Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 2150 - Chương 2149: Mọi Người Kinh Ngạc Đến Ngây Người

Chương 2149: Mọi người kinh ngạc đến ngây người
Chương 2149: Mọi người kinh ngạc đến ngây người

Tất cả mọi người lập tức bị ngọn lửa này thu hút sự chú ý.

"Sức mạnh này, không phải là Tử Ám Hỏa Đường."

"Không phải, Tử Ám Hỏa Đường là một loại m Hỏa, hỏa diễm này lại là một loại Chí Cương Chi Hỏa, tại sao lại có lửa chứ? Điều này theo lý mà nói, phương pháp trị liệu Tử Ám Hỏa Đường chẳng phải là ngăn chặn tuyệt đối tất cả lửa và những gì liên quan đến giống đực sao? Hắn đang dùng phương thức nào đó có lửa để trị liệu hỏa độc của Tử Ám Hỏa Đường sao?"

"Hồ đồ! Quả thật hồ đồ."

Thạch Dần Thành hừ lạnh một tiếng.

"Không thể nói như thế."

Sau đó ông cụ Tề nói; "Người biết giải như thế nào dù sao cũng có phương pháp của mình."

Câu nói này quả thật rất có học vấn.

Ý nghĩa thực sự chắc là vậy, các ngươi không hiểu, chỉ là dựa theo nhận biết của chính các ngươi mà nói, nhưng các ngươi cũng không hiểu, ở đây khoa tay múa chân, bây giờ người ta đang giải độc, ngươi còn nói cái này không đúng cái kia không đúng, nếu các ngươi hiểu mới có tư cách nói, ở đây tùy tiện bình phẩm người khác, thật không hiểu dựa vào cái gì mà bình phẩm nữa?

Ít nhất chờ có kết quả mới có tư cách mà nói.

Trước khi chưa có kết quả, bất luận xảy ra chuyện gì, các ngươi chỉ có thể tỏ vẻ lo lắng, sau khi nghe hắn nói một mạch cũng không ai nói gì, những người vừa mới nói những lời kia đều cảm thấy xấu hổ.

Ngọn lửa này tồn tại không bao lâu liền biến mất.

Về sau chỉ còn lại nhiệt độ.

"Nhiệt độ của ngọn lửa này hơi cao."

Một người của Tề gia nói.

"Ừm, chắc là thập tứ trưởng lão của Vạn Độc tông sử dụng, mà hắn chỉ có Thiên Tôn cảnh, Thiên Tôn cảnh có thể phóng thích ra hỏa diễm cấp bậc này, ngọn lửa này có lẽ cũng không phải là vật bình thường, có lẽ cũng là một trong những dị hỏa."

"Điều này quả thật không rõ, ta cũng chưa nghe nói qua có dị hỏa gì có thể trị hỏa độc của Tử Ám Hỏa Đường."

Bọn họ thật sự không hiểu.

"Lão phu chỉ sợ là hắn có âm mưu quỷ kế gì."

Thạch Dần Thành lại nói.

Hắn có thành kiến quá lớn với Diệp Thiên Dật.

Sau đó không ai để ý tới hắn nữa.

Khoảng hai mươi phút trôi qua, bọn họ thấy có người đi ra.

"Hả? Khỏe rồi sao?"

Bọn họ chau mày.

Không phải nói có thể tốn thời gian một ngày sao?

Lúc này mới bao lâu?

Người đi ra ngoài đương nhiên là ba người bọn họ, Tề Hướng Dương đỡ Tề Mộng Nhã, Diệp Thiên Dật đi bên cạnh.

Bọn họ vội vàng nghênh đón.

"Sao rồi?"

Ông cụ Tề vội vàng hỏi.

"Gia gia!"

Tề Mộng Nhã hành lễ!

Ông cụ Tề nhìn thấy sắc mặt hồng hào của Tề Mộng Nhã lúc này, tuy rằng vẫn hơi trắng bệch, nhưng bọn hắn biết rõ, điều này là bình thường, dù như thế nào đi nữa, ngươi khôi phục lại bình thường không đến mức cả người đều lập tức hồng hào chứ?

Nhưng, theo như tình hình bây giờ có thể thấy của Tề Mộng Nhã mà nói, nàng chắc là đã khỏe hơn nhiều rồi.

Hoặc là nói, chắc là không sao rồi.

"Ừm, khỏe rồi chứ!"

Ông cụ Tề vỗ vai cháu gái của mình, bởi vì kích động, cả người hơi đang run rẩy, ria mép cũng đang run rẩy theo.

"Mộng Nhã đã khỏi hẳn rồi, phụ thân người yên tâm, các vị cũng hao tâm tổn trí rồi."

Tề Hướng Dương nhìn về phía mọi người nói.

"Thật sự khỏe rồi?"

Thạch Dần Thành chau mày, thật sự không thể hiểu được.

"Lão phu thử xem sao."

"Mộng Nhã, đưa Tam trưởng lão bắt mạch xem."

Sau đó Thạch Dần Thành vươn tay bắt mạch cho Tề Mộng Nhã.

Khỏe rồi!

Hoàn toàn khỏe rồi!

Ít nhất hắn không cảm thấy có chỗ nào sai.

Mọi người đều trợn tròn mắt.

"Thập tứ trưởng lão!"

Ông cụ Tề và bọn người ào ào hành lễ với Diệp Thiên Dật!

"Các vị không cần phải khách sáo!"

"Ơn cứu mạng này, chúng ta nhất định ghi nhớ trong lòng! Tề gia ghi nhớ trong lòng!"

Ông cụ Tề nói.

"Khách sáo rồi."

Diệp Thiên Dật nói.

"Thập tứ trưởng lão, vậy chúng ta về trước, ngày khác đến cảm ơn!"

Tề Hướng Dương ôm quyền nói với Diệp Thiên Dật.

Đương nhiên, vừa rồi bọn họ đã hàn huyên ở bên trong xong rồi.

"Được!"

"Mộng Nhã, tạm biệt thập tứ trưởng lão đi."

Tề Hướng Dương nói.

Tề Mộng Nhã đoan trang cúi người nói với Diệp Thiên Dật.

"Mộng Nhã đa tạ ơn cứu mạng của thập tứ trưởng lão, sau nay Mộng Nhã chuẩn bị xong quà cảm ơn sẽ đến, thập tứ trưởng lão nếu nguyện ý, đương nhiên cũng có thể đến Tề gia bất cứ lúc nào, Tề gia luôn hoan nghênh."

"Ngày sau..."

Diệp Thiên Dật trầm ngâm theo bản năng.

Bọn họ cũng không nghĩ nhiều, Tề Mộng Nhã vội vàng nói: "Thập tứ trưởng lão yên tâm, trong vòng ba ngày nhất định sẽ đến, chúng ta chuẩn bị một chút quà cảm ơn!"

"Ừm, được!"

Diệp Thiên Dật gật đầu.

"Thập tứ trưởng lão!"

Sau đó Tề Hướng Dương lại ôm quyền nói với Diệp Thiên Dật: "Vậy chúng ta cáo từ trước! Hôm nay thập tứ trưởng lão thân thể ôm bệnh, ngày khác nhất định mời thập tứ trưởng lão đến Tề gia ta."

"Được!"

"Cáo từ! Thẩm Tông chủ, các vị trưởng lão, chúng ta đi trước."

"Thập tứ trưởng lão cáo từ."

Tề Mộng Nhã lại nho nhã cúi người, sau đó theo Tề gia gia rời khỏi Vạn Độc tông.

"Không ngờ được thập tứ trưởng lão còn có thể giải độc của Tử Ám Hỏa Đường."

Thẩm Thiên Luyện nói với Diệp Thiên Dật, nhìn giống như tiện miệng mà nói vậy.

"Ừm, vừa hay biết được, y thuật chính là như vậy, chính là vừa hay biết mà thôi."

Sau đó Diệp Thiên Dật nhìn thoáng qua Tam trưởng lão, nói: "Cho nên, thật sự cũng không thể nói, người nào biết luyện chế đan dược, thì có thể giải được độc này, ai có thể chữa được bệnh này thì có nghĩa là y thuật chắc chắn cao hơn người khác."

Lời này, Tam trưởng lão nghe được cảm thấy thật dễ chịu.

Không còn cách nào, Diệp Thiên Dật muốn khiêm tốn một chút, quá kiêu căng, với năng lực hiện tại của hắn, thật lòng rất nguy hiểm.

"Ừm, nói như vậy, hiện tại Vạn Độc tông ta có thể tiếp nhận những người trúng hỏa độc như vậy đúng không?"

Thẩm Thiên Luyện hỏi.

Hắn nhất định phải hỏi.

Quyền lợi này phải xem Diệp Thiên Dật, hắn đồng ý mới được, nếu không đồng ý, tông môn tuyệt đối cũng không có tư cách ép buộc, trừ phi ngươi không muốn người ta nữa, nếu nói ngươi không đồng ý, như vậy ngươi sẽ bị trục xuất khỏi tông môn.

Nhưng bây giờ, Diệp Thiên Dật đối với Thẩm Thiên Luyện mà nói, giá trị vẫn rất lớn!

"Chỉ sợ là hữu tâm vô lực."

Diệp Thiên Dật nói.

"Vì sao chứ?"

Diệp Thiên Dật nói: "Bởi vì làm chuyện này quả thật rất tiêu hao nguyên khí của ta, người trúng này hỏa độc này trên thiên hạ không nhiều, nhưng toàn bộ thiên hạ cộng lại đoán chừng cũng không ít? Không có một vạn cũng có 1 ngàn, thậm chí có thể lây lan ra, sẽ có nhiều người bị nhiễm hỏa độc này hơn, tông chủ nói xem, bản trưởng lão làm sao chữa trị được?"

"Vậy không sao, nếu thập tứ trưởng lão nguyện ý, ngươi nói điều kiện đi, dù sao vẫn có người có thể bỏ ra nổi những điều kiện này, tông môn được lợi, thập tứ trưởng lão cũng được lợi, mấy ngày thập tứ trưởng lão có thể tiếp nhận một người trúng độc? Còn lại giao cho tông môn."

Diệp Thiên Dật nói: "Nhiều nhất ba ngày một người đi."

"Được! Vậy thập tứ trưởng lão đi nghỉ ngơi trước đi, trước đó mới dạy nhiều đệ tử như vậy, còn chưa nghỉ ngơi thì lại làm chuyện này, chắc chắn cũng mệt mỏi rồi, người đâu, đi lấy cho thập tứ trưởng lão một viên Quỳnh Thể Đan để khôi phục lại."

Diệp Thiên Dật ôm quyền: "Đa tạ tông chủ!"

"Điều nên làm mà."

"Vậy làm phiền tông chủ cử người sắp xếp một chút, ngày mai ta sẽ đích thân chọn một nhóm nữ đệ tử để cùng bồi dưỡng."

"Được, giao cho chúng ta đi."

Bình Luận (0)
Comment