Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 216 - Chương 216: Khởi Động Hệ Thống Cụ Ông Thần Cấp (1)

Chương 216: Khởi động Hệ thống Cụ Ông Thần Cấp (1)
Chương 216: Khởi động Hệ thống Cụ Ông Thần Cấp (1)

Dịch: Cỏ Dại Team

Hoàng Nguyệt đứng trên một vách núi cao vút trong mây của Nguyệt Thần cung, hai tay đặt ở sau lưng, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía xa xăm của bầu trời đêm vô tận. Trong đầu nàng đang suy nghĩ về rất nhiều chuyện, đương nhiên, còn cái tên khờ khạo Diệp Thiên Dật kia nữa.

Sự trở về của nàng khiến toàn bộ mọi người trong Nguyệt Thần đều đờ đẫn, nàng chưa chết sao?

Năm đó nàng bị Thiên Phạt Chi Lôi của Thiên Đạo đánh đến mức trọng thương. Lúc gần chết, nàng đã tạo ra di chỉ kia, rồi đi vào bên trong di chỉ. Phía Nguyệt Thần cung cũng mời gọi cường giả từ Thiên Cơ Các tới xem thử, kết quả đạt được tin tức nàng đã bỏ mình. Thế mà bây giờ nàng lại đột ngột trở về, ai cũng không thể tưởng tượng nổi.

Hiện tại điều Hoàng Nguyệt đang suy nghĩ lại là thứ khác, giờ đây nàng đã không giữ được trinh tiết, nói như thế nào đây? Đối với cường giả ở cấp bậc này của nàng, chuyện trinh tiết này cũng không phải là chuyện quá mức quan trọng nữa. Nhưng cũng giống như Mộ Thiên Tuyết vậy, chạm thử vào thì phải giết chết ngươi.

Nhưng nàng khá đặc biệt, hiện tại nàng ngược lại không phải là quan tâm gì cho lắm. Còn có cái gì quan trọng hơn so với việc nàng sống lại sao?

Vào lúc này, Diệp Tiên Nhi mặc một bộ váy trắng đi tới từ phía sau.

"Xin ra mắt tiền bối." Diệp Tiên Nhi thi lễ một cái ở phía sau, những lời này của nàng không có chút cảm tình nào.

Diệp Tiên Nhi của ngày trước tuy rằng lạnh lùng, nhưng khi nói chuyện nàng cũng không lạnh lẽo như vậy.

Hoàng Nguyệt xoay người nhìn về Diệp Tiên Nhi. Do nàng đeo khăn che mặt, cho nên Diệp Tiên Nhi không thấy rõ dung mạo của nàng.

"Đã cắt đứt thất tình lục dục chưa..." Hoàng Nguyệt thấy Diệp Tiên Nhi thì hỏi một tiếng.

Chuyện này cũng quá nhanh rồi, đây có lẽ đây đều là vận mệnh.

"Né tránh nhiều năm như vậy, cuối cùng vị trí Nguyệt Thần này không phải vẫn là rơi trên đầu của ngươi sao?" Hoàng Nguyệt nhìn Diệp Tiên Nhi thở dài một cái.

Đợi đã...

Chân mày Hoàng Nguyệt nhíu lại, sau đó hỏi: "Ngươi không còn trong trắng nữa sao?"

Diệp Tiên Nhi không do dự gật đầu một cái.

"Sư tôn cũng đã nói, Tiên Nhi không cần sự trong trắng."

"Ai làm?" Thân thể mềm mại của Hoàng Nguyệt có một cỗ tức giận âm ỷ muốn bạo phát.

"Ai... Điều này cần báo cho tiền bối biết sao?"

Chân mày Diệp Tiên Nhi cau lại.

"Cần!"

"Diệp Thiên Dật." Diệp Tiên Nhi nhàn nhạt nói ra tên này.

"Diệp Thiên Dật?"

Sau đó Hoàng Nguyệt vung tay lên với Diệp Tiên Nhi, trước mặt nàng xuất hiện một hình ảnh hồi tưởng, sau đó một bóng người xuất hiện.

"Là hắn!" Hoàng Nguyệt nhìn người kia sau đó đờ đẫn.

Thân thể của Diệp Tiên Nhi này cũng bị tên đần kia đoạt mất rồi?

Người này rốt cuộc là thứ gì thế, thân thể của nàng và Diệp Tiên Nhi đều bị hắn...

Hoàng Nguyệt hít sâu một hơi.

"Ngươi thích hắn?" Hoàng Nguyệt hỏi.

Diệp Tiên Nhi không chút do dự gật đầu: "Không có tình cảm."

"Cũng đúng, thất tình lục dục của ngươi đã bị chặt đứt, như vậy, sau này ngươi liền đi theo bản tôn tu luyện, ký ức này, ngươi còn muốn giữ lại không?" Hoàng Nguyệt hỏi.

Diệp Tiên Nhi ngẩng đầu lên, đôi mắt xinh đẹp nhìn hình ảnh ký ức trước mặt môi đỏ mọng hơi giật giật...

"Ta..."

Qua vài giây, nàng nhẹ giọng nói: "Ta... hình như không muốn quên."

Nàng quả thật đã không còn thất tình lục dục, nhưng trí nhớ của nàng vẫn tồn tại như cũ. Ký ức có thể nhớ được từng ly từng tí những chuyện xảy ra mấy năm nay cùng với Diệp Thiên Dật, đối với hắn có thể vỏn vẹn chỉ là một người quen biết, nhưng tiềm thức của nàng đã tự nói với nàng rằng nàng không muốn quên đi.

"Vậy thì giữ lại đi, có ký ức nhưng không có tình cảm thì không sao, như vậy đi, qua một đoạn thời gian nữa ngươi đi Đế quốc Cửu Châu một chuyến. Nữ đế của chủ thành Đế quốc Cửu Châu là bạn của bản tôn. Ta cần tạm thời bế quan một thời gian. Sau khi đi thì cầm cái này tới tìm nàng, nàng sẽ cho ngươi một thứ đồ rất quan trọng đối với ngươi." Hoàng Nguyệt ném cho nàng một lệnh bài.

"Vâng!"

...

Ở một bên khác, Diệp Thiên Dật ngồi thiền ở trong phòng của mình.

Đế quốc Thiên Thủy không có gì để hắn lưu luyến ở lại nữa, hắn dự đoán là ngày mai sẽ rời khỏi nơi này trực tiếp đi đến chủ thành của Đế quốc Cửu Châu. Chủ thành Cửu Châu Thiên của Đế quốc Cửu Châu cũng thuộc về một trong những thành trì lớn nhất và phồn hoa nhất trên toàn bộ đại lục.

Ở đó, có lẽ là một gia tộc hạng nhất sẽ có cao thủ Thiên Tôn cảnh, mà gia tộc siêu cấp càng có thể sánh ngang với tám đại tông môn. Học viện ở nơi đó thấp nhất đều là võ giả Luyện Thần cảnh, Huyền Thiên cảnh nhiều như chó chạy đầy đường, Pháp Tắc cảnh đi khắp nơi trên mặt đất. Ở nơi đó, có thể Diệp Thiên Dật sẽ có cơi hội để thăng cấp.

Ngày mai, Diệp Thiên Dật còn phải đi tìm Tinh Bảo Bảo hoặc là Tinh Vân Hải một chút. Diệp Thiên Dật không quá nỡ xa cô bé ngốc nghếch đáng yêu này. Thế nhưng nàng có thể tới Đế quốc Cửu Châu sao? Điều này cần đến gặp Tinh Vân Hải mới có thể đưa ra quyết định được.

Nếu như có thể, đương nhiên Diệp Thiên Dật hy vọng cô nhóc này có thể đi theo mình tới Đế quốc Cửu Châu. Trong khoảng thời gian này, Diệp Thiên Dật thật sự là chưa từng xuất hiện bên cạnh nàng qua một lần nào. Cho tới bây giờ nàng cũng không nói gì, có thể nói chuyện và nhắn tin với Diệp Thiên Dật qua điện thoại di động, Tinh Bảo Bảo cũng rất thỏa mãn rồi.

-

P/s: Các truyện mới của team

Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du

Tại Tận Thế Ta Nhặt Được Bảo Rương

Mỗi Ngày Ta Nhận Một Hệ Thống Mới

Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Phòng Giam Siêu Quái Vật

Bình Luận (0)
Comment