Tiểu Tử Nhi lúc này, xem ra thật sự rất bình thường.
Nhưng, Diệp Thiên Dật biết một điều, bất kể như thế nào, tóm lại Tiểu Tử Nhi là một nguyên nhân dẫn đến manh mối vừa xuất hiện của nàng!
Chắc chắn có một nguyên nhân!
Nhưng nguyên nhân này, Diệp Thiên Dật nghĩ hoài cũng nghĩ không ra.
Chỉ hy vọng không có chuyện gì...
Dù sao Diệp Thiên Dật cũng biết Tiểu Tử Nhi không đơn giản!
Nhưng hắn cũng không muốn xảy ra chuyện.
“Tiểu Tử Nhi, ngươi có thể nghĩ ra bất kỳ lý do nào không?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
Hắn biết 99% Tiểu Tử Nhi không trả lời được, Diệp Thiên Dật chỉ là rất lo lắng muốn hỏi một chút.
Tiểu Tử Nhi lắc cái đầu nhỏ.
“Không sao.”
Diệp Thiên Dật nhẹ nhàng vuốt mái tóc của nàng.
...
Cùng lúc đó, ở một nơi nào đó.
Nơi này có thể giống như trên hư không.
Hình như là ở trong mây.
Một bóng dáng đứng ở đó.
Mà bóng dáng này lại là một cô gái.
Nếu ngươi quan sát kỹ, cô gái này ngoại trừ kiểu tóc, ánh mắt và một số chi tiết không giống ra, còn lại tướng mạo, chiều cao của nàng.v..v, tất cả những thứ khác lại giống như đúc với Tiểu Tử Nhi.
Bọn họ là... sinh đôi!
Tiểu Loli trông giống hệt với Tiểu Tử Nhi đứng ở nơi đó, nàng đã rời khỏi vị trí vừa rồi, rất xa rất xa.
“Tại sao có thể như vậy?”
Nàng tự lẩm bẩm một tiếng.
“Được rồi.”
Thật lâu, nàng lại thở dài một cái. VipTruyenGG.com - ebook truyện dịch giá rẻ
“Có lẽ đây chính là số mệnh?”
Sau đó nàng biến mất tại chỗ.
... …
“Diệp công tử, ngươi hiểu các bùa chú này sao?”
Lúc Tề Mộng Nhã bưng trà và hoa quả tới thấy Diệp Thiên Dật đang nhìn mấy bùa chú mà nàng vẽ.
Vừa nói, nàng vừa rót trà cho Diệp Thiên Dật và Tiểu Tử Nhi.
“Có biết một chút.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Vậy thì tốt quá.”
Sau đó Tề Mộng Nhã ngồi trước mặt Diệp Thiên Dật, nhìn những bùa chú kia, hỏi:
“Diệp công tử có thể chỉ vẽ một chút cho Mộng Nhã được không?”
“Ta chỉ vẽ? Bỏ đi, trong gia tộc Mộng Nhã cô nương nhiều cường giả như vậy, những bùa chú này còn chưa đủ tốt sao?”
Tề Mộng Nhã lắc đầu, nói: “Tề gia ta từ trước đến nay dường như không có bất kỳ nghiên cứu gì ở phương diện này, những phù triện cần dùng đều là trao đổi từ những thế lực khác hoặc từ tay của cường giả, những bùa chú này rất hay gặp, phẩm cấp cũng không thấp, nhưng hầu như là loại mà Tề gia ta có thể nắm giữ nhiều nhất.”
“Phù triện thất phẩm, thật lợi hại.”
Diệp Thiên Dật nói.
Phù triện này cùng đẳng cấp với đan dược, phù triện sư trên đại lục cũng là một nghề nghiệp đặc thù độc lập, rất lợi hại, giống với trận pháp sư vậy!
Có người tinh thông những thứ này, có thể sức lực chiến đấu của bọn họ không đủ, nhưng phối hợp với những phù triện hoặc trận pháp được vận dụng thuần thục, thậm chí những cường giả đỉnh cấp kia đều chưa chắc có thể đánh thắng được bọn họ.
“Phù triện thất phẩm quả thật rất lợi hại, nhưng đối với một số võ giả cảnh giới tương đối cao mà nói, phù triện thất phẩm không có bất kỳ tác dụng gì, ngoại trừ vài loại phù triện phụ trợ.”
Tề Mộng Nhã nói.
“Không ngờ Mộng Nhã cô nương lại có hứng thú với cái này.”
Tề Mộng Nhã gật đầu: “Ừm, ta khi còn bé luyện tập cầm kỳ thi họa, nhưng ở đại lục Đồ Đằng chúng ta có thể khác với đại lục Cửu Châu của các ngươi, đại lục Đồ Đằng chúng ta, mặc dù cũng là cường giả vi tôn, nhưng một số phù triện sư, trận pháp sư, y sư, so với võ giả mà nói, nghề nghiệp càng đặc thù thì càng được người khác tôn kính, cũng càng nổi tiếng hơn.”
Sau đó Tề Mộng Nhã tiếp tục nói: “Bởi vì rất nhiều trưởng bối trong gia tộc tuổi tác đã cao, hoặc là bọn họ có rất nhiều chuyện muốn làm, đã không còn bao nhiêu tinh lực để nghiên cứu phù triện hoặc trận pháp, nên nhiệm vụ này giao lại cho những hậu bối như chúng ta.”
“Cho nên, những bùa chú này đều là nàng vẽ sao?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Vâng!”
Tề Mộng Nhã gật đầu.
“Tuổi nhỏ như vậy, phù triện sư thất phẩm, toàn đại lục e rằng cũng khó tìm được mấy người, phù triện sư giống với y sư, ngoại trừ phải có năng lực nhận biết khai thông trời đất mạnh mẽ ra, cũng cần phải có linh lực hùng hậu để chống đỡ, điều quan trọng nhất chính là, họa pháp phù triện trong đầu phù triện sư giống như là một phương thuốc của đan dược vậy, không biết vẽ vậy thì khó rồi, Tề gia muốn muốn phát triển ở phương diện này, không phải chuyện một sớm một chiều, ít nhất phải tiêu tốn rất nhiều tinh lực để đạt được rất nhiều phù triện đồ.”
Sau đó Diệp Thiên Dật nói tiếp: “Đương nhiên còn có một cách, trên đại lục này, bùa chú là một sự tồn tại rất đặc thù, các bùa chú có cùng hiệu quả, có thể có mười mấy loại họa pháp khác nhau, trình độ đạt được không đồng nhất, ví dụ như Thần Tốc Phù, hiện nay họa pháp của Thần Tốc Phù có thể tăng lên tốc độ nhanh nhất đã biết được đặt ở đó, nhưng một ngày nào đó sẽ có người có thể vẽ ra Thần Tốc Phù có thể kích phát tốc độ nhanh hơn!”
Tề Mộng Nhã gật đầu: “Đúng vậy, cho nên phù triện sư so với bất kỳ một nghề nghiệp nào càng thiên phú hơn, ý của gia tộc là, bọn họ nói bỏ ra rất nhiều tinh lực để mua phù triện đồ, nhưng đồng thời cũng rất hi vọng chúng ta tự mình lĩnh hội được.”
“Rất khó, một phù triện sư cả đời này có thể lĩnh hội được mười loại họa pháp đã rất lợi hại rồi, nàng lĩnh hội được mấy loại?”
“Tám loại.”
Tề Mộng Nhã nói.
“Rất mạnh rồi! Nàng cả đời này đã được định trước là phi phàm trên con đường này rồi.
Diệp Thiên Dật khen ngợi nói.
Thật sự rất đáng sợ.
Những người đã sống mấy ngàn năm có thể chỉ tự mình lĩnh hội được mười phù triện đồ, nàng hiện tại được tám cái rồi.
Còn Diệp Thiên Dật... …
Một cái cũng không có!
Nói đúng ra căn bản hắn không tốn tâm tư vào phương diện này, những phù triện đồ kia trong đầu hắn đã đủ dùng rồi.
“Quá khó, không biết Diệp công tử có hiểu rõ Thiên Thần Phù?”
Diệp Thiên Dật; “...”
“Ta biết, Mộng Nhã cô nương không phải là đã lĩnh hội được cả bùa chú này rồi chứ?”
Tề Mộng Nhã lắc đầu: “Làm sao có thể chứ? Toàn đại lục không có mấy người có thể vẽ được bùa chú này, cái này thuộc về phù triện cửu phẩm, ta chỉ là phù triện sư thất phẩm, chỉ là... có hiểu được một chút thôi.”
Nói như thế nào đây?
Nếu như Tề Mộng Nhã có thể lĩnh hội được Thiên Thần Phù này, như vậy gia thế Tề gia ở phương diện cường độ nhất định sẽ tăng lên một bậc, có thể không đến cần nhiều năm, thậm chí có thể đạt tới thế lực Thánh cấp!
Phù triện cửu phẩm, rất lợi hại.
Tứ Tượng Thần Chi Chú trong tay Diệp Thiên Dật cũng là siêu phù triện cửu phẩm! Thiên Thần Phù này cũng kém một chút so với Tứ Tượng Thần Chi Chú.
Đương nhiên, khó mà nói!
Bởi vì cho dù ngươi biết vẽ Tứ Tượng Thần Chi Chú, không phải nói ngươi vẽ ra thì có thể dùng được, ngươi phải có đồ vật! Ví dụ như Tứ Tượng Thần Chi Chú của Chu Tước, ngươi cần phải có một giọt tinh huyết của Chu Tước hoặc là một cộng lông vũ hoặc sức mạnh của nó, ngươi suy nghĩ xem, khó không?
Nhưng sau khi làm ra những chỗ dũng mãnh kia, tuyệt đối là vật không gì có thể sánh bằng!
“Ta xem thử.”
Diệp Thiên Dật nói.
Sau đó Tề Mộng Nhã không ngừng khoa tay trong không trung, một phù triện màu vàng từ từ xuất hiện.
Nếu như làm một phù triện thành một bức tranh sơn thủy, bây giờ ở trước mắt chính là đã có ngọn núi ở trong bức tranh sơn thủy rồi.
“Ta cho rằng chắc trăm năm ta mới lĩnh hội được hết tấm bùa chú này.”
Tề Mộng Nhã nói.
“Không, khiêm tốn rồi, nhiều nhất một năm!”
Diệp Thiên Dật nói.
“Làm sao có thể chứ?”