"Đừng có ở đây mà giả vờ giả vịt nữa, ngươi đã lừa gạt Minh Nhi nhà ta, ngươi đã cướp hết bảo vật của Long gia ta, khiến Long gia của ta hao tổn rất nhiều. Các vị cường giả ở đây, thật nực cười khi tên nhãi ranh đáng khinh này lại có thể tham gia buổi yến tiệc này của Nữ hoàng. Thật là hoang đường. Bây giờ ta sẽ lập tức lôi hắn ta ra ngoài!”
Long Ngạo tức giận chỉ vào Diệp Thiên Dật nói.
"Không thể nào! Anh Thiên Dật có nhân phẩm tốt đẹp như vậy, tuyệt đối không thể làm ra loại chuyện đó được! ngươi như vậy là đang ngậm máu phun người!"
Một cô gái bước ra và nói.
Hử??
Long Ngạo ngẩn người.
Tại sao lại có người lên tiếng bảo vệ hắn vậy? Hắn ta không phải mới đến đây vài ngày thôi sao?
"Đúng vậy, anh Thiên Dật cũng nói chưa từng gặp mặt hai người bao giờ, lời hắn nói nhất định là chính xác!"
"Đúng thế, anh Thiên Dật không phải là người như chú Long nói đâu."
"..."
Hàng loạt cô gái đứng lên bênh vực Diệp Thiên Dật, nhưng Diệp Thiên Dật vẫn chưa nói gì.
Người dám lên tiếng đương nhiên là con gái của một trong những gia tộc hàng đầu ở thành Cửu Châu Thiên này, tất nhiên nhà họ không sợ Long gia!
Tất cả những trưởng bối của mấy vị thiên kim tiểu thư đó đều cảm thấy vô cùng đau đầu. Tại sao mấy cô con gái này của mình đột nhiên lại trở thành như thế này?
"Các vị thiên kim tiểu thư của Lưu gia, Vương gia, Công Tôn gia, ý của các ngươi là gì? Công Tôn gia chủ, ngươi có ý gì đây?"
Ánh mắt Long Ngạo liếc nhìn những người đàn ông bên cạnh.
Người đàn ông trung niên nói: "Long gia chủ, chuyện này ngươi cũng không thể quyết định liều lĩnh như vậy đúng không? Cậu Diệp đây mặc dù tuổi tác không lớn lắm, cho dù là tài năng thiên bẩm đi chăng nữa, thì trình độ tu vi cũng không quá cao. Làm sao hắn có thể lấy đi toàn bộ bảo vật của Long gia các ngươi được? Lời giải thích của Long gia chủ quá vô lý đúng không. Mọi người ở đây đều không ngốc. Ai lại có thể lừa gạt tất cả bảo vật của Long gia ngươi cơ chứ?"
Đồng ý?
Mấy người của Long gia lộ ra vẻ kinh ngạc.
Tình huống gì đang xảy ra thế này? Tại sao những người này lại giúp đỡ tên khốn kia cơ chứ?
"Hừ!"
Long Dương đứng ra, hừ lạnh một tiếng. Vai vế của hắn ta vẫn rất cao đó nha.
"Lão phu tận mắt chứng kiến tên nhãi ranh này lừa gạt cháu trai Long Minh của ta, xui khiến cháu ta cướp hết bảo vật của gia tộc đưa cho hắn. Chẳng lẽ ta lại còn gạt các ngươi sao?"
Khi Long Dương nói xong, những người khác cũng không biết phải nói gì nữa.
Lúc này, Tử Ninh Thành đứng lên nói: "Lão Long, ngươi có thể nói cho ta biết rõ tường tận hơn về chuyện này được không?"
Diệp Thiên Dật này trong mắt bọn họ thực sự có dáng vẻ của một vị đại đế, có khí chất của một nhân trung chi long chân chính, người này thật sự phi thường, người như vậy sao có thể có phẩm hạnh không đứng đắn được cơ chứ? Dù có thực sự bị lừa đi chăng nữa thì chắc chắn cũng có lý do đằng sau! Nếu không, hắn ta không thể đạt được vận khí thiên đạo được.
Tử Ninh Thành là gia chủ Tử gia, xét về thâm niên mà nói thì có thể không bằng Long Dương, nhưng xét về địa vị thì hắn hoàn toàn có thể áp đảo Long Dương.
Diệp Thiên Dật cảm thấy thật là bức bối khó chịu!
Hắn muốn nói gì đó, nhưng lại không thể cắt ngang.
Ahhhhh!!
Cái quái gì thế? Hắn đang muốn giải thích mà, tại sao lại cứ bị người khác đánh phủ đầu như vậy?
Aaaaaa...... thật là ấm ức, cảm giác như thể sự tồn tại của bản thân thật là bé nhỏ.
Diệp Thiên Dật còn đang muốn trực tiếp thừa nhận, sau đó tát vào mặt bọn họ, nhưng những người này không cho hắn cơ hội đó. Ai da, thật sự rất khó chịu.
Bằng chứng?
Lúc này bọn họ mới nhận ra rằng dường mình như không có bằng chứng!
Thần chú kia đã biến mất rồi, thời gian lúc đó xảy ra quá nhanh, bọn họ chỉ chú ý xem người đó là ai mà quên mất không tìm bằng chứng! Bằng chứng đều ở trong tâm trí của họ!
"Tử gia gia chủ cho rằng lão phu là đang ngậm máu phun người hay sao?"
Long Dương nhìn Tử gia gia chủ Tử Ninh Thành nói.
"Hahaha, tất nhiên là không phải rồi, nhưng cậu Diệp đây là con rể của nhà họ Tử ta. Chuyện liên quan tới Tử gia nhà chúng ta, ta có thể quản chứ?"
Diệp Thiên Dật: ???
Tất cả mọi người: ???
Tử Yên Nhiên bên cạnh: ???
Không sai, chết lặng, tất cả mọi người nghe xong đều chết lặng.
Mẹ kiếp! Tên khốn kiếp này!
Liễu Thiên Hải nguyền rủa trong lòng.
Những người của Long gia lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
“Ha ha, Tử gia gia chủ, ngươi đừng nói giỡn nữa, tiểu tử họ Diệp này trở thành con rể nhà họ Tử từ khi nào vậy? Tên nhóc họ Diệp này rõ ràng là bạn trai của Khuynh Ngữ nhà ta. Lần này nha đầu Khuynh Ngữ nhà ta đã đặc biệt đến Đế quốc Thiên Thủy và đưa hắn tới đây để gặp ta ra mắt mà. Hắn ta là con rể của Liễu gia nhà ta mới đúng.”
Diệp Thiên Dật: ???
Liễu Khuynh Ngữ: ???
Tất cả mọi người: ???
Diệp Thiên Dật sững sờ, cái quái gì vậy? Cái quái gì đang xảy ra thế này?
Diệp Thiên Dật thực sự không biết chuyện gì đang xảy ra, làm thế nào mà tự nhiên hắn lại trở thành con rể của nhà họ Tử và nhà họ Liễu rồi?
Tất cả mọi người như chết lặng.
Người Long gia mở to mắt nhìn chằm chằm.
Điều này……
"Gia chủ Liễu gia, lời nói ra phải có bằng chứng nhé, bạn trai? Tiểu tử họ Diệp này đã qua đêm tại nhà họ Tử ta rồi."
Tử Yên Nhiên: ???
Diệp Thiên Dật: ???
Liễu Khuynh Ngữ liếc nhìn Diệp Thiên Dật.
Liễu Thiên Hải nghiến răng nghiến lợi.
Được, coi như ngươi giỏi!! Con gái ngươi không hề quan tâm đến danh tiết, tên súc sinh họ Tử nhà ngươi cũng vậy! Được rồi.
Lúc này, Tử Yên Nhiên đi tới, nhìn về phía Long Ngạo mà nói: "Long Ngạo tiền bối, ngươi có bằng chứng không? Nếu không có bằng chứng, nhà họ Tử của ta cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy đâu."
Long Ngạo nắm chặt tay.
"Không phải trong tay hắn ta có một cái nhẫn không gian sao? Sau khi lấy đi nhiều thứ của Long gia ta như vậy, kể cả Dược Vương Đỉnh, ta không tin tất cả những thứ này hắn đều cất giấu đi rồi, nhất định hắn ta đang cất trong chiếc nhẫn không gian này!"
Long Trung Thiên chỉ vào Diệp Thiên Dật nói.
Mọi người lại nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
Nếu bị phát hiện, thì hình tượng của Diệp Thiên Dật trước mắt những người quyền lực này nhất định sẽ bị giảm sút đột ngột.
Bây giờ Diệp Thiên Dật hoàn toàn là hoàn hảo trong mắt bọn họ! Nếu không bọn họ mới không ngần ngại bán đứng con gái của mình như vậy...
Diệp Thiên Dật đã bán hầu hết những thứ vô dụng rồi, nhưng những thứ còn lại quả thực hắn ta đang để trong nhẫn không gian của mình.
Chỉ có điều……
"Diệp Thiên Dật, hãy chứng minh ngươi vô tội, mở nhẫn không gian ra cho bọn họ xem đi."
Diệp Thiên Dật nhún vai, sau đó tháo nhẫn không gian của mình ra.
Cuối cùng thì cũng đến lượt hắn lên sàn rồi, Diệp Thiên Dật sắp bức bối chết mất thôi! Tại sao giả làm một người bình thường lại khó đến vậy?