Sau đó câu tiếp theo của Tử Yên Nhiên thiếu chút khiến Diệp Thiên Dật tức ói máu.
“Không sao, dù sao ta đã mang thai con của hắn, ta tin cô Liễu sẽ không xem vào chuyện giữa chúng ta đâu, đúng không cô Liễu? "
Sau đó Tử Yên Nhiên nhếch miệng nhìn Liễu Khuynh Ngữ.
Mọi người: ???
Diệp Thiên Dật;" ...... "
Liễu Khuynh Ngữ:" ...... "
Tử Ninh Thành nhịn không được cười ha ha một tiếng tiếng, vỗ vỗ vai Liễu Thiên Hải.
Hắn thắng!
Liễu Thiên Hải trừng mắt nhìn con gái mình.
Liễu Khuynh Ngữ tỏ ra rất vô tôi, nàng đâu có làm gì đâu? Tại sao trừng nàng?
Biết làm sao được, gặp một cặp cha con căn bản không có điểm dừng, không thèm quan tâm ánh mắt và cái nhìn người khác, bọn họ có thể làm gì đây?
Cha nào con nấy, Tử Ninh Thành này tuy ngồi ở vị trí cao, thế lực gia tộc cũng nghịch thiên, nhưng trước kia hắn cũng là dựa vào bản lãnh vô sỉ của mình mới theo đuổi được mẹ của Tử Yên Nhiên, một người cha như vậy thì làm sao có thể dạy ra một cô con gái ruột bình thường được chứ.
Liễu Khuynh Ngữ khẽ nói: “Cô Tử nói cũng có lý, chỉ là có vẻ như cô Tử còn không có số điện thoại của anh Diệp thì phải?”
Tử Yên Nhiên hơi hơi cười.
Liễu Khuynh Ngữ quả nhiên là Liễu Khuynh Ngữ, một câu trúng đích.
“Vậy có thể là do cô Liễu chưa thấy giấy khám thai của ta, nếu không cũng sẽ không nói lời này.”
Tử Yên Nhiên cười nói.
Liễu Khuynh Ngữ âm thầm lắc đầu, được rồi, loại người này nàng nói không lại, đây chính là vấn đề tính cách, Liễu Thiên Hải cũng âm thầm bất lực, không còn cách nào khác, con gái hắn chính là như vậy, mà Tử Yên Nhiên kia cũng giống hệt cha nàng.
Những người xung quanh mặt kinh hoàng và bất lực!
Hai đại thiên kim thành Cửu Châu Thiên vậy mà tranh giành một người đàn ông?
Điên rồi! Thế giới này điên rồi!
Ngay lúc này, bên ngoài có một tia sáng trắng lóe lên, sau đó mười mấy cô gái mặc đồ sang trọng xếp thành hai hàng đi vào, tiếp theo một cô gái cao quý chậm rãi từ giữa đi tới.
Nữ hoàng Cửu Thiên đến….
Bên trong đại điện nguy nga lộng lẫy, ánh mắt mọi người đều hướng về phía Nữ hoàng Cửu Thiên, sau đó đồng thời hành lễ.
"Thần tham kiến Nữ hoàng bệ hạ!"
Mọi người cùng nhịp hành lễ vào hô vang khiến Diệp Thiên Dật âm thần khen ngợi.
Dù ở đây có rất nhiều người không phải đại thần của Nữ hoàng Cửu Thiên, nhưng với tư cách là gia tộc trong Đế quốc của Nữ hoàng Cửu Thiên, bọn họ đúng là nên xưng hô như vậy, bởi vì cơ nghiệp của nhà bọn họ cũng ở phía dưới Đế quốc của Nữ hoàng Cửu Thiên, bọn họ được Nữ hoàng Cửu Thiên che chở, nhưng có một số người lại không nghĩ như vậy.
Bọn họ cảm thấy mình ở đâu mà chẳng được? Mặc dù ta ở Đế quốc Cửu Châu của ngươi nhưng ta cũng không ăn không uống của ngươi, nhà cũng là ta tự mua, đến nơi này chính là nể mặt Nữ hoàng Cửu Thiên mà thôi, mà có người lại cảm thấy, Đế quốc này là giang sơn ngươi gầy dựng nên, tuy ta không có ý muốn giành giang sơn của ngươi, nhưng ta sinh sống ở giang sơn ngươi này, theo lý ta nên tôn trọng và tôn kính ngươi !
Ánh mắt Diệp Thiên Dật cũng nhìn về phía người phụ nữ kia.
Một chiếc váy dài màu trắng cao quý dài quét đất, eo quấn một dải dây lụa màu tím, cổ tay, cổ, lỗ tai đều là những loại trang sức quý phái xinh đẹp, làn da trắng trẻo hồng hào, trên mặt mang mạng che mặt, dung mạo của nàng là bí mật, chỉ có đoạn thời gian khi còn rất nhỏ nàng mới không mang mạng che mặt xuất hiện trước mặt người đời, còn kể từ khi nàng đạt được một số địa vị nào đó, thường mang mạng che mặt, nhưng vẫn như cũ không cách nào che hết được nét đẹp của nàng.
Cao quý, khí chất xuất trần khiến bất kỳ người đàn ông nào nhìn nàng đều mang theo hoặc nhiều hoặc ít hổ thẹn, đây chính là Nữ hoàng Cửu Thiên, khí chất áp chế đỉnh cấp này, toàn bộ đại lục có mấy người có thể sánh được?
Diệp Thiên Dật thầm than đáng tiếc, không nhìn thấy được dung mạo, nhưng không sao, không phải ngươi chết thì là ta vong, nếu tiểu gia không chết, vậy đến lúc đó nhìn được không chỉ đơn giản là dung mạo.
Tay của Nữ hoàng Cửu Thiên đang nắm tay một cô bé mặc váy công chúa rất xinh đẹp, cô bé nhỏ rất linh động, tuổi tác chắc cũng trạc tuổi tiểu Anh Vũ, chỉ là sắc mặt của nàng hơi xấu, có vẻ hơi tái, tuy nàng nhìn có vẻ rất sôi nổi, nhưng Diệp Thiên Dật liếc một chút đã nhìn ra được thân thể của cô bé kia không được tốt cho lắm.
Tiểu Anh Vũ nhìn thoáng qua cô bé kia, lộ ra nụ cười vui vẻ, đây lần đầu tiên nàng nhìn thấy một cô bạn bằng tuổi mình, cô bé kia cũng đã nhìn thấy tiểu Anh Vũ.
Nữ hoàng Cửu Thiên mang theo cô bé lên ngồi ở chủ tọa, đôi mắt xinh đẹp quét nhìn một vòng.
"Chư vị không cần đa lễ, đều ngồi xuống đi."
Nữ hoàng Cửu Thiên chậm rãi nói.
Giọng nói tao nhã, cao quý, lạnh nhạt, xa cách.
Có thể tính cách của những người đã thượng vị đều là như vậy, hoặc là khác một chút, nhưng loại lạnh nhạt này… Diệp Thiên Dật đều thấy được ở tất cả những cường giả đỉnh cấp mà hắn từng gặp, Mộ Thiên Tuyết, Hoàng Nguyệt, bao gồm Nữ hoàng Cửu Thiên này đều là như thế.
Không có cách nào khác, địa vị của các nàng đã định trước là các nàng không thể cười đùa tí tửng như các cô gái bình thường khác được.
Sau đó mọi người ngồi vào chỗ, Liễu Thiên Hải và Tử Ninh Thành không thể ngồi cùng với Diệp Thiên Dật, họ phải ngồi ở hàng đầu, vị trí rất gần với Nữ hoàng Cửu Thiên, bao gồm mấy đại gia tộc đỉnh cấp khác.
Trên hàng trên tổng cộng có tám đại gia tộc đỉnh cấp, còn lại rất nhiều gia tộc khác có thể không liên quan gì đến Nữ hoàng Cửu Thiên, nhưng Tử gia và Liễu gia còn có một số gia tộc đỉnh cấp lại khác, trước đây tiền bối của bọn họ chính là đi theo Nữ hoàng Cửu Thiên cùng nhau chiến đấu giành thiên hạ, đại thần khai quốc thậm chí là tướng quân, đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao nhà bọn họ có trở thành gia tộc đỉnh cấp.
Những vị tiền bối kia có lẽ vẫn còn trong gia tộc chưa qua đời, nhưng khả năng kém xa Nữ hoàng Cửu Thiên, bởi vì thiên phú của Nữ hoàng Cửu Thiên quá mạnh mẽ, thực lực quá cao.
Diệp Thiên Dật mang tiểu Anh vũ ngồi ở phía sau.
Đôi mắt xinh đẹp của Nữ hoàng Cửu Thiên lần nữa lướt qua mọi người, sau đó đôi mắt xinh đẹp của nàng rơi vào trên người Diệp Thiên Dật và tiểu Anh Vũ mấy giây.
Người này rất đặc biệt, dáng vẻ bất phàm, tuy nhìn không thấy, nhưng lấy kinh nghiệm và cảm giác của nàng thì hình như có thánh quang đi kèm, người này tương lai nếu như không chết thì ắt hẳn tiền đồ vô hạn, mà cô bé kia cũng rất đặc biệt...
"Cảm tạ chư vị trong lúc cấp bách vẫn dành thời gian đến tham gia yến hội lần này."
Nữ hoàng Cửu Thiên nâng chén chậm rãi nói.