Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 253 - Chương 253: Liều Thì Ăn Nhiều (2)

Chương 253: Liều thì ăn nhiều (2)
Chương 253: Liều thì ăn nhiều (2)

"Bắt... Khụ khụ, không phải, khả năng cần cho thi châm toàn thân cho Nữ hoàng bệ hạ."

"Toàn thân sao?"

Thường Hi có chút trầm ngâm.

Sự thật thì cũng không phải thế, Diệp Thiên Dật chỉ cần bắt mạch là được rồi, nhưng mà... Khụ khụ...

Dù sao cũng là tên lưu manh có nghề mà...

Mặc dù hắn cũng không dám tòm tèm chiếm tiện nghi gì của nàng, nhưng mà suy nghĩ nếu như thi châm toàn thân, hẳn là có thể xúc tiến quan hệ giữa hai người một chút xíu... ừm, hẳn là không sai.

"Đúng vậy, cần thi châm cả phía trước nữa."

Diệp Thiên Dật nói.

Thường Hi nhíu mày lại.

Nói thật, nàng là tin tưởng lời nói của Diệp Thiên Dật, nàng không nghĩ rằng tên nhóc này dám chiếm tiện nghi của mình, nhưng vừa vặn Diệp Thiên Dật lại thật sự là muốn chiếm nàng tiện nghi...

Cái gọi là kẻ tài cao thì gan cũng lớn, càng là những người ở cấp bậc này rồi, thì càng không cần phải gò bó theo khuôn phép, muốn tới thì tới luôn, liều thì mới ăn được nhiều, chỉ có như thế mới có thể thành công, nếu không thì sẽ giống như thần tiên tỷ tỷ, lâu như vậy hắn cũng chẳng làm gì được, ngoại trừ đêm hôm đó uống say...

Đệt! Nếu Nữ hoàng này cũng thế, thì ‘họa mi’ của Diệp Thiên Dật kiểu gì cũng bị bà chị Hệ thống xấu xa cắt phăng đi cho mà xem!

Không được, cái này còn quý hơn cả mạng sống, thà chết cũng phải bảo vệ ‘họa mi’.

"Nếu như Nữ hoàng bệ hạ không nguyện ý thì quên đi, ta cũng chỉ là nói vậy thôi, cũng không thể cưỡng cầu Nữ hoàng bệ hạ được."

Diệp Thiên Dật bắt đầu chơi chiêu lạt mềm buộc chặt.

"Ngươi thật sự nắm chắc tám phần?"

Đôi mắt xinh đẹp của Thường Hi cẩn thận nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật gật gật đầu: "Nói thật, mặc kệ Nữ hoàng bệ hạ có tin hay không, mặc dù thực lực của ta không phải rất cao, nhưng mà y thuật của ta trên đời này cũng không có mấy người có thể khiến ta nể phục, mặc dù tuổi ta còn nhỏ, nhưng nguyên do trong đó chắc hẳn Nữ hoàng bệ hạ đại khái cũng có thể đoán ra mấy phần."

"Truyền thừa à..." Thường Hi có chút trầm ngâm, sau đó gật đầu: "Được rồi, ngươi theo bản tôn tới."

Cảnh giới của nàng đã mặc kẹt gần ngàn năm rồi, gần ngàn năm trước nàng đã là Thiên Đạo cảnh, nhưng Thiên Đạo cảnh cũng chia cao thấp, chân chính lợi hại Thiên Đạo cảnh cũng có thể một người chiến trăm người Thiên Đạo cảnh khác, giống như vị Cửu Vĩ Thiên Hồ kia.

Nàng vĩnh viễn không thể quên được, năm đó yêu tộc bí ẩn dẫn đầu đại quân tấn công nhân tộc, kết quả là, nhân tộc kéo ba trăm mười cường giả Thiên Đạo cảnh thảo phạt yêu tộc, mục tiêu chính là tam đại Yêu Thần của yêu tộc, sau đó gặp phải người kia, cùng nàng chiến đấu, một mình nàng diệt hai trăm tám mươi hai người, những người may mắn sống sót đều là lưu lại tổn thương cả đời, lần ấy nàng cũng là một trong số đó, chứng bệnh này của nàng cũng chính là lần kia lưu lại, cấp bậc của người kia chính là trên đời hiếm thấy.

Sau này nhân tộc và yêu tộc chung sống hoà bình trở lại, thật ra trận đại chiến của nhân tộc và yêu tộc lần ấy đến cùng có phải là do tam đại Yêu Thần của yêu tộc chủ động tấn công nhân tộc mới nổ ra hay không, đến bây giờ bọn họ cũng không có tìm hiểu được nguyên nhân rõ ràng, nàng vẫn luôn cảm thấy lúc ấy quá kích động, nhưng tất cả thế lực nhân tộc lúc ấy đều chỉ ra là tam đại Yêu Thần, nếu ai không đi chính là phản tộc, thân là Đế vương, nàng không thể không đi được.

Mà thương thế của nàng, nếu như không chữa được, cả đời này chỉ có thể dừng bước ở đây, nhưng mà nếu như có thể chữa khỏi, nàng còn có thể tiến lên độ cao cao hơn nữa, với thiên phú của nàng tuyệt đối có thể.

Chuyện nam nữ thân mật đối nàng mà nói, đối với người đã đạt đến cảnh giới như nàng thì cũng chẳng tính là gì, mà thứ bây giờ nàng cần là cảnh giới chứ không phải mấy thứ quy củ vớ vẩn này.

Két ——

Thường Hi mang Diệp Thiên Dật đi tới một nơi hẻo lánh bên ngoài, chung quanh có rất nhiều linh vật thiên địa, khắp nơi đều là trân quý linh bảo thiên địa, hết sức xinh đẹp, linh lực thiên địa cực kỳ nồng đậm, có thể nói là trên đời hiếm thấy nơi nào có linh lực nồng đậm như chỗ này, đây cũng là nơi nàng thường ngày tu luyện.

Thường Hi đưa lưng về phía Diệp Thiên Dật, quần áo trên người chậm rãi trút bỏ xuống, rơi xuống mặt đất.

Ừng ực...

Diệp Thiên Dật nuốt một ngụm nước miếng.

"Có thể bắt đầu rồi."

Thường Hi thản nhiên nói một câu.

Đệt... mũi... mũi ta nóng thế này...

Chắc chắn Thường Hi vẫn còn mặc quần áo, nhưng chỉ vẻn vẹn còn lại chiếc áo lót mỏng mà thôi.

Phần eo thon thả của nàng, đôi chân trắng trẻo ngọc ngà của nàng...

Trời ạ! Quá hoàn mỹ, mà ngay lúc này Thường Hi mới chỉ là đưa lưng về phía Diệp Thiên Dật mà thôi, tấm lưng tinh tế kia...

Ừng ực...

Diệp Thiên Dật theo bản năng nuốt ngụm nước miếng.

Mỹ nữ thì có rất nhiều, nhưng phải biết rằng, khẩu vị của mỗi người đều không giống nhau, nhưng có một loại mỹ nhân là làm cho đàn ông nổi máu chinh phục nhất nhất nhất nhất, đó chính là mỹ nữ băng lãnh! Mỹ nữ có loại tính cách này khi ngươi chinh phục được đã rất thoải mái rồi! nếu lại thêm một điểm, địa vị vô địch!

Nguyệt Thần, Nữ hoàng...

Cái này ngẫm lại đã thấy kích cmn thích rồi, còn gì sảng khoái hơn nữa chứ? Mà trước mặt hắn chính là Nữ hoàng.

Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng, xoa xoa cái mũi.

"Có... có thể."

"Ngươi hẳn là có thể thi châm cách quần áo chứ?"

Diệp Thiên Dật gật gật đầu: "Có thể, như thế này là đủ rồi."

Thật muốn nói không thể, nhưng lại không thể nói vậy, nếu hắn mà thật dám nói một câu không thể thì chắc là hắn sẽ chết không kịp ngáp mất, bất kỳ một y sư lợi hại nào cũng có thể làm được, nhưng mà đúng là không thể mặc váy, nhất định phải quần áo bó sát người mới được.

"Ừm..."

Sau đó Thường Hi nhấc tay lên, một chiếc giường ngọc xuất hiện ở bên cạnh, sau đó nàng nằm sấp xuống giường.

"Bắt đầu đi."

Thường Hi thản nhiên nói.

Diệp Thiên Dật: "..."

Đệt! Vóc người này đúng là khó ai sánh bằng, làn da này cũng thật là mềm mại... Thật muốn đè lên rồi...

"Chuyện là... Nữ hoàng bệ hạ, ngài có ngân châm không?"

"Ngươi thân là y sư mà lại không có ngân châm sao?" Thường Hi nghi ngờ hỏi.

"Khụ khụ ——" Diệp Thiên Dật vội ho một tiếng, sau đó nói: "Bình thường ta không hành nghề y, cho nên cũng không tùy thân mang theo."

Bình Luận (0)
Comment