Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 289 - Chương 289: N Oán Của Thường Hi Và Mộ Thiên Tuyết

Chương 289: n oán của Thường Hi và Mộ Thiên Tuyết
Chương 289: n oán của Thường Hi và Mộ Thiên Tuyết

Dịch: Cỏ Dại Team

Thường Hi biết rõ về nàng, Cửu Vĩ Thiên Hồ, năm đó một mình nàng chiến đấu với hơn 300 người Thiên Đạo cảnh của nhân tộc, cuối cùng chỉ còn có mười mấy người còn sống trở về, nàng là một trong số đó, thương thế của nàng chính là bởi vì trận chiến đó.

Dù sau này nàng rất hối hận, bởi vì vẫn chưa xác định được Yêu Thần Cửu Vĩ Thiên Hồ này rốt cuộc có phải kẻ chủ mưu tấn công nhận loại gây ra trận đại nạn năm đó hay không, mà bây giờ nàng thoạt nhìn không có bất kỳ uy hiếp gì, thương thế của mình nàng cũng chưa từng trách nàng, chỉ là nàng nghĩ không ra...

Diệp Thiên Dật lúng túng ...

Thường Hi này xem ra có thù với thần tiên tỷ tỷ, nhưng có thể vì nguyên nhân nào đó nên nàng không động thủ, nhất định không thể để các nàng động thủ với nhau được, tối nay trở về phải tranh thủ hỏi Thường Hi một chút xem rốt cuộc là xảy ra chuyện gì mới được.

“Hì hì, tất cả mọi người đã tới, vậy thì cùng nhau chơi đi, ngồi đi ngồi đi, mọi người đều là bạn mà, ha ha ha.” Sau đó Diệp Thiên Dật vừa cười vừa nói.

"Được thôi, ngươi còn muốn đánh bạc sao?"

Bạch Hàn Tuyết hỏi.

"Ách--"

Ngay lúc này, Uông Thiên Thành đi tới.

Khi nhìn thấy Thi Gia Nhất hắn đã giả vờ ngạc nhiên.

“Cô Thi cũng tới đây chơi sao?"

Thi Gia Nhất nghịch nghịch lọn tóc nói: "Chơi không nổi, đến xem thôi, ngươi là ai?"

"Ách--"

Uông Thiên Thành khóe miệng giật giật, sau đó nói: "Không quan trọng, cô Thi và cậu Diệp đây là bạn bè?"

“Không quen không quen, ta chỉ là cùng bạn bè qua đây xem trò vui thôi.” Thi Gia Nhất lắc lắc đầu.

Uông Thiên Thành cười cười, không dám nhìn những người khác, sau đó nhìn về phía Diệp Thiên Dật, nói: "Xem ra cậu Diệp thắng không ít nhỉ."

"Tạm được, chơi không?"

Diệp Thiên Dật khẽ nhếch khóe miệng.

Tuy dàn hậu cung thiếu chút nữa là bùng nổ nhưng những việc nên làm vẫn phải làm.

"Đương nhiên muốn chơi."

Sau đó Uông Thiên Thành ngồi xuống đối diện Diệp Thiên Dật, rất nhiều người xung quanh thậm chí bỏ canh bạc đã bắt đầu xuống, vây quanh họ để xem.

Các em gái rất hiểu ý đứng sau lưng Diệp Thiên Dật.

Uông Thiên Thành cười lạnh trong lòng một tiếng.

Phía sau hắn có một lão giả nhìn như đang xem kịch vui này cũng chính là lão Trương, một cường giả của Uông gia, tuy không phải người nhà họ Uông nhưng rất trung thành!

Diệp Thiên Dật này, Huyền Thiên cảnh bát giai, Thi Gia Nhất mặc dù là giáo viên, nhưng đoán chừng cảnh giới cũng không cao, những người khác càng không cần phải nói, còn có hai cô gái rất xinh đẹp khí chất cao quý kia nữa, Uông Thiên Thành cũng không lo lắng, dù sao tuổi trẻ như vậy khẳng định không phải là cao thủ, nếu là cao thủ bọn họ cũng không cần thiết phải đến sòng bạc để kiếm tiền.

Chỉ là hắn rất khó chịu chính là năm cô gái cực phẩm như vậy, cả cô bé xinh đẹp kia đều xây quanh tên Diệp Thiên Dật kia? Rốt cuộc là vì sao? Chỉ bằng cái vẻ ngoài này của hắn sao? Đáng giận! Có điều vẫn phải công nhận, hắn xác thực rất đẹp trai!

Hắn có thể tạm thời không tìm được cơ hội giáo huấn Diệp Thiên Dật này, nhưng có thể tùy ý đùa giỡn hắn, hắn ngược lại muốn xem Diệp Thiên Dật có bao nhiêu tiền có thể ném ở đây!

Không sai, hắn chỉ là đang tìm cách để bản thân tìm lại chút cân bằng trong lòng mà thôi.

Thường Hi đứng đó, từ từ khôi phục lại, nàng đã mất trí nhớ vậy thì không sao, chỉ cần chú ý một chút là được rồi, sau đó hỏi một chút Diệp Thiên Dật những việc liên quan đến nàng... Bây giờ điều quan trọng hơn là sòng bạc khiến nàng tức giận này, nếu như Diệp Thiên Dật không quản, nàng có thể trực tiếp cho người đến tìm Uông gia tra hỏi, bây giờ nàng muốn xem Diệp Thiên Dật làm thế nào để chính bọn họ tự tìm khó chịu.

Diệp Thiệt Dật vì sao lại muốn quản chuyện này?

Còn vì cái gì nữa! Kiếm tiền chứ sao! Hôm nay hắn dự tính kiếm không ít tiền.

"Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi, bắt đầu từ cái đơn giản nhất là đoán lớn nhỏ đi?"

Uông Thiên Thần châm một điếu xì gà rồi ngồi gác chân ở đó nhìn Diệp Thiên Dật.

"Được thôi."

Diệp Thiên Dật cười cười, lấy ra một điếu thuốc, sau đó ngậm lấy rồi quay sang bên cạnh.

Bạch Hàn Tuyết rất hiểu ý của Diệp Thiên Dật, con hàng này chính là muốn ra vẻ, sau đó nàng cầm bật lửa trên bàn trước mặt Diệp Thiên Dật châm lửa cho Diệp Thiên Dật.

Uông Thiên Thành: "..."

Đume nó chứ!

Diệp Thiên Dật hít một hơi khói, sau đó nói: "Vậy bắt đầu đi."

Uông Thiên Thành buông chân đang vắt chéo xuống, trong lòng cười lạnh, sau đó có một mỹ nữ đi đến, đặt ba con xúc xắc vào trong ống rồi lắc nhanh, sau đó đặt ở giữa bàn.

“Cậu Diệp phải cẩn thận đấy, ta chơi trò này lợi hại lắm đấy, mà ta cũng rất may mắn nữa đó! Uông Thiên Thành nói.

Diệp Thiên Dật mỉm cười, nhìn hắn một cái rồi nói, "Ngươi biết ta là ai không?"

"Ai?"

"Quái thú cờ bạc!"

Uông Thiên Thành: "..."

"Cậu Diệp là khách, mời cậu đoán trước, thế nào?"

Diệp Thiên Dật cười cười, sau đó đẩy mười triệu chip ra giữa bàn.

"Mười triệu, ta cược lớn."

Uông Thiên Thành cũng cười, và nói: "Chơi 10 triệu có ý gì? Trước mặt cậu Diệp thiếu có 50 triệu chip, chúng ta 1 ván trực tiếp cược 50 triệu, thế nào?"

Sau đó Diệp Thiên Dật đẩy nốt 40 triệu còn lại vào.

Mọi người xung quanh hít sâu một hơi.

Mặc dù họ cũng đã thấy cược 50 triệu một ván rồi, nhưng ...

Uông Thiên Thành này là nhà cái, hắn có thể thua sao?

Còn quá trẻ a.

Uông Thiên Thành đẩy 50 triệu chip ra: "50 triệu, ta cược nhỏ, mở đi."

Sau đó, ống sàng mở ra.

2, 5, 6, lớn!

Diệp Thiên Dật cười một tiếng: "Có vẻ hôm nay anh Uông vận khí không tốt rồi."

Ở đằng sau, đôi mắt xinh đẹp của Thi Gia Nhất sáng lên.

Đù! Đù! Đù! Tại sao lần nào cũng thấy tên Diệp Thiên Dật này kiếm tiền đều dễ như vậy nhỉ?

Uông Thiên Thành trong lòng cười lạnh.

Hắn cố ý thua Diệp Thiên Dật, cái này gọi là thả con săn sắn bắt con cá rô, để cho hắn tiếp tục thắng, sau đó chỉ cần cược một ván lớn thắng tất, thì sẽ thắng được càng nhiều.

Sau đó Uông Thiên Thành cười cười nói: "Thua một ván mà thôi, có gì đâu? Đi, đổi 50 chip khác, chúng ta tiếp tục!"

Ván thứ hai, Diệp Thiên Dật thắng.

Ván thứ ba, Diệp Thiên Dật chiến thắng.

Ván thứ tư, Uông Thiên Thành gỡ lại một ván.

Ván thứ năm, Diệp Thiên Dật vẫn thắng, Uông Thiên Thành đã thua 150 triệu!

Tất cả mọi người nhìn chính là hãi hùng khiếp vía, chuyện này… Chẳng lẽ nhà cái thật không âm thầm thao tác gì sao? Họ biết Uông Thiên Thành, biết đây là sòng bạc của Uông gia, cho nên không có người nào muốn đấu cùng Uông Thiên Thành, mà bây giờ Uông Thiên Thành lại thua nhiều như vậy.

Bình Luận (0)
Comment