Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 330 - Chương 330: Ta Đi Đây, Ngươi Cứ Ở Đó Mà Lảm Nhảm Đi

Chương 330: Ta đi đây, ngươi cứ ở đó mà lảm nhảm đi
Chương 330: Ta đi đây, ngươi cứ ở đó mà lảm nhảm đi

Dịch: Cỏ Dại Team

Tịch Thiên Vũ cuối cùng cũng có thể hiểu tại sao Nữ hoàng Cửu Thiên không hề đánh giá thấp hắn….!! Hắn thật sự rất mạnh.

Tử Yên Nhiên, Liễu Khuynh Ngữ nhìn Diệp Thiên Dật với ánh mắt kỳ dị.

Trên khán đài, Tiêu Dịch và những người khác mở to mắt nhìn chằm chằm cảnh tượng này.

Chuyện gì thế này? Nổ rồi?

Chắc không phải là do chịu không nổi nữa nên nổ rồi?

“Khụ khụ ——”

Triệu Thiên Thu ho khan một tiếng.

“Được rồi, đêm nay đến đây thôi. Thứ này cũng đã phát nổ rồi, nên không thể đánh giá được gì nữa. Cứ như vậy trước đi.”

Triệu Thiên Thu nói.

“Đừng nha, phó viện trưởng. Bọn họ còn chưa trả lời ta. Rốt cuộc thì ta có tư cách nói bọn họ là rác rưởi hay không?”

Diệp Thiên Dật không chút khoan nhượng.

Tại sao phải cho bọn họ mặt mũi chứ, tại sao phải cho bọn họ lối thoát? Đcm, ông đây cũng phải loại người tốt gì. Một đám người cứ nhắm vào hắn thấy vui không?

ĐM cả nhà nó!! Đám súc sinh này là như thế đó. Từng người từng người một ghen tị hắn vì hắn quá đẹp trai, rồi sau đó lại ghen tị hắn có nhiều em gái vây quanh.

“Ờm -------------”

Triệu Thiên Thu thật không biết phải nói như thế nào.

Tài năng thiên bẩm của Diệp Thiên Dật có vẻ như thật sự rất kinh khủng!! Nhưng mà hắn trước giờ chưa gặp gặp qua loại chuyện nào như này. Với cảnh giới và giác ngộ kinh khủng của hắn không thể giải thích rõ ràng được, cũng không dám giải thích. Nhưng nếu như thứ này không nổ tung thì Diệp Thiên Dật đạt 100%!! Đây là điều không thể nghi ngờ.

Diệp Thiên Dật nhìn về phía Tiêu Dịch, hỏi: “Anh Tiêu, rốt cuộc ta có thể nói không?’

Tiêu Dịch nắm chặt nắm đấm.

Tuy rằng hắn không muốn thừa nhận, nhưng mà tất cả mọi người đều đã nhìn thấy rồi! Hấp Thần Ngọc Trụ này toàn bộ đều là màu đen. Tuy rằng mọi người đều không muốn tin, nhưng Hấp Thần Ngọc Trụ thực sự đều là màu đen.

“Cậu Diệp, chuyện này ta không thể đưa ra kết luận được. Mọi người đều đã nhìn thấy rồi, Hấp Thần Ngọc Trụ toàn bộ đều là màu đen. Theo lý mà nói, chứng tỏ rằng tư chất thiên phú của ngươi tài giỏi không gì sánh lại. Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại, trong lịch sử chỉ có tiền bối Tà Phi là cao nhất, nàng mới đến 75%. Chẳng lẽ lại muốn chúng ta tin rằng Diệp Thiên Dật ngươi, mạnh mẽ hơn tiền bối Tà Phi, mấy người Nguyệt Thần hay sao?”

Tiêu Dịch không tin.

Nếu như là nghe nói, bọn họ có lẽ sẽ tin. Nhưng mà chuyện xảy ra trước mắt bọn họ, vả lại là Diệp Thiên Dật, bọn họ không muốn tin.

“Còn nữa cậu Diệp, ngươi là Huyền Thiên cảnh bát giai. Nếu như ngươi thật sự có dạng thiên phú như thế, vậy sao ngươi vẫn là Huyền Thiên cảnh bát giai? Tiền bối Tà Phi đã giám định thứ này, 75%, vậy nàng là chuyện gì? Mười tuổi là Thiên Tôn cảnh!! Ba mươi năm sau là Thiên Đạo cảnh. Còn cậu Diệp thì sao, 20 tuổi là Huyền Thiên cảnh, tư chất thiên phú có cao hơn tiền bối Tà Phi không? Vậy thì ai tin chứ? Ngươi muốn hỏi ta có tin hay không, vậy ta trả lời là ta không tin.”

Tiêu Dịch nói.

Nghe những lời của Tiêu Dịch, tất cả mọi người đều cảm thấy có lý.

Đúng vậy, Tà Phi cũng chỉ mới 75%, Người ta mười tuổi đã là Thiên Tôn cảnh, Diệp Thiên Dật này 20 tuổi vẫn là Huyền Thiên cảnh. Căn bản không cùng một khái niệm!!

Diệp Thiên Dật không nhịn được, cười thành tiếng.

“Các ngươi cũng thật là thú vị, kêu ta làm, thì ta làm. Bây giờ lại bảo không tin. Sau đó, nếu như ta không vượt qua các ngươi, các ngươi lại bảo ta không có tư cách. Aiya, ta cũng thật là khổ quá đi mà.” Diệp Thiên Dật hướng về phía Triệu Thiên Thu, nói: “Phó viện trưởng, vậy ngươi cho một lời giải thích đi.”

Triệu Thiên Thu nói: “Chuyện như thế này, ta cũng không dám đưa ra kết luận, nhưng có một điều chắc chắn rằng, tài năng thiên phú của Diệp Thiên Dật không hề yếu. Thậm chí không hề yếu hơn bất cứ người nào ở hậu viện. Còn về cấp độ của cảnh giới, còn liên quan đến tuổi đời và cảnh giới, nguyên nhân thì rất nhiều, viện trưởng cũng chưa chắc đã giải thích được rõ ràng.”

Sau đó Triệu Thiên Thu dừng một chút, nói: “Hấp Thần Ngọc Trụ có thể là bị hỏng rồi, nếu không cũng sẽ không nổ tung. Nhưng ít nhất Hấp Thần Ngọc Trụ cũng đen rồi, hơn nữa là đen toàn bộ. Ta tạm thời lựa chọn việc tin tưởng rằng tài năng thiên phú của Diệp Thiên Dật là cực kỳ cao. Thứ còn lại, các ngươi cũng đừng đoán nữa. Diệp Thiên Dật, ngày mai đến hậu viện báo danh.”

Hắn đương nhiên biết rằng Hấp Thần Ngọc Trụ không thể nào hư được. Bởi vì đây không phải là một thiết bị!! Hắn nói như vậy, chỉ không muốn khiến chuyện này biến Diệp Thiên Dật trở thành mục tiêu chỉ trích của mọi người trên đại lục mà thôi.

Chuyện này trong tương lai, Diệp Thiên Dật thật sự muốn cảm ơn Triệu Thiên Thu, hắn thật là một phó viện trưởng tốt, một người thầy tốt.

“Về chuyện Diệp Thiên Dật nói lớp cao cấp và hậu viện là thứ rác rưởi chỉ là câu nói đùa vui thôi. Mọi người đừng coi là thật, Tiêu Dịch, mấy người các ngươi cũng đừng có nhằm vào Diệp Thiên Dật. Mọi người đều là học sinh của cùng một học viện phải đoàn kết mới đúng, được rồi, giải tán đi.”

Triệu Thiên Thu nói xong, nhanh chóng đi tìm viện trưởng.

Còn chuyện này đã gây ra sóng to gió lớn!!!

Tất cả mọi người đều không muốn tin rằng rằng Diệp Thiên Dật thực sự rất mạnh, còn có thiên phú mạnh hơn cả Tà Phi? Bọn họ không tin, nhưng họ đã được tận mắt chứng kiến những gì diễn ra trước mắt!! Như vậy phải nói thế nào đây? Bọn họ cũng không biết. Thực sự không biết. Người như phó viện trưởng Triệu còn không thể lý giải được, bọn họ làm sao có thể lý giải được?

Dùng Hấp Thần Ngọc Trụ để giải thích mọi thứ sao? Nếu đúng là như vậy thì Diệp Thiên Dật mạnh hơn Tà Phi, nhưng mọi người không muốn tin.

Mấy người Tiêu Dịch không tin, cũng không muốn tin, chính là không có một người nào khiến cho bọn họ tin tưởng có thể đứng lên giải thích chuyện này. Chỉ đơn thuần dựa vào Hấp Thần Ngọc Trụ, bọn họ không tin!

Chủ yếu, nếu như Diệp Thiên Dật cỡ 80% thì còn có thể tạm tin được. Nhưng đằng này 100%, thậm chí Hấp Thần Ngọc Trụ đã vỡ tung luôn rồi, điều này quá khó tin!!!

“Cậu Diệp, hoan nghênh ngươi gia nhập vào hậu viện, tuy rằng ta không tin vào tài năng thiên phú của ngươi có thể mạnh mẽ như vậy, nhưng ta hy vọng ngươi có thể mạnh được như vậy. Hẹn ngày mai gặp ở hậu viên.”

Tiêu Dịch vỗ vỗ vai Diệp Thiên Dật, lịch sự nói.

“Ta đi đây, ngươi ở đó mà lảm nhảm đi. Đã không tin rồi mà còn hi vọng? Người anh em à, đừng có đạo đức giả nữa được không. Lúc nãy vừa nói cái gì? Bây giờ lại nói cái gì? Kinh tởm chết đi được.”

Mọi người: “..........”

Bình Luận (0)
Comment