Phốc-
Bên cạnh lại là một thanh âm phá vỡ bức tranh đẹp đẽ và yên bình giữa họ...
Hà Chấn Nam kia lại phun ra một ngụm máu!
Cmn chứ, kẻ thù ở trước mắt! Ta đã không động thủ được thì thôi đi, lại còn phải xem các ngươi thả thính thả bả với nhau trước mặt ta nữa!? Ta nuốt không trôi cơn giận này!
“Ối, Hà Tông chủ lại thổ huyết rồi, chị gái, cho hắn ly trà nữa, không trà không sữa chỉ lấy ly.”
Diệp Thiên Dật vừa cười vừa nói.
“Diệp Thiên Dật, ngươi cả đời này… khụ khụ, có giỏi thì đừng rời khỏi thành Cửu Châu Thiên!”
Hà Chấn Nam chỉ vào Diệp Thiên Dật tức giận nói.
“Ừm… không thành vấn đề, ở đây phồn hoa như thế, lại có vợ xinh đẹp như vậy, tốt bao nhiêu, đáng tiếc, con trai kia của ngươi ngay cả cơ hội sống ở đây đều không có.” Diệp Thiên Dật ra vẻ tiếc hận lắc đầu.
“Phốc!!”
Hà Chấn Nam lại bị Diệp Thiên Dật đâm trúng chỗ đau, một ngụm máu nữa lại phun ra.
Sau đó hắn chỉ chỉ vào Diệp Thiên Dật, tay run run, rồi trực tiếp ngất đi.
Tông chủ! Tông chủ!”
Vài người đỡ Hà Chấn Nam.
“Diệp Thiên Dật, ngươi không càn rỡ được bao lâu nữa đâu!”
Nói xong bọn họ mang theo Hà Chấn Nam đã bất tỉnh rời đi.
"Đệch! Tông chủ một Tông phái cứ thế mà bị chọc tức đến mức bất tỉnh, quá khoa trương."
"Ngươi đừng nói nhảm? Kẻ thù giết hại người thân của ngươi đứng ngay trước mặt ngươi, ngươi lại không động thủ được, hắn còn đâm vào nỗi đau của ngươi, ngươi không khó chịu sao? Đume! Tên Diệp Thiên Dật này thật sự là quá ghê.”
" ... "
Cách đó không xa, Tiêu Dịch đứng ở nơi đó, xa hơn nữa, Tần Hoài Sinh và mấy người đều rất ghét Tần Thiên Dật cùng đứng đó!
Bọn hắn đều có gia thế không tầm thường, thế mà lại không thể có được người phụ nữ mà mình thích, đã thế người phụ nữ mình thích cả đám lại đều nhào vào trong vòng tay của Diệp Thiên Dật! Bọn họ không thể nhẫn nhịn được mà!
"Diệp Thiên Dật! Linh Kiếm phái không giết ngươi là mạng ngươi lớn, mà đây cũng coi như một cơ hội của ta!"
Tiêu Dịch cười lạnh một tiếng.
Lần này, chỉ cần Diệp Thiên Dật chết ở thành Cửu Châu Thiên, sẽ không ai nghi ngờ trên đầu Tiêu Dịch được, họ sẽ nghi ngờ Linh Kiếm phái, hắn sẽ cho người động thủ giải quyết Diệp Thiên Dật, sau đó để Linh Kiếm phái gánh tội, chẳng phải là quá hoàn hảo sao?
“Đêm nay ngươi cứ việc chờ chết!”
…
“Anh Diệp, Bạch Hàn Tuyết đã đi rồi, vậy chỗ của các ngươi còn trống một phòng phải không?”
Tử Yên Nhiên kéo cánh tay Diệp Thiên Dật ngọt ngào nói.
"Uh, có chuyện gì vậy?"
“Người ta có thể vào ở không?"
Diệp Thiên Dật; "..."
Liễu Khuynh Ngữ sửng sốt!
Mặc dù nàng biết rằng họ không phải là bạn gái thực sự của Diệp Thiên Dật, nhưng Tử Yên Nhiên nói ra câu này không hiểu sao khiến nàng thấy rất hốt hoảng.
“Thôi quên đi.”
Diệp Thiên Dật lắc đầu.
Các nàng không quen, tuy người phụ nữ này rất xinh đẹp, nhưng Diệp Thiên Dật luôn cảm thấy không ổn, nàng và thần tiên tỷ tỷ còn chưa quen biết nhau đâu.
“Được thôi, vậy Yên Nhiên về Tử gia trước đây.”
Diệp Thiên Nhiên nói: “Ngày khác ta sẽ đến nhà nói lời cảm ơn!”
“Vậy thì…Khuynh Ngữ cũng về đây.”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Hôm sau ta cũng sẽ đến nhà họ Liễu để cảm ơn.”
“Tại sao anh Diệp nói với Yên Nhiên là ngày khác, mà lại nói với cô Liễu là hôm sau?”
Diệp Thiên Dật; “...“
Woaaa! Tử Yên Nhiên này thật là một yêu tinh mà!
“Vậy thì cô Tử cũng là hôm sau.”
…
Sau đó ai về nhà nấy.
Về phần người của Linh Kiếm phái ở đâu, Diệp Thiên Dật cũng không quan tâm, Linh Kiếm phái âm thầm ra tay? Điều này là không thể, bởi vì bọn họ biết rằng chỉ cần Diệp Thiên Dật chết ở thành Cửu Châu Thiên, cho dù không ai biết hắn chết như thế nào, chết ở trong tay ai, chỉ cần Nữ hoàng Cửu Thiên cho rằng đó là do Linh Kiếm phái ra tay thì chính là Linh Kiếm phái ra tay.
Hôm nay thành Cửu Châu Thiên có thể nói là oanh động, mà Diệp Thiên Dật cũng triệt để nổi danh! Con rể của Tử gia, Liễu gia, em rể của Nữ hoàng Cửu Thiên, với thân phận này hắn muốn không nổi danh cũng khó!
Nhưng hắn yếu vẫn là yếu, rất nhiều người xem thường, nhưng hắn có thân phận như vậy, ngươi cũng không thể nói lí với ai được.
Trong nhà Liễu gia, Liễu Khuynh Ngữ trở về nhà, Liễu Thiển Thiển chạy đến.
“Chị, cha đang tìm chị.”
Liễu Khuynh Ngữ khẽ gật đầu.
Trong phòng khách, Liễu Thiên Hải và mẹ của Liễu Khuynh Ngữ đang ngồi ở đó.
“Con đã về ạ.”
Liễu Khuynh Ngữ hơi hơi thi lễ.
“Ngồi đi.”
Sau đó Liễu Khuynh Ngữ ngồi xuống, Liễu Thiển Thiển cười hì hì ngồi ở bên cạnh.
“Cha tìm Khuynh Ngữ có chuyện gì vậy ạ?”
Liễu Khuynh Ngữ ngẩng đầu hỏi.
“Vì chuyện của Diệp Thiên Dật.”
Liễu Thiên Hải nhấp một ngụm trà.
Sau đó Liễu Thiên Hải nói: "Khuynh Ngữ, ngươi cũng đã thấy đấy, cha đối với Diệp Thiên Dật rất coi trọng, rất muốn làm cha vợ của Diệp Thiên Dật."
Liễu Khuynh Ngữ : "..."
Liễu Thiển Thiển cái miệng nhỏ nhắn mím lại...
Nàng cũng muốn...
"Cái này... Cha..."
Liễu Khuynh Ngữ hơi cắn môi.
"Cho nên cha hỏi ngươi một chút, ngươi đối với Diệp Thiên Dật rốt cuộc có cảm giác gì? Bởi vì cha cũng nhìn thấy ngươi đối với hắn xác thực tương đối đặc biệt, mà ngươi cũng không còn nhỏ, nên đã đến lúc quyết định vấn đề này.”
Mặt Liễu Khuynh Ngữ hơi đỏ lên.
“Khuynh Ngữ và anh Diệp là bạn bè…… ”
“Ngươi có muốn làm người yêu của hắn không?"
Liễu Khynh Ngữ cúi đầu không nói gì.
Làm cha mẹ nhìn thấy biểu tình này của con gái mình, căn bản đã hiểu được tâm ý của nàng rồi.
Nàng cũng là chưa nhận ra tình cảm của mình, nhưng chắc chắn là có cảm tình đối với Diệp Thiên Dật.
Liễu Tiên Hải thở dài nói: "Con gái à, Diệp Thiên Dật tuấn tú lịch sự, nhân trung chi long, thậm chí còn được Nữ hoàng Cửu Thiên coi trọng, tiền đồ vô lượng, cha tình nguyện gây thù hằn cùng Linh Kiếm phái cũng muốn bảo vệ hắn, ngươi cần phải rõ trong mắt cha hắn đặc biệt như thế nào, không chỉ ta, còn có Tử Ninh Thành lão già khốn nạn kia nữa, ước chừng bây giờ Tử Yên Nhiên cũng bị hắn bắt đến nói chuyện này."
Liễu Khuynh Ngữ ngẩng đầu lên.