Cũng không nhìn một chút xem bản thân nàng là cảnh giới gì, Lĩnh Vực cảnh đó, ngươi nói ngươi trúng phong hàn á?
Lúc này, Liễu Khuynh Ngữ cũng vừa vặn đi tới. Khi nhìn thấy Diệp Thiên Dật, nàng theo bản năng dừng bước chân lại, sau đó nàng cười yếu ớt đi tới, rất tự nhiên khoác tay Diệp Thiên Dật.
Một màn này thật là khiến những người khác ước ao chết mất thôi.
Tử Yên Nhiên đương nhiên cũng nằm mơ, cũng đã ươn ướt rồi, chỉ là về phương diện này, nàng cũng khá là vững vàng và cởi mở. Cho nên ngươi sẽ không thấy quá rõ ra là nàng cũng đang rất xấu hổ.
"Anh Diệp, tối hôm qua người ta nhớ ngươi nhớ cả một đêm đó." Tử Yên Nhiên ỏn à ỏn ẻn nói.
"Thật sao? Ta cũng nhớ cả đêm đó."
Diệp Thiên Dật vừa cười vừa nói.
"Ồ? Thế anh Diệp có thể để người ta tới ở trong căn phòng trống trong nhà ngươi không?"
Tử Yên Nhiên vừa cười vừa nói.
Nàng tự nhiên cũng bị cha nàng kéo đi nói chuyện rồi. Hiện tại, căn phòng trống đó ở nhà Diệp Thiên Dật rất quan trọng. Bất kể là nàng hay là Liễu Khuynh Ngữ vào ở, vậy thì trên căn bản đều đã đóng định thân phận của các nàng rồi.
Tử Yên Nhiên cảm thấy bản thân khá thích Diệp Thiên Dật. Tuy rằng bọn họ tiếp xúc cũng không nhiều lắm, thế nhưng giấc mộng tối hôm qua đã làm cho nàng tin chắc rằng, ừm... đây nhất định là thích rồi, nếu không thì sao nàng lại mơ một giấc mơ như vậy chứ? Cho nên nàng nghĩ là trong tiềm thức của nàng khát vọng được cùng với Diệp Thiên Dật làm chuyện ấy...
Đó là lí do mà cùng xảy ra một vấn đề. Nhưng hai người phong cách sống khác nhau thì cách xử lý khi đối diện với vấn đề cũng hoàn toàn khác nhau.
Liễu Khuynh Ngữ nghe Tử Yên Nhiên nói vậy, nhíu mày lại.
Không được!
Cha nàng cũng đã dặn nàng phải vào ở trong gian phòng kia của Diệp Thiên Dật. Ban đầu nàng vẫn còn do dự, nhưng lúc này Tử Yên Nhiên nói đến một lần nữa, nàng không do dự nữa!!
Sau đó Liễu Khuynh Ngữ cũng đi tới, khoác vào cánh tay còn lại của Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật: ???
Diệp Thiên Dật biết Liễu Khuynh Ngữ là một cô gái như thế nào. Ngày hôm qua buộc lòng phải diễn trò, mà bây giờ người ngoài đã biết thân phận người yêu của bọn họ rồi. Kỳ thực có đôi khi cũng không nhất thiết phải tỏ ra thân thiết nhiều quá, dù sao mối nguy ngày hôm qua cũng đã qua rồi.
Thế nhưng Liễu Khuynh Ngữ đi tới khoác tay của mình, Diệp Thiên Dật thật sự có chút bối rối.
"Đệt!! Diệp Thiên Dật! Má! Ta cả người đều không ổn rồi! Tử Yên Nhiên và Liễu Khuynh Ngữ đang tranh sủng với nhau kìa!"
"Trong mắt chúng ta, có thể có được bất kỳ một người nào trong các nàng cũng đã phải tu mấy kiếp mới được. Mà hiện tại các nàng lại đang tranh giành tình cảm của Diệp Thiên Dật! Ta phục cmn luôn rồi!"
"Hu hu hu, sáng sớm ngày ra đã cho ta ăn một mình giấm to đùng thế này rồi."
"..."
Liễu Khuynh Ngữ nghĩ rất đơn giản. Nếu như cha nàng vừa ý Diệp Thiên Dật như vậy, thậm chí sẵn sàng lấy sự tồn vong của Liễu gia ra làm cái giá để đánh đổi cho sự an toàn cho Diệp Thiên Dật, hơn nàng cũng rất có hảo cảm đối với Diệp Thiên Dật, sùng bái, có thể thật sự có chút thích, cộng thêm giấc mơ tối hôm qua, có lẽ nàng không nên tự lừa gạt mình nữa, hoặc có lẽ nàng nên nhìn thẳng vào nội tâm của mình rồi.
"Anh... anh Diệp... Khuynh Ngữ cũng muốn... ở dưới cùng mái nhà với anh Diệp."
Liễu Khuynh Ngữ đỏ mặt nói.
Khóe miệng Tử Yên Nhiên hơi giương lên một chút.
Thú vị ha! Xưa nay nàng chưa hề thấy Liễu Khuynh Ngữ như vậy bao giờ đâu đó.
Diệp Thiên Dật thể hiện bản thân không dễ dàng gì!
Thế nào mà hai cô em này đều muốn ở bên cạnh mình nhỉ? Ngươi nói xem hai người các ngươi phải cạnh tranh thì làm luôn bạn gái mình không tốt sao? Cần gì phải tới phòng bên cạnh?
Làm bạn gái đương nhiên là tốt chứ, nhưng tại sao hai vị gia chủ của hai nhà đều muốn để cho các nàng giành lấy căn phòng đó?
Nhất cự li nhì tốc độ, chỗ đó lại là phòng sát bên cạnh phòng của Diệp Thiên Dật, mối quan hệ càng có thể tiến triển nhanh hơn. Tương lai sau này Diệp Thiên Dật chắc chắn là năm thê bảy thiếp. Nếu mai sau Diệp Thiên Dật giành được một phen đại nghiệp thì ai có địa vị cao hơn một chút, sẽ được nắm giữ trong tay quyền hành và quyền phát biểu cũng nhiều hơn.
Trong mắt của hai người bọn họ, chỉ cần Diệp Thiên Dật này còn sống, tương lai của hắn chắc chắn là tiền đồ vô lượng không thể nào tưởng tượng nổi.
"Nhưng các ngươi đều muốn ở, ta rất khó xử."
Diệp Thiên Dật thở dài một hơi, dáng vẻ khổ não.
"Thế... anh Diệp muốn điều kiện gì thì hãy nói đi." Tử Yên Nhiên mỉm cười nói.
"Hmmmm..."
Diệp Thiên Dật vuốt cằm.
"Như vậy đi, nếu như cô Liễu và cô Tử đều muốn ở, thì như vậy đi, nếu ai có thể cho ta càng nhiều thứ hơn, vậy ta sẽ để cho người đó ở." Diệp Thiên Dật cười nói.
Chụt ——
Sau đó Tử Yên Nhiên không chút do dự hôn chụt một cái lên má Diệp Thiên Dật.
Mọi người: ???
"Ta đcm nó? Cái này ai mà chịu nổi?"
"Hu hu hu, nữ thần Tử Yên Nhiên của ta, sao ngươi lại sa ngã như thế! Mấy ngày trước ngươi còn chưa phải là cái bộ dáng này mà!"
"Sáng sớm mà lão tử đã phải xem các ngươi khoe tình cảm đấy hả?"
"..."
"Đủ chưa?"
Tử Yên Nhiên mỉm cười nói.
"Ạch —— "
Cái này Diệp Thiên Dật còn chưa kịp phản ứng lại, Liễu Khuynh Ngữ âm thầm cắn răng, hơi hơi nhón chân một ít, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng cũng chạm môi một cái lên gò má bên kia của Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật: "..."
Mọi người: ???
Đúng lúc Tần Hoài Sinh đi tới, thấy một màn này, không nhịn được mà nắm chặt nắm đấm!
Mịa!
"Chuyện này... hai ngươi đều làm như nhau, ta vẫn không lựa chọn được đâu."
Bộ dạng Diệp Thiên Dật có vẻ rất là khổ não.
Haiz, đẹp trai mệt như vậy à?
"Ô... vậy trước hết anh Diệp cứ để cho Yên Nhiên vào ở đi, buổi tối Yên Nhiên ngủ không khóa cửa đâu."
Tử Yên Nhiên cười duyên nói.
Liễu Khuynh Ngữ: "..."
Người con gái này...
Được rồi! Điều này nàng thật sự không sánh bằng Tử Yên Nhiên, nhưng nàng có thể cố gắng!
"Ta... ta cũng không khóa cửa."
Diệp Thiên Dật: "..."
Đệch!! Cái này ai mà chịu nổi đây?
Hai em gái này cũng rất hấp dẫn, thật là khó lựa chọn mà.