Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 374 - Chương 374: Bất Luận Là Sống Hay Chết

Chương 374: Bất luận là sống hay chết
Chương 374: Bất luận là sống hay chết

Họ biết y thuật của Diệp Thiên Dật có vẻ khá tốt vì hắn đã chữa khỏi bệnh cho Thường Nhu, nhưng liệu có phải là vì hắn vừa vặn biết cách điều trị cho Thường Nhu hay không? Thì họ không chắc chắn! Nếu so với những người khác, hắn thực sự có thể hơn được những người đã sống trăm năm, hay thậm chí cả hàng nghìn năm hay sao?

Tịch Thiên Vũ ngồi bên cạnh Thường Hi và nhìn Diệp Thiên Dật.

Nàng có chút lo lắng.

"Sư tôn, Phong Nhã đã gặp người này rồi, hắn rất thần kỳ, có lẽ hắn thực sự có thể.” Phong Nhã nói thầm với Tà Phi, thực ra, nàng nói như vậy chỉ vì nàng muốn sư tôn của mình ủng hộ Đế quốc Cửu Châu mà thôi.

"Nhìn xem là biết."

Tà Phi không biểu hiện nhiều.

Lúc này Đại Đế Lôi Lăng mới nói: "Có vẻ lời của vừa rồi của Nữ hoàng Cửu Thiên có chút mạnh miệng, để cho có thêm nhiều người ủng hộ Đế quốc Cửu Châu hơn, chuyện này quả thực rất đáng ngờ, so sánh thì sẽ biết ngay, còn so sánh như thế nào thì đơn giản thôi! Trương Thiên Sư! "

Trương Thiên Sư đứng dậy, chắp tay hành lễ rồi nói: “Hành nghề y nhất định phải có hiểu biết sâu sắc về các loại độc, có nhiều kiến thức chưa đủ còn cần phải có kinh nghiệm thực tế.” Sau đó, hắn nhìn về phía Diệp Thiên Dật nói: “Cậu Diệp, ngươi hiểu được độc dược sao?"

Diệp Thiên Dật gật đầu; "Có biết một chút."

"Ha ha, biết một chút, vậy ngươi so như thế nào được?"

"Được chứ."

"Được rồi! Vậy chúng ta so độc dược, Nữ hoàng Bệ hạ nhất định phải có vườn thuốc, nhất định không thiếu độc thảo, chúng ta sẽ dùng dược liệu trong vườn thuốc của Bệ hạ làm thuốc độc tại chỗ cho bên kia dùng, sau đó giải độc trong tình huống không hề biết trước độc của đối phương là gì, xem ai có thể giải được, điều này sẽ phản ánh chính xác nhất y thuật của một y sĩ ở mức độ nào, phải không?"

Trương Thiên Sư nhìn Diệp Thiên Dật và nói.

"Vậy thì cho ta hỏi, nếu không giải được mà chết thì sao?"

Diệp Thiên Dật nói.

"Sống chết không quan trọng, chết thì chết thôi, ngươi dám không? Nếu không dám, vậy không cần so nữa mọi người cũng biết được kết quả rồi."

Mọi người đều khẽ lắc đầu.

Làm thế này làm sao mà so được? Đây không phải là giết người sao? Chỉ cần hắn đồng ý, e rằng hắn sẽ chết ở đây, nhưng hắn không đồng ý? Vậy thì chắc chắn, Nữ hoàng Cửu thiên trận này sẽ thua hoàn toàn!

Thường Hi chỉ biết rằng Diệp Thiên Dật rất tự tin, nhưng nàng lại không quá tự tin, nếu hắn chết thì sao? Nàng đúng thật là đáng trách, hắn chữa khỏi bệnh cho Thường Nhu, nhiều người giỏi hơn hắn cũng không chữa được, cho nên lúc ấy nàng mới vô thức nói rằng Diệp Thiên Thần có y thuật tốt, điều này đúng, nhưng nàng không ngờ lại bị Đế quốc Lôi Lăng bắt bẻ như vậy.

Diệp Thiên Dật nhếch khóe miệng: "Xin chỉ giáo!"

So y thuật sao?

Thành thật mà nói, ngoài đẹp trai và tài hoa, Diệp Thiên Dật thực sự chỉ có mỗi chút thủ đoạn trong y thuật có thể mang ra so tài với người khác mà thôi, chính ngươi tự đâm đầu vào họng súng thì không thể trách ta được đâu nha.

"Được rồi! Rất can đảm! Vậy thì, Nữ hoàng Cửu Thiên, có thể mở vườn thuốc không?"

Trương Thiên Sư nhìn Thường Hi.

Thường Hi liếc nhìn Diệp Thiên Dật lần nữa và nhìn thấy ánh mắt tự tin của hắn, nàng đứng dậy.

"Các ngươi cùng bổn đế đến vườn thuốc."

Sau đó mọi người đi theo.

"Diệp Thiên Dật, chính ngươi tự tìm chết nên đừng có trách ta."

Tiêu Dịch nhìn hắn với đôi mắt âm ngoan và thầm nghĩ trong lòng.

Đây không phải là muốn đâm đầu vào chỗ chết sao? Dám đồng ý bất chấp sống chết! Hahaha!!

Thoải mái, thoải mái quá! Nếu ngày hôm nay Diệp Thiên Dật chết ở đây, hắn sẽ cảm thấy rất thoải mái!

Lôi Phong, Nhậm Hiên, Tần Hoài Sinh và những người khác đều âm thầm chế nhạo.

Và những vị tiền bối còn lại thì cũng thầm thở dài!

Có cần kiên trì đến cùng như vậy không? Họ đã đoán được hậu quả rồi!

Vị Trương Thiên Sư đó là một cao thủ về y thuật, được mệnh danh là Thiên Y Thánh Thủ, y thuật của hắn rất lợi hại, làm sao một tên nhóc mới hai mươi tuổi như Diệp Thiên Dật có thể so sánh được chứ?

Đại Đế Lôi Lăng cười rất lớn!

Nữ hoàng Cửu Thiên đùng là tự nhấc một tảng đá đập vào chân mình rồi!

"Nhóc con, ngươi thế chẳng phải là tìm cái chết sao? Vị Thiên Y Thánh Thủ này có thể so với trình độ của ta đấy.” Gia Cát Thanh Thiên bước tới chỗ Diệp Thiên Nhiên nhắc nhở.

"Nhìn cho kỹ mà học đây này."

Diệp Thiên Dật khẽ nói.

Gia Cát Thanh Thiên; "..."

Chẳng mấy chốc họ đã đến vườn thuốc.

"Ở đây có hàng vạn loại dược liệu khác nhau, bao gồm độc thảo và linh thảo, không ít loại ở Thần giai, cho dù là chế tạo độc dược hay giải dược, trên cơ bản đều có sẵn dược liệu cần thiết."

Thường Hi nói.

"Vậy thì bắt đầu đi, thời gian một nén hương để chế tạo độc dược, cậu Diệp thấy đủ không? Nhưng tiền đề là độc dược phải có thời gian một ném hương để cho người còn lại có thể điều chế thuốc giải."

Trương Thiên Sư chế nhạo và nhìn Diệp Thiên Dật.

"Đủ rồi!"

Sau đó cả hai bước vào, hàng trăm người khác theo dõi họ, quan sát mọi hành động của họ, nhưng họ không được phép đến gần hoặc giao tiếp với họ.

"Cha, chắc là Diệp Thiên Dật sắp chết ở đây rồi, chúng ta cũng không cần phải lo lắng nữa rồi." Tiêu Dịch nói.

"Ừ... nhưng dù sao thì cũng phải để ý đến bác cả và bác hai của ngươi."

Tịch Thiên Vũ bước đến bên cạnh Thường Hi.

"Chị, hắn..."

Thường Hi nhẹ giọng nói: "Tin tưởng hắn."

Có lẽ người duy nhất trong số những người đang theo dõi lựa chọn tin tưởng Diệp Thiên Dật, thậm chí còn tin tưởng hơn cả Thường Hi, đó chính là Ngụy Trường Sinh.

Trương Thiên Sư đang ở trong khu trồng độc dược, mà Diệp Thiên Dật thì lại vẫn đang tìm kiếm ở vườn thuốc bên.

"Hahaha, Nữ hoàng Cửu Thiên, chuyện này thật thú vị, muốn làm độc dược, mà hắn tìm cái gì ở trong vườn tiên dược cơ chứ? Vị này còn không biết phân biệt dược liệu hay sao?"

Đại Đế Lôi Lăng không khỏi chế nhạo.

Mọi người đều âm thầm lắc đầu.

"Kết quả còn chưa có, tại sao ngươi lại không kiên nhẫn như vậy chứ, Đại Đế Lôi Lăng? Chẳng lẽ là Đại Đế Lôi Lăng đang bất an sao?" Thường Hi khẽ nói.

"Ta sợ ngươi mới chính là người bất an đấy, Nữ hoàng Cửu Thiên."

Thường Hi nhìn Diệp Thiên Dật và không nói gì tiếp, trong khi nhiều người xung quanh thì đang thì thầm, rồi lắc lắc đầu.

Diệp Thiên Dật ở trong vườn linh dược làm cái quái gì thế?

Bình Luận (0)
Comment