Đây là một thuật pháp của Gia Cát Phong, thuật pháp này khiến cho những từ mà họ phát âm ra sẽ xuất hiện trong không khí dưới hình dạng chữ, để mọi người có thể xem lại nó nhiều lần.
"Tốt lắm! Thật sự khá tốt!"
Gia Cát Phong gật đầu, rất hài lòng!
"Vậy các vị nhận xét thế nào?” Đại đế Lôi Lăng cười hỏi.
"Chờ sáu người cùng nhau làm xong, sáu bài thơ này đều sẽ lưu lại trong hư không, chúng ta trong nháy mắt sẽ biết!” Gia Cát Phong nói.
"Ờm, vậy ai sẽ đọc tiếp bài thứ hai đây?"
Liễu Khuynh Ngữ đứng lên: "Để Khuynh Ngữ tiếp theo vậy."
Khi Liễu Khuynh Ngữ đọc xong, bài thơ cũng xuất hiện trên không.
Hai người này xuất hiện, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn thoáng qua, cái này vừa so sánh đã có thể phân biệt bài nào hay hơn! Rõ ràng là Liễu Khuynh Ngữ đã trấn áp được Đường Cơ Bá! Mọi người đều biết điều đó!
"Ta sẽ là người tiếp theo đi!"
Lôi Phong đứng lên, và sau đó đọc bài thơ của mình!
"Đến ta!"
……
Năm người đọc xong, năm bài thơ, còn thơ của ai hay hơn thì mọi người đều đọc được và cũng đều có đánh giá của riêng mình rồi, Liễu Khuynh Ngữ không tệ, ba người kia cũng không tệ! Mọi người có thể bỏ phiếu cuối cùng để chọn bài nào là hay nhất! Tuy nhiên, có vẻ như bài thơ của Lôi Phong, Bồi An và Liễu Khuynh Ngữ vượt trội hơn hai người còn lại!
Tử Yên Nhiên chắc chắn không tệ, nhưng có lẽ là vẫn kém hơn Liễu Khuynh Ngữ một chút, xét cho cùng thì nàng ấy quả thực kém Liễu Khuynh Ngữ về mặt này.
Người cuối cùng là Diệp Thiên Dật.
Mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía Diệp Thiên Dật.
Trình độ của hắn như thế nào thì ở đây chỉ có một số ít người biết, nhưng bọn họ vẫn rất mong chờ, dù sao Diệp Thiên Dật cũng là người mà Liễu Khuynh Ngữ nói là rất lợi hại.
Diệp Thiên Dật đứng dậy và đi vào giữa.
"Vậy... ta bắt đầu nhé?"
Diệp Thiên Dật khẽ nói một câu.
"Bắt đầu đi, sau khi kết thúc, chúng ta sẽ nhận xét sáu người các ngươi.” Gia Cát Phong nói.
Diệp Thiên Dật gật đầu, sau đó hắng giọng.
"Lực Bạt Sơn Hề Khí Cái Thế ..."
Sau câu đầu tiên của Diệp Thiên Dật, mái tóc và áo choàng trắng của hắn ta bay lên.
Ầm ầm--.
Vốn dĩ bầu trời đang quang đãng, đột nhiên nổi lên gió nổi mây mù cuốn theo sấm chớp, dường như nổi lên đám mây giông, gió lớn thổi qua khiến xung quanh tối sầm lại, quần áo và tóc tai của mọi người đều bị thổi tung.
Quang cảnh đất trời đột nhiên mờ mịt, mọi người đều nhìn về phía Diệp Thiên Dật, hắn dường như được thánh quang hộ thân, lúc này, trong ánh sáng mờ mịt hiện lên một chút ánh vàng.
Mọi người chết lặng nhìn Diệp Thiên Dật.
"Chuyện này... chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao tự nhiên lại đổi thời tiết rồi? Làm sao tự nhiên lại thay đổi thời tiết đột ngột thế này?"
"Tại sao ta lại thấy toàn thân Diệp Thiên Dật lại được kim quang quấn lấy chứ?"
"Cái gì? Ngươi cũng nhìn thấy kim quang đang quấn lấy hắn sao? Không phải chỉ có ta mới nhìn thấy thế đúng không!"
"……"
Những cường giả kia nhìn cảnh này mà chết lặng!
Rốt cuộc là có chuyện gì vậy chứ?
"Nhìn kìa! Nhìn vào khoảng không xem kìa!"
Đúng lúc này, trong hư không, một bóng người mặc áo giáp, tay cầm giáo, giẫm lên vô số thi thể tựa như chỗ không người, hét lên một tiếng, đối mặt với vô số quân địch, khí thế của người đó bao phủ hết thay, khi nghe thấy tiết thét đó đó, đại quân hàng chục nghìn người theo bản năng sợ hãi lùi lại phía sau một bước!
"Cái gì? Một bài thơ có thể dẫn ra thiên địa dị tượng sao? Cái này... cái này..."
"Thiên mệnh chi tử! Diệp Thiên Dật này quả thật là thiên mệnh chi tử!!"
"Dùng thơ nhập đạo sao? Cái này..."
"Ừng ực--"
"……"
Tà Phi, Giáo Hoàng, Nguyệt thần, và một đám cường giả đều đứng bậy dậy, ngẩng đầu nhìn mây gió đang kinh thiên động địa kia, sau đó nhìn xuống Diệp Thiên Dật đang được thánh quang vây quanh, giống như ở đây không có người nào khác chỉ có mình hắn vậy!
Bên Đế quốc Lôi Lăng cũng khó tin đứng lên.
Một dòng thơ có thể dẫn ra thiên địa dị tượng sao?
Hay chỉ là một sự trùng hợp thôi...
Nếu không phải là trùng hợp, thì trong mắt bọn họ, Diệp Thiên Dật chỉ là đang làm một bài thơ để giải trí thôi, vậy mà lại nhập đạo rồi sao?
"Ôi trời! Tên nhóc này là cái quỷ gì!"
Gia Cát Thanh Thiên nuốt nước miếng nhìn cảnh này!
Hoàng Nguyệt đứng trên cung điện và nhìn lên.
“Quả nhiên là như vậy? Diệp Thiên Dật đúng là thiên mệnh chi tử.” Hoàng Nguyệt lẩm bẩm một mình.
Lúc này, Phong Nhã kinh ngạc đứng lên.
Lực Bạt Sơn Hề Khí Cái Thế ư...
Nàng biết câu này rõ ràng hơn ai hết...
Trùng hợp sao? Nó là một sự trùng hợp sao?
Hắn chính là……
Trùng hợp thì cũng có thể, nhưng để xác định thực sự có phải là trùng hợp hay không, chỉ cần nhìn câu tiếp theo của Diệp Thiên Dật là sẽ biết!
"Thời Bất Lợi Hề Truy Bất Thệ!"
Khi Diệp Thiên Dật vừa nói xong câu thứ hai...
m—
Trong mây mù dày đặc, vô số ánh sáng vàng lập lòe, ánh sáng vàng xuyên qua đám mây giông dày đặc, tiếng rồng gầm từng tiếng vang lên.
Sau đó, từng con rồng vàng khác bay lượn giữa đám mây giông, rồng ngâm... Tiếng hàng chục nghìn con rồng đang gào thét...
Ừng ực—
Mọi người nuốt nước bọt.
Họ đều là những cường giả hàng đầu, nhưng họ cũng chưa bao giờ nhìn thấy cản tượng như thế này?
"Câu đầu tiên kinh thiên động địa, câu thứ hai khiến Vạn Long gào thét... cái này... cái này..."
"Những thiên tài nhập đạo từ xưa đến nay đều chưa từng có ai có thể hấp dẫn chân long hiện thế cả! Cái này..."
Mọi người nhìn Diệp Thiên Dật, người này... cực kỳ kinh người!
Và trong tích tắc, đôi mắt Phong Nhã đã đẫm lệ...
Chính là hắn!
Là Thiên Dật! Hắn chính là Thiên Dật của nàng!!
Lúc đó nàng rất muốn chạy lại ôm chầm lấy hắn, nhưng nàng lại cố nhẫn nhịn!
Nàng nhìn lên cảnh này...
“Thiên Dật đến đây và trở thành thánh nhân sao?” Phong Nhã mừng cho hắn.
"Truy Bất Thệ Hề Khả Nề Hà!"
Vừa đọc xong câu thứ ba...
m—
Từ mọi hướng, vô số phượng hoàng xinh đẹp và cao quý bay đến!
"Cái này cái này……"
"Muôn vạn rồng gầm, phượng hoàng hót vang, rồng phượng thịnh thế, thiên mệnh chi tử!"
Tà Phi lẩm bẩm một mình.
"Ngu Hề Ngu Hề Nại Nhã Hà."
Với câu cuối cùng của Diệp Thiên Dật...
Vạn long, vạn phụng hòa quyện, Diệp Thiên Dật vung tay lên, vô số rồng vàng cùng bóng phượng hoàng vàng bay trên đầu, cùng lúc đó, một con phượng hoàng vàng bay tới, nắm lấy tay Diệp Thiên Dật, bay vào hư không.
Diệp Thiên Dật: "..."
Tất cả mọi người: ???
Diệp Thiên Dật cũng bị sốc!
Ôi đệch? Hệ thống Thánh Nhân này cũng quá khủng bố rồi.