Dịch: Cỏ Dại Team
“Chỉ là… từ lâu ta đã muốn tỏ tình với ngươi rồi, nhưng ta ngại quá. Vấn đề ở chỗ ngươi thì là con nhà cành vàng lá ngọc, còn ta chỉ là một kẻ nghèo kiết hủ lậu, thật sự ta không dám tỏ tình với ngươi….”
“Vậy bây giờ đã dám chưa?”
Phong Nhã hỏi.
“Cái này… dám thì dám, nhưng ta xin lỗi.”
“Hmmm, cũng đúng, số lượng bạn gái của người dự tính cũng không dừng lại ở 2 người.” Phong Nhã nói có chút do dự.
Diệp Thiên Dật thở dài.
Chà! Thật khó chịu!
Nhưng không sao, biết rằng nàng không sao là tốt rồi, bản thân cũng không thể cứ vô liêm sỉ như vậy được đúng không?
“Nhưng… anh Thiên Dật cũng chưa từng tỏ tình, làm sao biết ta nhất định sẽ không đồng ý?” Phong Nhã nhìn Diệp Thiên Dật với ánh mắt xảo quyệt.
Diệp Thiên Dật ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn Phong Nhã, trong lòng có chút kích động.
“Vậy… vậy ta tỏ tình nha.”
“Ư hừm,” Phong Nhã nhìn Diệp Thiên Dật.
“Làm bạn gái của ta nha.” Diệp Thiên Dật nhìn Phong Nhã.
Woww! Mặt hắn đỏ bừng lên! Đường đường là Diệp Thiên Dật mà cũng đã phải đỏ mặt rồi.
“Chỉ có vậy thôi sao?”
Phong Nhã hỏi.
Diệp Thiên Dật gãi gãi đầu.
“Ta….”
“Được rồi được rồi, ta đồng ý.”
Phong Nhã vừa cười vừa khoác lấy tay Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật: “…..”
Thực sự Diệp Thiên Dật nhìn nàng với ánh mắt đầy ngạc nhiên.
Bởi vì bọn họ đến từ Trái đất, quan niệm của Phong Nhã về chuyện một vợ một chồng rất là kiên định! Nhưng nàng….
“Tiểu Phong Nhã, nàng thực sự không sao chứ?”
Phong Nhã nhìn Diệp Thiên Dật hỏi: “Chẳng lẽ anh Thiên Dật chịu bỏ lại các cô gái khác sao?”
Từ bỏ những cô gái khác để ở bên Phong Nhã sao?
Thực sự mà nói, ngay cả khi không ở cùng Phong Nhã thì Diệp Thiên Dật cũng sẽ không từ bỏ! Đúng, hắn rất thích Phong Nhã, nhưng cũng sẽ không thể từ bỏ các cô gái khác!
“Nhưng nàng….”
Diệp Thiên Dật nhìn Phong Nhã.
“Anh Thiên Dật đúng là đã trở thành một Diệp Thiên Dật không biết xấu hổ rồi, nhưng bây giờ dường như cảm giác Diệp Thiên Dật vô sỉ này trông lại thuận mắt hơn rất nhiều.” Phong Nhã cười nói.
Nhớ lại Diệp Thiên Dật trước đây là cảm thấy tức giận, đã cho hắn rất nhiều cơ hội, rất nhiều cơ hội trong nhiều năm như vậy, nhưng cả hai đều chưa từng tỏ tình với nhau.
“Ờm…..”
Diệp Thiên Dật sờ chóp mũi.
Sau đó Phong Nhã nói: “Ở Trái đất là ở Trái đất, ở đây là ở đây, ở đây kẻ mạnh được coi trọng, nếu anh Thiên Dật lợi hại thì ta cũng sẽ không ép ngươi chỉ ở bên cạnh một mình ta. Ngược lại nếu anh Thiên Dật vì muốn ở cạnh ta mà từ bỏ những cô gái khác thì Phong Nhã sẽ nghĩ rằng ngươi thực sự là một tên cặn bã.”
Hai người họ được đoàn tụ ở thế giới thứ hai, cho dù là Diệp Thiên Dật hay Phong Nhã thì bọn họ cũng đã buông bỏ rất nhiều! Trải qua những chuyện như vậy mà họ vẫn có thể gặp nhau thì cảm xúc trong lòng tự nhiên cũng sẽ khác!
Sự bao dung và thấu hiểu vô hạn của Phong Nhã thực sự đã khiến Diệp Thiên Dật bất ngờ, bở vì nàng đến từ Trái đất nên Diệp Thiên Dật mới bất ngờ như vậy.
“Vậy thật ra khi ở Trái đất, nàng cũng thích ta phải không?” Diệp Thiên Dật cười nói.
Phong Nhã bỗng đỏ mặt.
“Ta không biết, ta không biết gì hết.”
Phong Nhã bĩu môi nói.
“Vậy tại sao nàng không tỏ tình với ta?” Diệp Thiên Dật hỏi.
“Hmmm!”
Phong Nhã nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật rồi đảo mắt.
“Ngươi là đàn ông đàn ang mà còn muốn con gái tỏ tình, không thấy xấu hổ à.”
“Hi hi….. ta đùa thôi, chỉ đùa thôi….. nàng yên tâm, ta nhất định sẽ đối xử tận tình với nàng.”
Diệp Thiên Dật thề.
“Đồ khốn, ngươi vẫn còn bạn gái khác mà còn muốn toàn tâm toàn ý với ta ư?”
Diệp Thiên Dật: ”…..”
Xấu hổ…..
“Ý ta là…...”
Phong Nhã sắp xếp quần áo cho Diệp Thiên Dật nói: “Được rồi, đừng nói chuyện này nữa, ta có thể sẽ sớm trở lại Tà tông.”
Diệp Thiên Dật cau mày.
“Không về không được sao?”
Phong Nhã lắc đầu: “Anh Thiên Dật, có thể gặp được ngươi ta rất vui, nhưng đừng quên ở thế giới này chúng ta đã là hai thân phận khác nhau, hơn nữa chúng ta đều phải cố gắng tu luyện để trở nên mạnh hơn!”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Ta biết rồi, dù sao cũng có điện thoại, nếu rảnh thì video call là có thể nhìn thấy nàng rồi.”
Mặc dù không nỡ nhưng rõ ràng là Phong Nhã đã trưởng thành rồi, nàng biết nên làm gì và không nên làm gì, bây giờ nàng trở nên mạnh hơn để có thể sống tốt hơn và có thể duy trì được lâu hơn.
Phong Nhã cũng gật đầu lia lịa.
“Nhưng thật không biết xấu hổ khi anh Thiên Dật đã đánh cắp những bài thơ của Trái đất để tự ý sử dụng.” Phong Nhã cười nói.
“E hèm, hahaha, nàng biết gì chứ, ta gọi đó là sự truyền bá văn hóa! Còn ta là một người truyền bá kiêu hãnh!”
Phong Nhã đảo mắt một cách đáng yêu, e là chỉ có Diệp Thiên Dật mới có thể nhìn thấy bộ dạng ấy của nàng, làm sao người khác làm sao có thể nhìn thấy bộ dạng biểu cảm nhiều sắc thái thế này của nàng được chứ?
“Nhưng làm sao mà anh Thiên Dật lại có thể dẫn ra thiên địa dị tượng được vậy, và làm sao để có thể biến con người thành con rùa được?” Phong Nhã thật sự khó hiểu!
Diệp Thiên Dật có chút do dự.
Chuyện này có liên quan tới hệ thống, đối với Phong Nhã, hắn tuyệt đối tin tưởng vì nàng cũng là người đến từ Trái đất giống như hắn, cả thể giới có lẽ hắn chỉ có thể kể với nàng mà thôi!
Nhưng Diệp Thiên Dật đang do dự, còn có thể nói gì với nàng sao?
Bí mật này thực sự có thể được nói ra, nhưng hậu quả sẽ ra sao? Diệp Thiên Dật rất lo lắng về điều này!
Phong Nhã thấy Diệp Thiên Dật do dự liền nhẹ nhàng nói: “Được rồi, ta chỉ là buột miệng hỏi thôi, không quan trọng đâu, có thể chúng ta phải về rồi.”
Diệp Thiên Dật nhìn Phong Nhã nói: “Ta sẽ nói cho nàng biết.”
“Ừm….”
Sau đó hai người nắm tay nhau đi ra ngoài.
Cô gái lễ tân có chút ngạc nhiên khi nhìn họ.