Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 412 - Chương 412: Tránh Ra Cho Anh Đây Lên Màn Biểu Diễn Nào

Chương 412: Tránh ra cho anh đây lên màn biểu diễn nào
Chương 412: Tránh ra cho anh đây lên màn biểu diễn nào

"Vấn đề thứ hai, coi như lấy ra được, đối phương tất nhiên cũng có không ít Thánh Quân và Thiên Đạo cảnh có thể ngăn cản uy lực của lôi đình! Tâm huyết lớn như thế một khi bị chặn lại, uổng phí tâm huyết, cho dù số lượng ít không bị ngăn chặn, lực lượng nổ của Thiên Lôi Chú này không thể kích nổ Thiên Lôi Chú khác, Thiên Lôi Chú phát nổ trong môt khu vực nhỏ, giết chết số lượng nhỏ kẻ thù, thì có ích lợi gì?"

"Thứ ba, lý do tại sao Thần Phong Đại Liệt Cốc là nơi đầu tiên bị loại khỏi điểm mai phục, là vì nơi đây tất nhiên sẽ bị điều tra, cường giả mai phục ở đó nhất định sẽ bị phát hiện.”

Thường Hi cũng nhìn về phía Diệp Thiên Dật nói: “Đúng vậy, ngươi suy nghĩ quá đơn giản, chuyện này cứ giao cho chúng ta, ngươi đi tu luyện đi."

Diệp Thiên Dật: "...... "

"Ờm, ta không nói để cường giả Thiên Đạo cảnh hoặc là cường giả Thánh Quân cảnh kích nổ Thiên Lôi Chú mà, ta nói chính là, dùng sấm sét kích nổ Thiên Lôi Chú."

Vậy thì càng không thể, ở một nơi lớn như vậy, cho dù là sấm chớp mưa bão khí trời có thể có mấy tia sét đánh xuống? Trừ phi là phạm vi hơn mười km, sét bổ xuống dày đặc mới có thể thực hiện, thế nhưng đây là nhân lực có thể thực hiện sao? Từ xưa đến nay cũng không có xuất hiện hiện tượng tự nhiên như vậy.”

Triệu Thiên Cao lắc đầu.

Tại sao tên nhóc này nghĩ hay thế?

Diệp Thiên Dật bật cười một tiếng.

Điều đó đương nhiên là không thể, thời tiết sấm chớp mưa bão bình thường làm sao có thể có sấm sét đánh xuống một chỗ dày đặc như thế chứ? Đây là hiện tượng tự nhiên, không phải là điều sức người có thể thay đổi được!

Thiên Lôi Chú chỉ có thể dùng lực lượng lôi đình để kích nổ, muốn làm được, thì cần mấy chục nghìn, mấy trăm nghìn Thiên Phạt Chi Lôi, lôi đình đồng thời đánh vào Thần Phong Đại Liệt Cốc! Làm sao điều này có thể thực hiện được với suy nghĩ của người bình thường? Ông trời giáng sét, phạm vi sấm sét, số lượng sấm sét cũng là con người có thể quyết định được sao?

Đánh mười nghìn lần, có thể có một lần đánh xuống mặt đất chưa?

Sau đó Diệp Thiên Dật nhìn Thường Hi nói: "Nữ hoàng Bệ hạ, cái sau hãy giao cho ta, ngươi chỉ cần cung cấp đầy đủ Thiên Lôi Chú cho ta là được."

Thường Hi nhìn Diệp Thiên Dật.

Sự tự tin của hắn ở đâu ra?

Nếu là người khác, nàng chỉ có thể cười một tiếng cho qua, nhưng nếu là Diệp Thiên Dật...

Nàng không giải thích được muốn lựa chọn tin tưởng.

"Được! Bây giờ bản tôn sẽ hạ lệnh tất cả Phù Triện Sư của đế quốc khẩn cấp chế tạo Thiên Lôi Chú."

Thường Hi do dự một chút sau đó gật đầu.

"Bệ hạ, điều này... không thể làm được, thà rằng để những Phù Triện Sư này khẩn cấp chế tạo phù triện khác còn có lợi hơn cho đại chiến, cho dù là Huyền Thổ Chú có thể tăng năng lực phòng ngự của binh lính, đề phòng bọn họ bị lợi khí trực tiếp đâm thủng qua cũng tốt hơn mà, cũng đừng chỉ chế tạo Thiên Lôi Chú dùng lôi đình kích nổ, một khi vô dụng, số lượng lớn chuẩn bị chiến tranh này trước đó đều uổng phí!”

Triệu Thiên Cao vội vàng hành lễ.

“Hậu quả hết thảy bản đế gánh chịu, chư vị chỉ cần làm việc trong bổn phận của mình là được rồi.” Thường Hi thản nhiên nói.

Triệu Thiên Cao và cả những người bên cạnh nắm chặt nắm đấm.

"Bệ hạ, một cử động này, có thể mang đến cho đế quốc..."

Thường Hi cắt ngang lời bọn họ.

"Lui xuống trước đi chuẩn bị đi.”

“Haizzz…” Họ thở dài một hơi.

“Thuộc hạ cáo lui!”

Sau đó bọn họ cùng nhau bước ra, Tịch Thiên Vũ cũng đi ra.

Sau đó Diệp Thiên Dật nói: “Vậy ta cũng đi chuẩn bị!”

“Chờ một chút, ngươi nói rõ chi tiết cho ta nghe đã.”

Diệp Thiên Dật cười cười.

“Phụ nữ, chỉ cần tin tưởng đàn ông của mình là được rồi!” Khóe miệng Diệp Thiên Dật hơi hơi cong lên.

Thường Hi nhíu chặt mày.

Thật nên tin hắn sao?

Diệp Thiên Dật tỏ ý... Tránh ra để anh đây lên màn biểu diễn nào!

Sau đó Diệp Thiên Dật đi tìm Gia Cát Thanh Thiên .

Kế hoạch này cần Gia Cát Thanh Thiên phối hợp! Lão lưu manh này vẫn là thật lợi hại!

Lúc này Gia Cát Thanh Thiên đang ở cùng Ngụy Trường Sinh uống rượu nhắm mồi, hắn được Ngụy Trường Sinh mời, lòng cực kỳ vui vẻ, hai cao thủ ngồi trong một tiệm ăn nhỏ ở thành Cửu Châu Thiên ăn uống vui vẻ.

"Thanh Thiên Tôn Giả, ngài với cậu Diệp... làm sao quen biết vậy?"

Ngụy Trường Sinh thấy quan hệ của Gia Cát Thanh Thiên và Diệp Thiên Dật dường như rất tốt, hơn nữa ban đầu Gia Cát Thanh Thiên cũng khiến cho hắn rất kính trọng, mặc dù hắn là hậu bối của Ngụy Trường Sinh.

Gia Cát Thanh Thiên vừa kẹp hạt đậu phộng phóng vào trong miệng, vừa nói: "Hắn chính là một tên tiểu lưu manh...... Ta nói ra cũng không biết Trường Sinh Tôn Giả có tin tưởng không."

Ngụy Trường Sinh kính một chén rượu, nói: "Cứ nói đi, đừng ngại."

Gia Cát Thanh Thiên cảm thấy chắc có nói cũng không ai tin, tiện miệng nên nói luôn: "Chính là đột nhiên có một âm thanh vang lên ở trong đầu ta, bảo ta đi thành Thánh Thiên Thủy tìm hắn, giúp hắn giải quyết việc khó."

Ngụy Trường Sinh; ???

Đệch! Chính mình lúc đó chẳng phải cũng như vậy sao? Chẳng lẽ Gia Cát Thanh Thiên này cũng là bị Diệp tiền bối chọn làm người may mắn sao?

"Vậy Thanh Thiên Tôn Giả tới Thiên Đạo cảnh......"

Gia Cát Thanh Thiên cười nói: "Cái này nói ra ngươi chắc là lại càng không tin, giúp hắn xong liền được thăng cấp ."

Ngụy Trường Sinh: ???

Quả nhiên là như thế!

"Ha ha ha ha, Trường Sinh Tôn Giả có thể cho là ta đang nói nói dối cũng được, ha ha ha." Gia Cát Thanh Thiên cười nói.

"Cái này... thực ra Thanh Thiên Tôn Giả......"

Lúc này, Diệp Thiên Dật đẩy cửa đi vào.

"Mẹ kiếp, được ăn ngon cũng không nói với ta một tiếng?"

Diệp Thiên Dật nghênh ngang ngồi xuống.

Ngụy Trường Sinh nuốt một ngụm nước miếng.

Mẹ kiếp, may mà chưa nói, bằng không chỉ sợ Diệp tiền bối sẽ giáng tội .

"Tiểu lưu manh? Ngươi không cùng mấy cô bé xinh đẹp thảo luận cấu tạo cơ thể nhân loại, tới nơi này để làm chi?"

Gia Cát Thanh Thiên nhìn Diệp Thiên Dật liếc mắt một cái, sau đó uống một ngụm rượu.

"Tìm ngươi hỗ trợ."

"Xí, Diệp Thiên Dật ngươi là ai chứ, ngươi là thiên mệnh chi tử cơ mà, cũng cần ta hỗ trợ sao?"

Gia Cát Thanh Thiên nở nụ cười.

Bình Luận (0)
Comment