Thiên Phi nói: “Tuy ta mới tới Hoàng cung có vài ngày, thậm chí còn chưa nhìn thấy mặt Đế Vương dù chỉ một lần, nhưng đã nhận được sự chấp thuận của Tiên đế. Ta vẫn nắm trong tay một số quyền lợi, bao gồm cả mấy vị cường giả Thiên Đạo cảnh đang bảo vệ ta, điều mà cả hậu cung này chỉ có ta và Lâm Phi mới có thể làm được, công chúa điện hạ có cần không?
Lôi Vũ m nói: “Tiên đế đã băng hà, Thiên Phi nương nương vừa mới được gả vào hậu cung, ta cảm thấy lúc này sự lựa chọn tốt nhất là rời khỏi Đế quốc Lôi Lăng, người có thể chọn cho mình cuộc sống như ngươi mong muốn!”
Thiên Phi cười nói: “Có những lúc không phải ngươi chọn cuộc sống mà chính là cuộc sống chọn ngươi.”
“Thực sự thì thực lực của Thiên Phi không hề yếu, ngay cả Vũ m cũng rất khâm phục Thiên Phi, cũng cảm thấy tiếc thay cho ngươi, nhưng Vũ m thật sự cảm thấy Thiên Phi không còn sự lựa chọn nào tốt hơn là rời khỏi đây.”
“Phong Tuyết Môn lấy ta làm công cụ để gả vào Đế quốc Lôi Lăng, để đổi lấy lợi ích lớn hơn, công chúa điện hạ thử nghĩ xem, nếu ta chạy trốn khỏi đây chỉ với sức mạnh của Lĩnh Vực cảnh, ta sẽ bị truy sát bởi hai thế lực lớn là Phong Tuyết Môn và Đế quốc Lôi Lăng, như vậy liệu ta có thể sống được bao lâu? Như hiện tại không phải là rất tốt sao? Nếu công chúa điện hạ ngồi vào ngôi vị đó thì ta có thể làm bạn với công chúa, ít nhất thì ta cũng có thể sống yên ổn trong Đế quốc Lôi Lăng này đúng không?”
Thiên Phi cười nói.
Lôi Vũ m khẽ cau mày.
“Nhưng hy vọng của ta là không lớn, các vị hoàng tử khác đều có triều đình ủng hộ, còn ta… ngay cả sự ủng hộ của một cường giả Thiên Đạo cảnh cũng không có.”
“Thực ra thì sự ủng hộ đến từ triều đình chỉ chiếm số ít, đa phần vẫn phải xem màn cạnh tranh ngôi vị vào đêm nay rồi mới đưa ra sự lựa chọn, không ai khác thì đại hoàng tử, nhị hoàng tử và Lôi Phong Lôi gia mới chính là mối đe dọa lớn nhất. Có thể một số hoàng tử đang ẩn náu, nhưng ta vẫn tin công chúa sẽ thắng.”
Thiên Phi cười nói.
“Ta hiểu rồi, ta sẽ cố gắng, còn có sự ủng hộ của Thiên Phi mà!”
“Khi không có ai cứ gọi ta chị Tuyết là được rồi.”
“Ta biết rồi, chị Tuyết.”
“Vậy…. ngươi mau mặc quần áo đi, chúng ta cùng đi.”
……
Ở bên kia, Diệp Thiên Dật lại một lần nữa đến một Vương phủ mà hắn không biết hoàng tử ở đó là ai.
“Đế quốc Lôi Lăng chỉ có một công chúa, lần này chắc là ta không sai nữa đâu?”
Diệp Thiên Dật giả dạng là một người hầu đi lại trong vương phủ.
“Này, ngươi, đây là canh tổ yến của tứ hoàng tử, mau giúp ta mang cho hoàng tử đi.”
Một người giống như quản gia chỉ vào Diệp Thiên Dật nói.
Bây giờ Diệp Thiên Dật đang cải trang thành một người hầu nên cũng không bị phát hiện.
Sau đó Diệp Thiên Dật cầm lấy bát canh, vùa nghe ngóng mấy người hầu khác vừa đi tới một biệt thự khác.
Căn biệt thự đó có tới cả chục lính gác.
Diệp Thiên Dật nói: “Ta mang canh tổ yến cho tứ hoàng tử.”
“Vào đi.”
Sau đó Diệp Thiên Dật bước vào.
Woww!
Bên trong thật tráng lệ, quả là sang trọng mà!
Trong phòng khách, có một người đàn ông mặc đồ ngủ đang ngồi đó, ở bên cạnh có tới vài em gái đang phục vụ hắn.
“Tứ hoàng tử, chúng ta phải tới Hoàng cung để tham gia tranh cử ngôi vị Đế vương rồi.”
Một người hầu ở bên cạnh kính cẩn nói.
Giễu cợt----
Ngay sau đó, vị Tứ hoàng tử đó rút kiếm đâm chết hắn!
“Đồ khốn kiếp! Ngươi chẳng phải đang vạch áo cho người xem lưng sao! Bổn hoàng tử có thể tranh ngôi vị hay không trong lòng tự rõ, ngươi muốn bổn hoàng tử ta mất mặt sao?”
Nói xong, hắn đâm thêm vài nhát nữa lên cái xác của người kia.
“Lôi hắn ra!”
Tứ hoàng tử lạnh lùng nói.
“Vâng… vâng!”
Sau đó các cô gái lôi xác hắn ra ngoài.
Diệp Thiên Dật âm thầm nói không nên lời.
Có chút lợi hại, quả nhiên là cha nào con nấy, dưới sự lãnh đạo của một triều đình như vậy mà Đế quốc Lôi Lăng vẫn là một siêu cường quốc, đủ để thấy Đế quốc Lôi Lăng trước đây hùng mạnh thế nào rồi! Bị Đại đế Lôi Lăng và những người như thế này hủy hoại nhiều năm như vậy nhưng Đế quốc Lôi Lăng cũng không suy yếu là mấy!
Diệp Thiên Dạt và Đế quốc Lôi Lăng là kẻ thù của nhau, bởi vì vợ của hắn chính là Nữ hoàng của Đế quốc Cửu Châu, thêm nữa nếu không làm tốt chuyện này, thì có thể Thường Hi sẽ bị những cường giả của Đế quốc Lôi Lăng hại chết. Hơn nữa trong việc này, nếu Diệp Thiên Dật trực tiếp ra tay thì cũng chẳng có gì đáng kể! Giết thì giết thôi!
“Tứ hoàng tử, đây là canh tổ yến.”
Diệp Thiên Dật đem tới.
“Ừ, lui ra đi.”
Diệp Thiên Dật ho một tiếng rồi nói: “Tứ hoàng tử, thực ra thì tiểu nhân có một chuyện muốn nói với hoàng tử, là đại hoàng tử kêu tiểu nhân nói với tứ hoàng tử, chuyện này hoàn toàn không được để người khác biết.”
Giọng điệu của Diệp Thiên Dật vô cùng bí ẩn, bản thân hắn ta cũng không biết là chuyện gì, nhưng giọng điệu bí ẩn này đã khiến tứ hoàng tử tò mò khó hiểu, hắn liếc mắt nhìn xung quanh, sau đó nói nhỏ: “Theo bổn hoảng tử lên lầu.”
Năm phút sau, Diệp Thiên Dật bước ra, đương nhiên hắn bước ra với phong thái của tứ hoàng tử, còn về vị hoàng tử đó, đã bị hắn âm thầm giết chết mà không hề có tiếng động, vốn dĩ Diệp Thiên Dật tới đây đã không định để cho hắn sống, xác của hắn đã bị Diệp Thiên Dật dùng một loại thuốc chuẩn bị từ trước biến thành nước, lau chùi xong thì người này cũng như bốc hơi!
Không tồi, kích thước cơ thể và chiều cao đều khá giống với hắn, Diệp Thiên Dật chỉ cần thay đổi bộ dạng, mặc quần áo và bước ra ngoài!
“Tứ hoàng tử!”
Sau khi Diệp Thiên Dật bước ra ngoài, những người ở đó đều lần lượt chào hắn!
Diệp Thiên Dật thật sự bị choáng ngợp, Wow! Ta không quen với điều này!
“Ừm… Mau theo bổn hoàng tử tới Hoàng cung tham gia tranh cử!”
Diệp Thiên Dật nói.
“Vâng!”
“Đúng rồi, ngươi biết ta tên là gì không?”
Diệp Thiên Dật liếc mắt nhìn tên đầy tớ bên cạnh.
“Dạ? Tiểu nhân không dám gọi thẳng tên của hoàng tử….”
“Đừng nghĩ nhiều, bổn hoàng tử ta muốn xem xem nhà ngươi có trung thành hay không mà thôi, nếu như ngay cả tên của ta mà ngươi cũng không biết vậy thì ngươi đi chết đi!”
Diệp Thiên Dật lạnh lùng nói.