Dịch: Cỏ Dại Team
“Chậc chậc chậc, ta nói này tứ ca, cái tính khí này của ngươi cũng vẫn không thay đổi được, đối xử tốt với thuộc hạ của mình chút đi.”
Một gã đàn ông tay đang ôm một người phụ nữ bước đến cười.
“Đi chết đi!”
Diệp Thiên Dật không còn chút tình người.
Diệp Thiên Dật cảm thấy thật thoải mái, dù sao thì giờ đây hắn cũng đã là Tứ hoàng tử, Lôi Thiên Minh rồi, cho dù là làm gì thì cũng đều là do Lôi Thiên Minh làm chứ không phải là Diệp Thiên Dật.
Lục Hoàng tử, Lôi Kim Minh cảm thấy choáng váng….
Đuma!
“Hmmm!”
Lôi Kim Minh lạnh lùng hừ một tiếng rồi bỏ đi.
“Mau lên đi, mau gọi hoàng tử phi của ta tới đây!”
“Vâng…. vâng!”
Diệp Thiên Dật đợi ở cửa.
Lúc này, Lôi Vũ m và Thiên Phi, Chu Tử Tuyết cùng nhau bước vào.
Diệp Thiên Dật nhìn thấy Lôi Vũ m liền ho khan một tiếng rồi hút một điếu thuốc.
Cô gái này thật xinh đẹp, nhưng cô gái bên cạnh cũng vô cùng xinh đẹp!
Woww! Ở thế giới này có thật nhiều gái xinh! Hơn nữa tất cả đều xinh đẹp đến mức không nói nên lời.
Hai người họ nhìn thấy Diệp Thiên Dật thì bước tới.
“Tứ hoàng huynh.”
Lôi Vũ m khẽ chào một tiếng, giọng điệu có chút thiếu kiên nhẫn, vì lễ phép nên mới tới chào.
Đệch!
“Bái kiến Tứ hoàng tử.” Cô gái bên cạnh cũng hơi cúi đầu chào.
“Ngươi, qua đây!”
Diệp Thiên Dật chỉ vào Thiên Phi nói.
Cô em nóng nỏng này là Công chúa, người bên cạnh gọi mình là Tứ hoàng tử? Nói cách khác, địa vị của cô gái này không cao, hơn nữa cũng chẳng có quan hệ thân thiết gì với hắn, không tới cùng người đàn ông nào mà cũng chẳng phải là hoàng tử phi của vị hoàng tử nào.
Vậy hắn cũng không cần nể nang gì, người con gái xinh đẹp như vậy, đúng lúc hắn cũng không có người phụ nữ nào đi cùng, bây giờ ta là Tứ hoàng tử, hơn nữa xong việc thì hắn cũng chuồn đi, tất cả những ô nhục đều là Tứ hoàng tử chịu chứ không phải là Diệp Thiên Dật, vậy nên cứ muốn làm gì thì làm!
Sau đó….
Mọi người xung quanh, Lôi Vũ m, Chu Tử Tuyết đều như chết lặng…
Diệp Thiên Dật bỗng ngây ra!
Không khí xung quanh tại sao lại như đóng băng lại thế?
Lý Toàn Đản cũng như chết lặng!
Tên Tứ Hoàng tử này tuy rất lỗ mãng, hung ác, nhưng cũng chỉ có hạn so với những người yếu kém hơn hắn, thuộc hạ của hắn cũng như thiên hạ, nhưng lại lợi hại hơn hắn. Tên Tứ Hoàng tử này chỉ như một cái túi xì hơi, mẹ kiếp, hắn giờ đây…..
Giống như thay đổi thành một con người hoàn toàn khác.
Lôi Vũ m và Chu Tử Tuyết hoàn toàn ngơ ngác rồi, không tỉnh táo.
“Fuck! Ngươi ngây ra đó làm gì! Mau lại đây!”
Diệp Thiên Dật chỉ vào Chu Tử Tuyết rồi hét lên.
Chu Tử Tuyết cười nói: “Tứ Hoàng tử có chuyện gì vậy?”
Vừa nói nàng vừa tiến về phía Diệp Thiên Dật.
Sau đó Diệp Thiên Dật đưa tay ra rồi vòng tay ra ôm eo nàng.
Chu Tử Tuyết đột nhiên run lên.
Đumá!
Vòng eo này!
Cô gái này là ai!
Mọi người: ???
CMN chứ, mọi người đều ngạc nhiên!
Hoàng tử lại nói năng lỗ mãng với Thiên Phi trước mặt mọi người như vậy mà còn ôm nhau nữa?
Chu Tử Tuyết vội vàng vùng khỏi tay của Diệp Thiên Dật, lạnh lùng nói: “Tứ Hoàng tử có ý gì? Lẽ nào Tứ Hoàng tử cho rằng Tiên đế đã băng hà thì có thể thích làm gì bổn cung thì làm sao?
Diệp Thiên Dật: “…..”
Thứ gì vậy? Bổn cung?
Nàng.... nàng ta là một vị nương nương nào đó trong hậu cung sao? Nếu không thì sao có thể tự xưng là bổn cung?
Đume?
“Tứ Hoàng tử, ngươi có muốn bị kết tội không?”
Lôi Vũ m lạnh lùng nhìn Diệp Thiên Dật nói.
“Khụ khụ khụ- ha ha haaa, ta chỉ đùa chút thôi!” Diệp Thiên Dật cười haha
Fuck! Có vẻ như ta vẫn không thể quá làm càn được! Cuộc tranh giành ngôi vị Đế cương vẫn chưa bắt đầu thì hắn đã bị bắt đi rồi.
Tên Hoàng tử này tuy là lợi hại, địa vị cao nhưng những người phụ nữ đó trong hậu cung đều là của Đế vương, bọn họ chỉ là phụ nữ, không có nhiều quyền lực nhưng nếu ngươi động đến người phụ nữ của Đế vương thì đó là lỗi của ngươi, bất kể là Hoàng tử hay là ai đi chăng nữa!
“Tứ Hoàng tử không sao chứ?”
Chu Tử Tuyết hỏi.
“Không sao không sao.”
Sau đó bọn họ liền bỏ đi.
Bộp---
Diệp Thiên Dật vung tay trái tát Lý Toàn Đản một phát.
“Đume! Tại sao không cản ta?”
Lý Toàn Đản: ???
Mẹ kiếp!
Thật là một sự bất bình vô liêm sỉ!
Hắn có kịp ngăn cản hay không trước tiên không nói đến, nhưng đó là Thiên Phi, người không biết sao?
“Xin lỗi, là lỗi của tiểu nhân.”
Diệp Thiên Dật lau tay.
“Đi thôi, mau vào đi.”
Diệp Thiên Dật tức giận nói.
“Tứ Hoàng tử không đợi hoàng tử phi nữa sao?”
“Đợi cái đầu nhà ngươi ấy!”
Diệp Thiên Dật hít sâu!
Đuma!
Tại sao một nương nương lại ở cùng Công chúa, địa vị của ngươi chắc hẳn là không kém gì Hoàng tử đúng không? Ngươi còn gọi ta là Tứ Hoàng tử, đume!
Sau đó Diệp Thiên Dật tức giận bước vào đại sảnh lớn của Hoàng cung.
Chưa kể, Diệp Thiên Dật sau khi bước vào còn thấy một vài người quen, những người đã từng gặp trên chiến trường, quân sư của Đế quốc Lôi Lăng, vài cường giả Thiên Đạo cảnh trong triều đình mà Diệp Thiên Dật cảm thấy có chút quen mắt, chủ yếu thì vài người quen đó là ai? Là kẻ phản bội hoàng thất của Đế quốc Cửu Châu!
Có một người quen nhất, đó chính là Lôi Phong!
Oh! Hắn ta cũng ở đây sao? Hơn nữa còn ngồi ở phía trước và ở một địa vị cao.
Nơi này thật sự rất lớn và có rất nhiều người, tất cả mọi người đều đã ngồi xuống, còn ai đang ngồi trên ngai vàng? Là Thái Hậu!!
Sau đó hầu như mọi người đều ngồi hai bên, hai bên đều có mấy hàng, cường giả Thiên Đạo cảnh của hoàng thất đều ngồi rất gần, vị trí ngồi của sáu vị Hoàng tử khác cũng rất gần nhau, dù sao cũng đều là Hoàng tử mà.
Sau đó là các phi tần của Tiên đế, đương nhiên không phải tất cả các phi tần đều tới, đó chắc chắn là vài chục vị phi tần đặc biệt và lợi hại có phong hàm, cũng có thể tự xưng là cung phi nương nương. Vị trí ngồi của họ cũng ở phía trước và tương đối gần nhau, ai càng ngồi gần ngai vàng căn bản cho thấy người đó có địa vị càng cao hơn.
“Tứ Hoàng tử tới!”
Lý Toàn Đản kêu lên, mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía Diệp Thiên Dật, rồi dần dần lại quay đi.
Bởi vì hắn không quan trọng.