Dịch: Cỏ Dại Team
Thi Gia Nhất gật gật đầu; “Rất kì lạ, ngươi nói ngươi và Diệp Thiên Dật không có cãi nhau, thế tại sao trở về cũng không gặp hắn? Thậm chí nếu như ta không phát hiện, ngươi ngay cả ta cũng không gặp đúng không?”
Kỳ thật Diệp Tiên Nhi cũng không biết tại sao.
Có lẽ nàng biết đi!
Khi nàng rời đi mà không mang theo điện thoại di động thì đã nói rõ suy nghĩ của nàng lúc đó, thất tình lục dục nàng đã cắt đi một nửa, nói đúng ra là hai ngày trước Hoàng Nguyệt thay nàng tìm về một nửa tình cảm, nàng ấy nói, nàng cần.
Nguyên bản không quan trọng, nhưng khi Hoàng Nguyệt biết mối quan hệ của Diệp Thiên Dật và Diệp Tiên Nhi, nàng ấy cảm thấy không quá ổn, nhưng nàng dùng hết khả năng cũng chỉ giúp nàng tìm về một nửa tình cảm mà thôi!
Nàng còn nói một câu khiến Diệp Tiên Nhi không hiểu, nàng nói, nàng cũng không muốn đến lúc đó Nguyệt Thần Cung bị san bằng.
Trí nhớ của nàng đều còn, chẳng qua là nàng cảm thấy mình vẫn là đừng nên đi quấy rầy cuộc sống của hắn.
“Đi thôi, ngày hôm nay ngươi trở về tốt như vậy, không gặp mọi người là không được đâu.”
Diệp Tiên Nhi lắc lắc đầu: “Không được, chị Thập Nhất, phiền ngươi chăm sóc cho tiểu Dật.”
Thi Gia Nhất nhìn Diệp Tiên Nhi trước mặt.
"Nghe nói Nguyệt Thần Cung có một loại công pháp, cần chặt đứt thất tình lục dục, ngươi là tu luyện loại đó rồi sao?"
Diệp Tiên Nhi nhìn Thi Gia Nhất một lúc, sau đó gật đầu.
“Thảo nào, chẳng trách trong mắt ngươi thiếu đi rất nhiều thứ, chính là thiếu đi tình cảm.”
Sau đó Thi Gia Nhất thở dài, vỗ vai Diệp Tiên Nhi.
“Nhưng là một người mất đi tình cảm còn là con người sao?”
“Ta… ta không mất đi toàn bộ.” Diệp Tiên Nhi lắc đầu.
"Vậy thì có gì mà ngươi không dám đối mặt? Diệp Thiên Dật cũng đã không còn là tên cặn bã trước kia, cũng không phải tên phế vật trước kia rồi, hắn đáng để ngươi tự hào."
Diệp Tiên Nhi gật gật đầu.
“Ta đi trước, chị Thập Nhất chăm sóc tốt cho bản thân nhé.”
Sau đó Diệp Tiên Nhi đi qua người Thi Gia Nhất.
“Vậy ta sẽ nói với Diệp Thiên Dật.”
Thi Gia Nhất đưa lưng về phía Diệp Tiên Nhi nói.
Nàng biết Diệp Tiên Nhi đang nghĩ gì.
Diệp Tiên Nhi đã nói, nàng chỉ là đã mất đi một nửa tình cảm, vậy chính là trở lại một người bình thường, nàng chỉ là không muốn làm phiền cuộc sống của Diệp Thiên Dật, nàng cảm thấy Diệp Thiên Dật càng ngày càng ưu tú, nàng đã chăm sóc Diệp Thiên Dật nhiều năm như vậy, khi Diệp Thiên Dật không còn cần nàng chăm sóc nữa, nàng cảm thấy rằng mình không cần ở bên cạnh hắn nữa.
Bước chân của Diệp Tiên Nhi dừng lại.
“Ý nghĩa ngươi tồn tại không phải là vì chăm sóc cho Diệp Thiên Dật, nhưng mà ý nghĩa sự tồn tại của ngươi trong sinh mệnh của Diệp Thiên Dật không chỉ là là việc hắn cần được ngươi chăm sóc.”
Sau đó Thi Gia Nhất Nói: “Ngươi muốn cứ như vậy hoàn toàn biến mất khỏi cuộc sống Diệp Thiên Dật, hắn chắc chắn sẽ phát điên, mà ngươi cũng chịu không nổi, quán Bar Dạ Sắc, chỗ đó rất loạn, người cũng rất nhiều, ánh sáng cũng tối, ngươi không phải tin vào số mệnh sao? Đi chơi một chút, ta sẽ không nói cho Diệp Thiên Dật, gặp hay không chính là số mệnh của các ngươi, coi như cho Diệp Thiên Dật cũng cho ngươi một cơ hội!”
Thi Gia Nhất nói xong liền đi ra.
Diệp Tiên Nhi đứng đó trong vài phút, sau đó nàng quay lại và đi theo hướng của Thi Gia Nhất.
"Làm gì vậy? Sao đột nhiên biến mất vậy?"
Khi Thi Gia Nhất đến gần Diệp Thiên Dật, Diệp Thiên Dật nghi ngờ hỏi.
“À, gặp một người bạn cũ, người bạn cũ này lại còn đi theo chúng ta, vì vậy ta đã sử dụng thuộc tính không gian để tóm được nàng.”
Thi Gia Nhất cười.
"Bạn cũ? Ta có biết không?"
Hai mắt Diệp Thiên Dật đột nhiên sáng lên.
Bạn cũ này của Thi Gia Nhất, sẽ không phải là đỉnh cấp đại mỹ nữ chứ?
“Ừm… đoán xem.”
Thi Gia Nhất cười cười.
"Thôi, miễn là không phải nam là được! Nếu là nam, ta sẽ đánh ngươi!"
Thi Gia Nhất; "..."
"Chết tiệt! Bản tiên nữ cho dù có lên giường cùng người đàn ông khác thì cũng có liên quan gì đến ngươi!"
Thi Gia Nhất trừng mắt nhìn Diệp Thiên Dật.
“Được, ngươi cứ chờ đó cho ta!” Diệp Thiên Dật hung dữ nói xong, liền cùng mấy người bước vào quán bar.
"Đại sư huynh, bọn họ vào nơi này, đây là quán bar sao?”
Trương Hạ đứng bên cạnh Tư Đồ Hạo Nhiên, trông mòn con mắt nhìn quán Bar Dạ Sắc có ánh đèn neon xinh đẹp rực rỡ.
Đôi mắt Tư Đồ Hạo Nhiên đột nhiên sáng lên!
"Đi thôi! Quán bar này ta cũng chưa từng đến, đi mở mang kiến thức một chút nào!"
Sau đó hai người cũng cùng đi vào!
Từ lâu đã nghe nói trong thành phố có những chỗ như quán bar, thậm chí ngay cả hắn cũng chưa từng đến!
Đặc biệt là khi nghe những đệ tử Võ Thần Điện nói về việc họ ở trong quán bar tán gái như thế nào, những cô gái ở đó điên cuồng cỡ nào, dễ tán cỡ nào, quán bar chính là một nơi thiên đường tán gái ở trong ấn tượng của hắn!
Nghĩ đến đây có chút buồn bực, hắn, đường đường là đại sư huynh Võ Thần Điện, con trai của vợ ba của Giáo Hoàng, còn chưa từng được chạm vào một người phụ nữ nào! Mẹ nó! Mới nghĩ tới thôi đã thật sự rất mất mặt! Nhất là trong tông môn có người vậy mà còn hỏi hắn cách tán gái nữa chứ...
Bởi vì trong mắt những người trong tông môn, hắn ta chính là tình thánh!
Mẹ kiếp! Đường đường con trai Giáo Hoàng Võ Thần Điện, có thể thiếu phụ nữ được sao? Mà bộ dáng của hắn luôn khiến người ta cảm thấy hắn rất thông thạo, nhưng thật ra thì chưa chạm qua người phụ nữ nào! Lần này cuối cùng cũng có cơ hội xuống núi!
Ít nhất hắn cũng muốn trở thành một người đàn ông chân chính!
Không được, đêm nay, tại quán bar này, chốn thiên đường như thế này, hắn nhất định phải trở thành một người đàn ông chân chính!
Không bao lâu sau khi họ bước vào, Diệp Tiên Nhi cũng đi đến cửa, nàng đội mũ liền áo, ngẩng đầu lên nhìn, do dự một lúc rồi mới bước vào.