Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 513 - Chương 512: Không Ăn Được Thì Đạp Đổ (2)

Chương 512: Không ăn được thì đạp đổ (2)
Chương 512: Không ăn được thì đạp đổ (2)

Lý Bang gật gật đầu; "Đúng vậy, chị Bạch Hàn Tuyết, không đúng không đúng, chị dâu lớn chứ, ở khóe mắt của chị dâu lớn có một nốt ruồi lệ rất xinh đẹp, ta nhận ra."

Diệp Thiên Dật; "..."

Không sai! Ở khóe mắt của Bạch Hàn Tuyết đúng là có một nốt ruồi lệ rất đẹp rất đẹp! Một cái nốt ruồi lệ nhàn nhạt...

Đuma, không thể nghĩ nữa, thật không thể nghĩ tiếp nữa, mới nghĩ có chút xíu mà đã ‘chào cờ’ rồi nè!

Aaaaaaa!! Nhịn không nổi quá!!

Đệch!!

"Dựa vào một cái nốt ruồi lệ ở dưới mắt mà nhận ra được á?" Diệp Thiên Dật hỏi.

Dù sao thì cũng đâu phải một mình Bạch Hàn Tuyết có nốt ruồi lệ ở khóe mắt chứ.

"Dĩ nhiên cũng không phải, đôi mắt của chị Bạch Hàn Tuyết cũng rất đặc biệt! Đôi mắt của nàng rất rất xinh đẹp, nói chung là rất đẹp ta không biết phải diễn đạt như thế nào, nói chung là ta nhận ra đó chính là nàng."

Diệp Thiên Dật; "..."

Đume! Cẩu tặc!

Cái thứ cẩu tặc!

Đến cùng là cái tên mập này đến tìm Bạch Hàn Tuyết hay là tới tìm hắn đây?

Sao tự nhiên Diệp Thiên Dật luôn có cảm giác tên nhóc này có ý đồ với Bạch Hàn Tuyết nhỉ?

Đương nhiên, Diệp Thiên Dật cũng chỉ suy nghĩ thế thôi, hắn biết chắc là hắn không dám thế đâu!

Không sai, Lý Bang đến đây đúng là vì tìm Diệp Thiên Dật! Hắn quá sùng bái Diệp Thiên Dật!

"Anh Diệp anh Diệp, nghe nói ở trận đại chiến của Đế quốc Cửu Châu và Đế quốc Lôi Lăng, có một người gọi là Diệp Thiên Dật đặc biệt lợi hại! Người kia có phải là ngươi không?"

Đột nhiên Lý Bang nhớ ra cái gì đó kích động hỏi.

"Ngươi nghĩ sao?"

"Chắc là ngươi đúng không? Mặc dù nhưng trên thế giới này cũng có nhiều người có tên là Diệp Thiên Dật, nhưng trong mắt của ta, trên thế giới này cũng chỉ có anh Diệp mới nghịch thiên như thế! Những người khác đều là rác rưởi!"

Không sai, cũng may là cái tên Diệp Thiên Dật ở trái đất khá ít, nhưng ở cái thế giới võ đạo này, cái tên này cũng không ít, Thiên, Dật, những chữ này đều đại biểu cho hi vọng của những người làm cha mẹ đối với tương lai của con mình!

Cũng may là như thế, nếu không thì chỉ sợ Diệp Thiên Dật vừa báo tên ra là gây địa chấn ngay lập tức!

"Khụ khụ, ngươi đoán xem." Diệp Thiên Dật cười cười sau đó đi về phía trước!

Trước mặt, chính là Thiên Hồ Sơn!

Diệp Thiên Dật ngẩng đầu nhìn lên Thiên Hồ Sơn!

Cái gọi là Thiên Hồ Sơn, đó cũng không chỉ là đơn thuần một ngọn núi, Thiên Hồ Sơn có mười hai ngọn núi, mỗi một ngọn núi có một người chủ nhân, trên cơ bản một vị trưởng lão sẽ sở hữu một ngọn núi, trên ngọn núi đó chỉ có trưởng lão cùng đệ tử của nàng!

Còn có mấy ngọn núi khác là chỗ ở của đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, và đệ tử hạch tâm, tóm lại nơi này so với trong tưởng tượng còn lớn hơn rất nhiều! Cũng lợi hại hơn nhiều! Còn nữa, Thiên Hồ Sơn này có một ngọn núi mà chỉ Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc cùng người đặc biệt mới có thể đi.

Ngẩng đầu nhìn lên chính là ngọn núi cao nhất của Thiên Hồ Sơn, chủ phong, nơi này là ngọn núi lớn nhất, đệ tử ngoại môn, nội môn, hạch tâm, hay là đệ tử trưởng lão đều có thể tới, mà lại là vị trí đại điện cho Thiên Hồ Sơn!

Mây mù lượn lờ, cao vút trong mây, bốn phía tràn đầy đều là thảm thực vật xinh đẹp, phàm là kiến trúc ngươi nhìn thấy, trên cơ bản tất cả đều là dùng bạch ngọc chế tạo, đặc biệt xa hoa và xinh đẹp! Tùy tiện gỡ xuống đến một khối đều có thể mang đi bán được rất nhiều tiền!

Diệp Thiên Dật còn chưa thấy qua tiên môn cấp thế lực là dạng gì, hiện tại hắn đã hiểu rồi!

Đệch! Cái này cũng quá khoa cmn trương rồi!

Nói thật, bất kỳ cái người tu luyện thuộc tính Băng nào đều hi vọng có thể tới đây tu luyện, đây là thiên đường của võ giả thuộc tính Băng, ở chỗ này, yêu cầu tuyển chọn đối với võ giả thuộc tính Băng đều cao hơn những chỗ khác rất nhiều! Nhưng là nơi này đương nhiên không phải chỉ tuyển mỗi võ giả thuộc tính Băng làm đệ tử!

Giờ phút này, phía trước, phía sau, chung quanh lít nha lít nhít toàn bộ đều là người! Đến từ khắp nơi trên đại lục, thậm chí người của một vài gia tộc lớn, thế lực lớn đều tới nơi này! Chỉ sợ có trên chục nghìn người tới đây.

Các cô cậu con cháu của các đại gia tộc, thế lực lớn khả năng không thiếu tài nguyên tu luyện, nhưng nếu như bọn họ có thuộc tính Băng, lấy năng lực của bọn họ ở đây làm cái đệ tử trưởng lão là không khó, khi đó sẽ có được tài nguyên có khi còn nhiều hơn so với ở lại gia tộc!

Mà có người tới đây là vì cái gì?

Tán gái chứ còn gì nữa!

Đậu móe!

Nơi này các em gái cứ phải gọi là quá nhiều, mà lại có một trong những chủng tộc xinh đẹp nhất trên đại lục chính là Cửu Vĩ Thiên Hồ tộc, mẹ kiếp! Nếu là được ‘phịch’ mấy em Cửu Vĩ Thiên Hồ xinh tươi ở đây, chỉ có thể nói là dục tiên dục tử thôi chứ còn gì nữa chứ?

Nơi này quả thực là thiên đường tán gái cho cánh đàn ông mà!

Ánh mắt Diệp Thiên Dật nhìn về phía xa xa, mấy được mấy cô nàng Cửu Vĩ Thiên Hồ xinh đẹp, thật sự là siêu cấp xinh đẹp, dù sao gen của chủng tộc này vẫn rất trội, thậm chí có cô nàng Cửu Vĩ Thiên Hồ còn chưa hoàn toàn biến hóa thành công, lỗ tai vẫn còn là tai hồ ly, run lên một cái, mẹ nó! Đáng yêu chết mất thôi!

Đương nhiên, còn có rất nhiều đệ tử nhân tộc tại Thiên Hồ Sơn, con trai cũng không ít!

Lúc này, mấy người từ trên bậc thang đi xuống, Diệp Thiên Dật ngẩng đầu lên nhìn thấy một người thì hơi nhíu mày lại.

Là hắn?

Uông Thiên Thành!

Không sai, con trai nhà họ Uông ở thành Cửu Châu Thiên, Đế quốc Cửu Châu, nhà họ Uông bị chém đầu, hắn lại chạy thoát, hóa ra là chạy đến nơi này!

Nhưng mà cũng hợp tình hợp lý, thiên phú của hắn cũng không kém, mà thuộc tính Băng cũng không yếu, có thể tới đây đồng thời có địa vị nhất định là đương nhiên.

Uông Thiên Thành nhìn lướt qua đám người, sau đó nói: "Ta là Uông Thiên Thành đệ tử của Lục trưởng lão Thiên Hồ Sơn, tương lai cũng là sư huynh của các ngươi, các vị gặp nhau ở đây chính là duyên phận, hi vọng mỗi người đều có thể lấy được thành tích tốt, tiến vào Thiên Hồ Sơn! Như vậy, hiện tại mời chư vị xếp hàng theo thứ tự tiến hành vòng khảo hạch thứ nhất, khảo hạch thiên phú!"

Sau đó một cô gái Cửu Vĩ Thiên Hồ tộc xinh đẹp lấy Tinh Vận Thạch ra đặt ở trên bàn.

"Tinh Vận Thạch, ta tin rằng chư vị đều không xa lạ gì, sẽ căn cứ thiên phú của các ngươi hiện ra bảy màu sắc vàng, cam, đỏ, xanh mạ, xanh lá, xanh lam và tím, nếu màu sắc đạt tới màu đỏ, sẽ được thông qua vòng khảo hạch thứ nhất, như vậy hiện tại mời các vị có đi lên tiến hành khảo nghiệm theo thứ tự!"

Nói xong từng người theo thứ tự đi lên tiến hành giám định.

Diệp Thiên Dật nhíu mày lại.

Tinh Vận Thạch, lại là Tinh Vận Thạch?

Đệch! Cái này làm thế nào đây? Phát nổ nữa thì sao đây!

Diệp Thiên Dật biểu thị hắn cũng rất là bất đắc dĩ!

Nhưng mà cũng hợp tình hợp lý, bởi vì một tông môn, một học viện cần phải kiểm tra xem thiên phú của ngươi như thế nào mới nhận ngươi vào được chứ, cho nên cần có một thứ có thể đo lường và biểu hiện được trực tiếp nhất tiềm lực của ngươi, mỗi một tông môn đều sẽ có khảo hạch như vậy!

Diệp Thiên Dật bất đắc dĩ thở dài một hơi.

Xem ra có chút chuyện, không thể không làm màu rồi!

"Bang à, ngươi nắm chắc được bao nhiêu phần có thể thông qua khảo hạch?"

Lý Bang gãi đầu một cái.

Bình Luận (0)
Comment