Dịch: Cỏ Dại Team
Nói rõ rằng Thánh nữ không muốn cùng hắn làm chuyện ấy, cho nên Diệp Thiên Dật mới bị Cửu trưởng lão dụ dỗ, vừa mới tới ngày đầu tiên đã cùng nàng... Lại nói rõ điều gì?
Chứng tỏ rằng Thánh nữ, cũng chính là Bạch Hàn Tuyết, mối quan hệ của nàng với Diệp Thiên Dật còn chưa thật mật lắm?
Đúng vậy! Chính là như vậy!
Nếu hắn là Diệp Thiên Dật, bạn gái của mình xinh đẹp như vậy, cho dù Cửu Trưởng Lão có hấp dẫn thế nào, thì cũng không vội vã! Thậm chí đêm đầu tiên vừa tới nơi này đã không qua đêm cùng bạn gái của chính mình mà lại mò sang chỗ Cửu trưởng lão!
Thánh nữ này, vẫn có thể xứng đôi với Tần Hạo hắn.
...
Giờ phút này bên trong Hỏa Thần tông, một đám cường giả đang hội tụ!
"Vẫn không có tin tức gì của Vạn Đạo Tà Hỏa sao? Người kia thì sao? Cũng không tìm thấy sao?"
Tông chủ của Hỏa Thần tông phẫn nộ đánh gãy cái cây ngay bên cạnh.
"Tông chủ, người kia rất quỷ mị, căn bản là không thể bắt được, đến ấn ký thần thức cũng đã bị người này tiêu trừ rồi, thật sự là không thể tìm được."
Hỏa Thiên Triều tức giận hừ lạnh một tiếng!
"Phế vật! Một đám phế vật! Vạn Đạo Tà Hỏa không còn nữa, Hỏa thần tông ta chắc chắn sẽ suy tàn! Nhóm người các người không thấy sao? Bản tôn mới chỉ đi ra ngoài một chuyến, Vạn Đạo Tà Hỏa đã không còn nữa rồi!! Tức chết đi được!! Có ai nhìn thấy người kia không? Trông hắn như thế nào!"
Hỏa Thiên Triều hỏi.
"Cha, con nhìn thấy, tuy rằng không nhìn rõ, nhưng vẫn nhìn thấy đường cong cơ thể của người kia, hẳn là một người phụ nữ."
Hỏa Vũ hơi thi lễ nói.
"Phụ nữ?"
Hỏa Thiên Triều nắm chặt nắm đấm.
"Loại phụ nữ nào mà có thể lặng yên không một tiếng động xâm nhập Hỏa Thần tông của ta, thậm chí có thực lực trộm Vạn Đạo Tà Hỏa đi? Nàng là Thiên Đạo cảnh sao?"
Hỏa Thiên Triều cúi đầu suy tư.
"Nếu như là phụ nữ ở Thiên Đạo cảnh, mấy tông môn phụ cận Hỏa thần tông cũng đều có, nhưng các nàng hẳn là không to gan lớn mật đến mức dám đến Hỏa Thần tông của chúng ta trộm đồ."
"Chẳng lẽ là Tội Ác Chi Đồ? Bên trong Tội Ác Chi Đồ vẫn là có một số người rất lợi hại, hơn nữa những người đó lại vô pháp vô thiên, cả gan làm loạn."
Một trưởng lão nói.
"Có khả năng là như thế."
Ngay tại phía sau, một người đàn ông vọt vào!
"Tông chủ! Hồi bẩm Tông chủ, có tin tức quan trọng!"
"Nói mau."
Người kia vội vàng nói: "Chiều ngày hôm nay, ở trên bầu trời của Thiên Hồ Sơn bạo phát một thiên địa dị tượng tính hỏa thuộc cường đại, lúc ấy mấy trăm ngàn người đều nhìn thấy, căn cứ theo miêu tả của một số người, ta cảm thấy nó có thể là Vạn Đạo Tà Hỏa."
"Thiên Hồ Sơn? Thiên Hồ Sơn trộm Vạn Đạo Tà Hỏa? Này cũng rất có thể, đám người kia từ trước đến nay đều không hợp với Hỏa thần tông chúngta, có điều các nàng làm sao có thể lớn gan đến vậy? Hơn nữa... Các nàng cho dù dám đến trộm, nhưng sao lại có thể bất cẩn khiến cho Vạn Đạo Tà Hỏa dẫn tới thiên địa dị tượng?"
Hỏa Thiên Triều cau mày suy tư.
"Tông chủ, lúc ấy Vạn Đạo Tà Hỏa bị phong ấn rồi, nếu không chúng ta cũng không bị mất dấu của người kia! Nếu là Vạn Đạo Tà Hỏa đột phá phong ấn, thì rất có có thể là vượt ngoài dự kiến của Thiên Hồ Sơn!"
Hỏa Thiên Triều hừ lạnh một tiếng: "Trước đi điều tra đã! Không có căn cứ gì chính xác nên cũng không có thể lỗ mãng đi Thiên Hồ Sơn được."
"Dạ!"
Diệp Thiên Dật thì đang đi tới chỗ của Bạch Hàn Tuyết.
Quá nửa đêm Bạch Hàn Tuyết cảm nhận được có người đến chỗ của mình, sau đó nàng bước ra khỏi cửa phòng tu luyện, nhìn thấy Diệp Thiên Dật đang cực kỳ tủi thân, ấm ức đứng ở đó.
"Ngươi làm sao vậy?"
Diệp Thiên Dật tủi thân, ấm ức mím mím môi.
"Hu hu hu... Tiểu Hàn Tuyết, ta bị người phụ nữ kia khi dễ rồi, hu hu hu..."
Diệp Thiên Dật tủi thân ôm lấy Bạch Hàn Tuyết, cái mặt điên cuồng cọ đi cọ lại trên người bạch Hàn Tuyết.
Bạch Hàn Tuyết: "..."
"Nàng đã làm gì ngươi rồi?"
Bạch Hàn Tuyết nhíu mày, lo lắng nhìn Diệp Thiên Dật.
Liền phát hiện tâm trạng của Diệp Thiên Dật quả thật không tốt lắm, có chút mất tinh thần, chẳng lẽ bị Cửu trưởng lão hút mất rồi?
Chết tiệt!
"Nàng... hu hu hu... Nàng hôn ta, vẫn hôn ta, hôn ta cả đêm rồi, ngươi xem xem miệng của ta, miệng của ta đều sưng cả lên rồi."
Sau đó Diệp Thiên Dật áp môi của mình sát lại gần đôi môi đỏ mọng của tiểu Hàn Tuyết để cho nàng cảm nhận.
"Nó sưng lên nữa rồi đúng không? Đúng không? Hu hu hu... Ta thật là đáng thương."
Bạch Hàn Tuyết: ???
Sau đó nàng đẩy Diệp Thiên Dật ra!
"Đồ khốn kiếp!"
Bạch Hàn Tuyết cắn chặt hàm răng trắng ngà.
Nàng cũng lo lắng không biết chuyện gì đã xảy ra giữa Diệp Thiên Dật và Cửu trưởng lão, sau đó thì sao? Hắn bảo mình nhìn xem miệng của hắn có phải đã bị sưng lên vì hôn Cửu trưởng lão hay không...
Thật khốn khiếp! Ngươi nói xem nàng có tức hay không?
"Nàng hút dương khí của ngươi rồi?"
Bạch Hàn Tuyết hỏi.
"Ừm... Hút rồi, ngươi xem ta bây giờ nè, chính là bị nàng hút khô luôn rồi." Diệp Thiên Dật gật gật đầu.
"Cho nên ta đã nói với ngươi rồi, Cửu trưởng lão thật sự là làm cho người ta nhìn không thấu, thật sự đáng sợ, đừng tự mãn và nghĩ rằng ngươi thật hạnh phúc vì được hôn một người phụ nữ xinh đẹp."
Bạch Hàn Tuyết nhắc nhở nói.
"Không có, thật đó, Cửu trưởng lão này nói như thế nào nhỉ, nàng còn không biết hôn nữa cơ."
"Hả?"
Diệp Thiên Dật cười nói: "Ta với nàng hôn cả một buổi tối rồi, nàng ngay cả đầu lưỡi cũng không đưa ra, ngươi nói xem nàng có mắc cười không không."
Bạch Hàn Tuyết;"..."
"Không thể nào?"
"Thật mà."
"Được rồi... Vậy ý người là, Cửu trưởng lão thật ra không phải là một người phóng đãng? Nhưng mà ngươi nói như vậy lại không đúng rồi, nếu nàng không phóng đãng, vì cái gì lại sẵn sàng hôn một người mới như ngươi cả một đêm?"
Bạch Hàn Tuyết nghi hoặc hỏi.