Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 547 - Chương 546: Hỏa Vũ.

Chương 546: Hỏa Vũ.
Chương 546: Hỏa Vũ.

"Giành cái beep!"

Nói rồi Diệp Thiên Dật đến chỗ gốc hoa.

Những ngọn lửa bay lượn quanh người Diệp Thiên Dật chống lại những ngọn lửa do Chích Viêm Kỳ Nhung Hoa phóng ra. Diệp Thiên Dật chậm rãi vươn tay đến gần gốc hoa.

Chích Viêm Kỳ Nhung Hoa thuộc loại linh vật thiên địa khá hung bạo, khi cảm nhận được có ý niệm của người hay thứ gì đó muốn hái nó thì nó sẽ phóng ra những ngọn lửa mạnh mẽ để chống cự, có điều với năng lực của Diệp Thiên Dật thì chẳng thành vấn đề.

Ngay khi tay Diệp Thiên Dật sắp chạm được vào Chích Viêm Kỳ Nhung Hoa, từ xa, một ngọn lửa được ngưng tụ đột ngột lao về phía hắn.

Diệt Thiên Dật thình lình cau mày, nhanh chóng tránh ra.

Rầm ——

Chỗ hắn đứng bị nổ thành một cái hố to, một bóng dáng lóe lên, Chích Viêm Kỳ Nhung hoa đã nằm gọn trong tay người khác.

Diệp Thiên Dật đứng vững lại nhìn qua.

Móe!

Phía trước có cả thảy bốn người, ba nam một nữ, mà gốc Chích Viêm Kỳ Nhung Hoa đang nằm trong tay một gã con trai.

"Tiểu Vũ, của ngươi đây."

Hắn mỉm cười đưa Chích Viêm Kỳ Nhung Hoa cho cô gái kia!

Hỏa Vũ nhận lấy Chích Viêm Kỳ Nhung Hoa.

"Không ngờ tại Đầm Lầy Tử Vong này lại có Chích Viêm Kỳ Nhung Hoa!" Đôi mắt xinh đẹp của Hỏa Vũ hơi phát sáng.

Diệp Thiên Vũ nhìn cô gái tên là Hỏa Vũ kia.

Mái tóc đỏ lửa làm nổi bật sự nóng bỏng, phóng túng không khuôn phép của nàng, vóc người trác tuyệt lại càng hấp dẫn mắt người, cộng thêm một gương mặt đẹp đẽ vô ngần cùng khí chất đặc biệt kia càng cho biết nàng không phải một người tầm thường.

Diệp Thiên Dật khó chịu nha!

Tên Lý Bang này là miệng quạ đen à?

"Này mấy vị, gốc Chích Viêm Kỳ Nhung Hoa này là ta phát hiện và đi lên hái trước, các vị nhảy ra cướp đoạt như vậy không hay lắm thì phải?"

Diệp Thiên Dật chăm chú nhìn bốn người kia.

Lý Bang trốn ra sau lưng Diệp Thiên Dật, tức đến thở không ra hơi.

Đám người này thật không biết xấu hổ là gì.

"Ha ha ha —— "

Nghe Diệp Thiên Dật nói, ba gã kìa đều không nhịn được cười phá lên.

"Đệ tử mới của tông môn nào đây? Nói chuyện y như thằng ngốc."

Chích Hiên nhìn Diệp Thiên Dật cười mỉa.

Hỏa Vũ nhìn Diệp Thiên Dật, khẽ giật mình.

Hắn thật là đẹp trai...

Nhưng đối với nàng mà nói, Chích Viêm Kỳ Nhung Hoa Thiên giai cũng có hiệu quả rất tốt.

"Đầm Lầy Tử Vong, có nhiều linh vật thiên địa, những cũng không phải ai tìm được trước thì nó sẽ là của người đó, chúng ta đi thôi."

Hỏa Vũ nói xong xoay người muốn đi.

Hỏa Vũ là con gái của Tông chủ Hỏa Thần tông, địa vị hơn người, những linh vật thiên địa hiếm có chưa từng luyện hóa vẫn có tác dụng cực tốt với nàng.

Còn Chích Hiên, là con trai thứ hai nhà họ Chích, một chi thứ của Hỏa Thần tông, Hỏa gia là dòng chính, Chích gia là dòng thứ, quan hệ huyết thống khá xa. Trước giờ Chích Hiên vẫn luôn theo đuổi Hỏa Vũ, với hắn mà nói, Hỏa Vũ không chỉ xinh đẹp mà còn có địa vị cực cao, nếu có thể theo đuổi được nàng, lợi ích mà hắn nhận được nhiều không đếm xuể!

Vậy nên, dù hắn rất hưng phấn khi thấy Chích Viêm Kỳ Nhung Hoa những vẫn tình nguyện đưa nó cho Hỏa Vũ.

Bọn họ không còn là đệ tử mới, nhưng muốn tới vẫn có thể tới, chẳng qua là không lấy thân phận đệ tử mới đến rèn luyện mà là rèn luyện cá nhân, ví dụ như cả Tần Họa và Uông Thiên Thành đều có thể tới đây nếu muốn.

"Anh Diệp, bọn họ thật là quá đáng!"

Lý Bang chỉ vào mấy người kia, giận dữ mắng.

Diệp Thiên Dật cười lạnh.

"Thời Gian Tĩnh Chỉ!"

Diệp Thiên Dật đột nhiên ra chiêu ngừng thời gian lại làm cho bọn họ không kịp trở tay.

Vèo ——

Chớp mắt tiếp theo, Diệp Thiên Dật lao vụt tới.

Bộp ——

Bộp ——

Diệp Thiên Dật không chút nể nang quăng hai đấm vào lưng hai người.

Rắc ——

Tiếng xương cốt gãy răng rắc truyền vào tai, hai người kia thoáng cái văng ra ngoài.

Ngay khi Diệp Thiên Dật muốn ra tay với hai người còn lại, bọn họ cũng cùng lúc thoát ra khỏi lực lượng của Thời Gian Tĩnh Chỉ.

Rầm ——

Nắm đấm của Diệp Thiên Dật và Chích Hiên chạm vào nhau, nổ tung kéo ra thành khoảng cách.

"Thuộc tính thời gian!"

Hỏa Vũ cau mày.

Chích Hiên nhìn thoáng qua hai người trong gia tộc đã bị thương nặng, tiếp đó giận dữ trừng Diệp Thiên Dật.

"Ngươi chỉ cần ngoan ngoãn giao ra Chích Viêm Kỳ Nhung Hoa thì đã không có chuyện gì, nhưng nếu ngươi đã thích tìm chết như vậy thì cũng không thể trách ta! Yaaaa!"

Hắn gầm lên một tiếng, thuộc tính hỏa khủng bố quấn quanh người, phía sau xuất hiện hư ảnh của một con Hỏa Diễm Sư.

"Một Pháp Tắc cảnh thập giai nho nhỏ như ngươi cũng dám làm càn trước mặt Lĩnh Vực cảnh!"

Theo đó, Chích Hiên mang theo Hỏa Diễm Sư hư ảnh chồm dậy nhảy về phía Diệp Thiên Dật.

Hỏa Vũ hơi hơi mỉm cười, ôm tay dựa vào thân cây nhìn bọn họ.

"Lĩnh Vực cảnh tam giai mà thôi, ngươi huênh hoang cái quái gì! Tam Long Xuất Thế!"

Gầm ——

Đôi mắt xinh đẹp của Hỏa Vũ hơi đông cứng lại.

Bọn họ đều là thuộc tính hỏa, nàng hiểu rất rõ về sức mạnh của thuộc tính hỏa, vậy mà anh chàng đẹp trai Pháp Tắc cảnh thập giai này lại có thể phóng ra ngọn lửa còn mạnh hơn cả Chích Hiên đã là Lĩnh Vực cảnh tam giai?

Ầm ——

Hai luồng sức mạnh va vào nhau, Chích Hiên bay ra ngoài, người bốc khói đen, đập xuống đất phun máu, muốn bò dậy lại không thể dậy nổi.

Diệp Thiên Dật nhìn sang Hỏa Vũ.

"Thú vị, e rằng võ kỹ này đã đạt đến Thần giai!"

Nàng cũng không vì người mình bị thương nặng mà lo lắng hay khó chịu, trái lại còn sinh ra hứng thú với Diệp Thiên Dật! Nàng ngưng tụ lửa, mái tóc đỏ lửa tung bay, sau lưng nàng xuất hiện hư ảnh của Hỏa phượng hoàng, hót một tiếng dài.

"Đi, Hỏa Linh Vũ!"

Hỏa phượng hót một tiếng dài, mang theo lực lượng kinh khủng xông về phía Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật nhướn mày.

Lĩnh Vực cảnh thất giai?

Toàn mấy người gì vậy?

Vừa đúng lúc! Thử xem sức mạnh của Vạn Đạo Tà Hỏa nào!

"Tam Long Xuất Thế!"

Gầm ——

Diệp Thiên Dật lại phóng thích sức mạnh lần nữa, chỉ khác lần này lực lượng hỏa của Tam Long Xuất Thế là dùng lực lượng của Vạn Đạo Tà Hỏa! Một trời một vực với loại lúc trước!

"Vạn Đạo Tà Hỏa!"

Hỏa Vũ vừa cảm nhận được luồng sức mạnh này, nháy mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.

Ba hỏa long cùng một hỏa phượng đâm vào một chỗ.

Bình Luận (0)
Comment