Lôi Vũ m đạp ngay cho hắn một phát!
"Gọi vớ vẩn cái gì! Muốn ăn đòn à!"
Lý Bang liên tục lăn lộn vội vàng lại chui vào trong lùm cây, vẻ mặt rất tủi thân.
"Chị dâu lớn?"
Hắn cảm thấy chắc là do mình không gọi nàng là chị dâu lớn cho nên nàng mới không vui?
Bụp --
Lý Bang lại bị ăn thêm một cú đạp.
Diệp Thiên Dật: "..."
Sau đó hắn lại oan ức bò tiến đến, trên người dính đầy bụi đất, quên đi quên đi, hay là không nói nữa đi.
Diệp Thiên Dật âm thầm lắc đầu.
Ánh mắt của Lôi Vũ m cũng nhìn về phía đại chiến bên kia.
"Nhiều đệ tử như vậy đang đại chiến, cũng không ít người đã bị giết, đoạt cái gì thế nhỉ?"
Sau đó ánh mắt của nàng rơi vào Nguyên Linh tinh thiên phẩm.
"Này, Tịch Thiên Vũ đâu rồi?
Diệp Thiên Dật hỏi một tiếng.
"Ta không đi cùng chị Thiên Vũ, ta cũng không biết nàng ở chỗ nào." Lôi Vũ m trả lời.
Cô nàng nóng nảy này đương nhiên còn có oán niệm rất sâu với Diệp Thiên Dật, vậy có thể làm sao bây giờ được.
"Ngươi đến vừa đúng lúc, chờ một lúc giúp ta một việc."
Diệp Thiên Dật nói.
"Ngươi mơ đẹp thật đấy."
"Ái chà chà, đây mới có mấy ngày không gặp, lá gan ngươi cũng đã lớn quá rồi nhỉ?"
Khóe miệng Diệp Thiên Dật mang theo một ý cười khẩy.
Lôi Vũ m theo bản năng lui về phía sau một bước.
"Nói đi!"
Nàng cắn răng, vừa tức vừa bất đắc dĩ nhìn hắn.
Diệp Thiên Dật xích lại nói mấy câu ở bên tai nàng.
"Ngươi cmn để bản công... bản tiểu thư đi làm mồi nhử? Ngươi còn có phải là đàn ông hay không? Không phải chỉ là Nguyên Linh tinh thiên phẩm thôi sao? Ngươi tìm Nữ hoàng bệ hạ không phải là tha hồ có à, mang ra chơi tung bắt còn được nữa là?"
"Ngươi thì hiểu cái vẹo gì, đưa tay một cái tất cả mọi thứ liền đến mà gọi là tu luyện à? Đó chính là em bé được nuôi lớn, có tác dụng quái gì, toàn bộ bảo vật cũng đều cần đạt được bằng sự cố gắng của mình thì mới có ý nghĩa!"
Diệp Thiên Dật nói.
"Không được! Ta sẽ bị bọn họ đánh chết mất."
Lôi Vũ m khoanh tay nói.
"Ta biết, không phải là ngươi muốn giải dược của Tử Mẫu Thiên Vẫn Đan sao."
Lôi Vũ m nhìn Diệp Thiên Dật.
"Không cho, ta chính là không cho đó! Ngươi còn dám uy hiếp ta?"
"Ngươi!"
Nàng thở phì phò chỉ vào Diệp Thiên Dật.
Aaa!
Khốn nạn!
Diệp Thiên Dật biết, với thế lực của Lôi Vũ m tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì.
Thời gian chậm rãi trôi qua, trong lúc đó Lôi Vũ m cũng rất tìm cơ hội thử muốn chuồn đi, có điều lại bị Diệp Thiên Dật trở tay lôi trở lại.
Những người đó đang đại chiến, thậm chí có người một mình đối mặt với mấy người công kích liền, mặc dù mọi người đều là đệ tử mới, cũng không nhận ra nhau. Chẳng qua là do mặc quần áo đệ tử, cho nên bọn họ biết là người trong tông môn của mình mới không đánh thôi.
Bọn họ đang bận bịu chiến đấu, làm gì có ai sẽ chú ý đến mấy người ẩn nấp trong lùm cây cách đó không xa đâu? Thậm chí Lý Bang hai lần bị Lôi Vũ m đạp ra ngoài cũng không bị ai nhìn thấy. Cho dù có nhìn thấy, bọn hắn cũng đều sẽ cho rằng là người tới chỗ này, nghe thấy âm thanh chiến đấu bên này, không nhiều hơn mà cũng chẳng ít hơn.
Sau một tiếng, trong số bốn năm trăm người đó có lẽ đã chết đến mấy chục người rồi. Đây thật sự xem như khá là thảm thiết rồi, những người ngã trên mặt đất không ngừng rên đau lại càng nhiều!
Ở đây, đứng ở đó sợ sệt cũng khoảng một trăm người, tới tấp thở hồng hộc.
"Tộc Bất Tử chẳng qua cũng chỉ có thế mà thôi."
Long Tường nhìn chằm chằm Minh Chiến rồi lạnh lùng nói một câu!
"Ha ha ha, ngươi ở đó mà huênh hoang cái đếch gì? Muốn đánh thì tiếp tục đánh!"
"Tiếp tục thì tiếp tục!"
"Các ngươi không xem Lôi Lăng tông ta ra gì phải không?"
"Hỏa Vân sơn trang ta cũng không phải là dạng vừa đâu biết chưa?"
"..."
"Chính là bây giờ, nhanh đi."
Diệp Thiên Dật vỗ cái mông của Lôi Vũ m một cái.
Lôi Vũ m: "..."
"Đậu móe!"
Sau đó nàng cực kỳ khó chịu, bất thình lình gia tăng tốc độ vèo một cái xông ra ngoài, xông về phía Nguyên Linh tinh mà bọn họ đang trông chờ mòn mỏi con mắt nhưng vẫn chưa lấy ra kia!
Những người đó đang muốn tiếp tục chuẩn bị đại chiến bỗng nhiên cảm nhận được luồng khí của một người xuất hiện, con mắt của tất cả mọi người nhìn qua!
“Hừ! Trốn ở trong đó đã đủ lâu rồi đấy nhỉ! Chính là để chúng ta đánh mệt rồi sau đó ra cướp đoạt Nguyên Linh tinh? Coi chúng ta là những kẻ ngốc à??!"
Long Tường phẫn nộ rống lên một tiếng, chính là một quyền đánh về phía Lôi Vũ m!
Ầm ——
Chớp mắt tiếp theo, hai người song quyền đụng nhau, sấm sét và ngọn lửa lóe ra. Long Tường trực tiếp bay ra ngoài!
"Không ổn! Cảnh giới của nàng rất cao! Nàng muốn cưỡng đoạt Nguyên Linh tinh thiên phẩm!"
Cảnh giới của Lôi Vũ m khiến những người đó luống cuống. Trong lúc nhất thời, có một số người không phải là rất quan tâm cũng không thể không ra tay rồi!
Lôi Vũ m bị "áp lực" ép, không cách nào tiếp cận Nguyên Linh tinh. Sau đó mau chóng xoay người về một bên, sấm sét mãnh liệt!
"Cùng tiến lên!"
Thể lực của bọn họ cũng sắp không chống đỡ được nữa rồi, mà cảnh giới của cái người bỗng nhiên xuất hiện này lại không thấp, lại còn ở trạng thái toàn thịnh. Hiện tại mục tiêu của tất cả mọi người bọn họ rất rõ ràng, toàn bộ đều nhắm vào một mình nàng! Bởi vì nếu như trạng thái của nàng tiếp tục tốt như vậy, thì nàng là người có cơ hội lấy được Nguyên Linh tinh nhất!
Diệp Thiên Dật nói với Lý Bang: "Ta đi trước đây!"
"Anh Diệp cố lên!"
Sau đó Diệp Thiên Dật âm thầm vận khởi sức mạnh thuộc tính phong của mình, toàn bộ tràn đầy ở hai chân của mình!
"Quy đổi thuộc tính, nhanh nhẹn gấp bội!"
"Phép tạo hóa!"
Diệp Thiên Dật tăng tốc độ của mình lên tới cực hạn.
Vèo ——
Diệp Thiên Dật vọt tới nhanh như một cơn gió.