Dịch: Cỏ Dại Team
Linh lực của Diệp Thiên Dật lại cạn kiệt, Tịch Thiên Vũ vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, có điều cũng không kém nhiều lắm!
Sau đó Diệp Thiên Dật tiếp tục khôi phục thương thế, Tịch Thiên Vũ cắn môi một cái, không dám đi quá xa, ở bên cạnh thay quần áo, thuận tiện rửa sạch máu trên mặt và trên người mình, lúc nàng vừa quay đầu lại......
Đệch!
Diệp Thiên Dật ở ngay đằng sau đang nhìn nàng.
Khóe miệng Diệp Thiên Dật mỉm cười nhìn Tịch Thiên Vũ.
“Tiểu Thiên Vũ, lưng của ngươi thật đẹp.”
Gương mặt xinh đẹp của Tịch Thiên Vũ ngay lập tức đỏ bừng lên!
Người này vừa nãy ở đằng kia tĩnh tọa khôi phục linh lực, sau đó nàng đi thay đồ, vừa quay đầu lại hắn đã chỗ này nhìn mình rồi!
Ngươi nói hắn rốt cuộc có phải ma quỷ hay không?
Ở nơi nguy hiểm như vậy, linh lực của ngươi hao tổn, ngươi không nhanh chóng đi khôi phục linh lực đi, ngươi còn ở đó mà rình xem nàng thay quần áo, đây có phải ma quỷ hay không? Có bệnh hả?
“Ngươi... đi khôi phục linh lực trước đi.”
“Ha ha......”
Diệp Thiên Dật cười xấu xa sau đó tiếp tục đi khôi phục linh lực.
Tịch Thiên Vũ thở phào nhẹ nhõm.
Lại qua nửa tiếng nữa, Diệp Thiên Dật mở to mắt rồi duỗi lưng một cái, Tịch Thiên Vũ ngồi ở đằng kia nhìn Diệp Thiên Dật không chớp mắt.
Khoan hãy nói, Diệp Thiên Dật thật sự đẹp trai, cho dù là nàng luôn nhìn mãi vậy mà cũng không chán.
Mấu chốt nhất có thể là bởi vì nàng đã có thiện cảm không ít đối với Diệp Thiên Dật, cho nên càng nhìn càng thấy hắn đẹp trai! Tính cách nàng lạnh lùng, thế nhưng Diệp Thiên Dật quá ưu tú quá đẹp trai, nhất là tối nay hắn lại xuất hiện vào thời điểm then chốt, vậy nên Tịch Thiên Vũ thật sự rất cảm kích hắn.
“Này, ta đẹp đến thế sao?”
Diệp Thiên Dật cười nhìn về phía Tịch Thiên Vũ đang ngẩn người nhìn mình.
Tịch Thiên Vũ hồi phục lại tinh thần, khuôn mặt nhỏ vội vàng nhìn ra chỗ khác.
“Khôi phục bao nhiêu rồi?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Tám phần rồi, không có gì đáng ngại.”
Tịch Thiên Vũ nói khẽ.
“Tám phần, ở đây chịu một chút tổn thương cũng rất nguy hiểm, cho nè!”
Diệp Thiên Dật lại đưa cho nàng một loại linh dược!
“Lục Tinh Hồng Môi?”
Diệp Thiên Dật gật gật đầu:
“Dùng trực tiếp, có thể khôi phục một chút thương thế.”
“Cảm ơn.”
“Lại nữa rồi lại nữa rồi! Ta cần ngươi cảm ơn có tác dụng quái gì, thứ gì thực tế cơ.”
Gương mặt xinh đẹp của Tịch Thiên Vũ lại đỏ lên.
“Ta... cũng không có gì ngươi có thể để ý.”
Nàng rất bất đắc dĩ!
Linh khí, bảo vật? Hắn thiếu sao?
“Có chứ.”
“Cái gì?”
Diệp Thiên Dật nhếch miệng cười một tiếng:
“Thân thể của ngươi.”
Tịch Thiên Vũ: “......”
Nhắc đến đây nàng lại tức giận.
Nàng cũng không phải không cho!
Ở Đế quốc Cửu Châu, hai lần nàng đều tắm rửa sạch sẽ xong chờ hắn đến, là chính hắn không đến, vậy ngươi muốn nàng làm sao bây giờ?
“Sau này lại nói, dù sao ta cũng là vị hôn thê của ngươi, không chạy được.”
Tịch Thiên Vũ thản nhiên nói.
Nàng cũng đồng ý rồi.
Diệp Thiên Dật nhún vai, không quan trọng, xem như nàng đồng ý thì có thể làm gì, Diệp Thiên Dật sao có thể cùng nàng ở vùng dã ngoại hoang vu thậm chí chỗ nguy hiểm như này làm thể loại vận động đỏ mặt ấy được? Vậy khác gì muốn chết.
“Sao ngươi lại bị thương?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
Tịch Thiên Vũ nói:
“Gặp một con yêu thú Thiên Tôn cảnh.”
“Quả nhiên là Thiên Tôn cảnh, ta đã nói mà, Lĩnh Vực cảnh thập giai như ngươi sao có thể bị con yêu thú Lĩnh Vực cảnh ngũ giai kia làm cho bị thương thành như thế này được.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Chủ yếu cũng là do ta chủ quan, nơi đó có một cây Thiên Lôi Tử Kim Sơ sắp đến Thần giai, sau đó ta chủ quan đi qua hái, bị sấm sét của Thiên Lôi Tử Kim Sơ làm bị thương, lại bị yêu thú Thiên Tôn cảnh khóa chặt, cho nên mới bị thương nặng như vậy!”
Tịch Thiên Vũ nói.
Đột nhiên nàng nhíu mày lại.
Không đúng!
Thương thế vừa rồi của nàng nặng bao nhiêu nàng biết! Thậm chí lúc lờ mờ thấy được bóng dáng của Diệp Thiên Dật, nàng đã rơi vào hôn mê, coi như mình không táng thân dưới miệng yêu thú kia, Diệp Thiên Dật cũng hẳn là không cứu được mình, thế nhưng bây giờ không những cứu được mình, thậm chí còn khôi phục tốt như vậy......
“Sao ngươi cứu được ta vậy?” Tịch Thiên Vũ hỏi.
“Ngươi còn nói sao, tốn mất một viên đan dược cửu giai, một viên thất giai của ta, một quả Thủy Linh Tam Sinh, cả Lục Tinh Hồng Môi vừa nãy nữa!”
Nghĩ đến cái này Diệp Thiên Dật lại tức giận, thật ra căn bản không cần dùng đan dược thất giai, đáng tiếc hắn lại quên mất, hắn tức chính mình! Aaaaa.
“Đan dược cửu giai!”
Tịch Thiên Vũ lộ ra vẻ mặt khiếp sợ!
Cho dù Nữ hoàng cũng không có đan dược cửu giai, cái này nàng biết!
Hắn thế mà lại có đan dược cửu giai!?
Với lại hắn vậy mà để cho mình dùng......
Nói thật,Tịch Thiên Vũ thật sự không biết hiện tại trong lòng có cảm giác gì.
“Nói nhảm, không thì ngươi cho rằng lực lượng của cái gì có thể chữa lành vết thương nặng như thế của ngươi? Thân thể của ngươi đều bị đâm xuyên qua, nội tạng đều tổn thương một nửa, nếu không phải là bởi vì cảnh giới của ngươi không phải quá thấp, đã sớm chết rồi.”
Diệp Thiên Dật nói.
Thật ra cũng là bởi vì ý chí của nàng mạnh, nếu không thì cũng đã chết từ lâu rồi.
“Cám ơn ngươi.”
“Lại nữa! Ta CMN muốn ngươi cảm ơn làm gì chứ.”
Gương mặt xinh đẹp của Tịch Thiên Vũ ửng đỏ.
“Vậy... ngươi muốn cái gì cũng được.”
“Thân thể.”
“Được.”
Ừng ực ——
Diệp Thiên Dật nuốt nước miếng một cái.
“Khụ khụ... Cái này, chờ chúng ta ra ngoài rồi nói sau, cũng không thể ở đây được, ngươi nói có đúng không?”
Tịch Thiên Vũ gật gật đầu.
Đệt!
Diệp Thiên Dật thật sự kích động!
“Vậy chúng ta trở về đi.”
Diệp Thiên Dật nói: “Ngươi về trước đi, ta ở đây thêm hai ngày nữa.”
“Hả?”
Nhiệm vụ hiện tại của Diệp Thiên Dật còn thiếu bảy mươi người nữa, hắn cảm giác mình thật sự không cần trở về, ở lại chỗ này, cảm giác sau hai ngày là có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi!”
Các cô gái gửi ảnh của Diệp Thiên Dật cho hội chị em của mình xem, bọn họ thấy được, sau đó lại gửi cho những chị em khác của mình để khoe khoang đây là soái ca mà nàng biết, vòng đi vòng lại...... Thế nên bây giờ Diệp Thiên Dật cũng không cần làm cái gì mà vẫn có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Mà phần thưởng là thuộc tính không gian đấy!