Mọi người ngơ ngác xem một màn này.
Hôm nay chuyện vừa xảy ra là bọn họ hoàn toàn bị lừa, sau đó bọn họ nghe nói đánh sai người rồi, lại càng mộng, bây giờ lại có người nói cái gì cơ.... là hắn?
Rốt cuộc là muốn làm gì đây?
"Người các ngươi muốn tìm là ta!"
Diệp Thiên Dật nhìn chằm chằm vào đám người của Hỏa Thần Tông kia rồi khẽ cười, nói một câu.
Hỏa Vũ chỉ vào Diệp Thiên Dật, giận dữ nói: "Ta biết ngay Uông Thiên Thành không phải tên thật của ngươi mà!"
"Àh, Uông Thiên Thành là tên con chó của nhà ta, ngươi tìm được chó nhà ta chẳng phải là tìm được ta sao? Thấy không, bây giờ chẳng phải đã tìm được ta rồi à?"
Uông Thiên Thành : ????
AAA!!
Cẩu tặc!
Fuckkkk! Cẩu tặc mà!
Là hắn! Chính là hắn!
Hắn đã nói mà, vì cái lông gì mà vô duyên vô cớ đánh hắn, hắn vẫn còn chưa thể hiểu nổi!
Thì ra là do Diệp Thiên Dật! CMN!
Phốc ______
Phẫn nộ công tâm, Uông Thiên Thành phun ra một miệng máu sau đó ngất xỉu!
Hắn chịu không nổi nỗi oan ức này.
"Y Vũ, trị liệu cho hắn và mấy đệ tử kia đi."
"Vâng, thưa chị!
Nói thật, Hỏa Thiên Triều kia cũng rất lúng túng, đánh sai người rồi! Đánh sai người có nghĩa là hắn không thể có lý như lúc trước nữa, nhưng Vạn Đạo Tà Hỏa còn ở đây, hắn vẫn chiếm thế về lý!
Mộ Thủy Ngưng cau mày!
Tên này sao lại xuất hiện làm gì?
Đến lúc đó nàng nói Vạn Đạo Tà Hỏa là Cửu trưởng lão Tô Mị Nhi ăn cắp, sa đó Cửu trưởng lão chạy trốn là xong việc, nàng hoàn toàn có thể chạy thoát được, thì Diệp Thiên Dật cũng sẽ không có chuyện gì! Nhưng hắn lại xuất hiện?
Không phải nghe đồn hắn rất lợi hại sao? Sao chuyện này hắn lại biểu hiện như một thằng khờ thế này?
Ngu ngốc!
Mộ Thủy Ngưng bị dồn vào thế khó xử rồi!
Tô Mị Nhi cũng cau mày! Tuy nàng và Mộ Thủy Ngưng chưa thương lượng, nhưng hai người đều là người thông minh, nàng biết Mộ Thủy Ngưng định làm gì, nàng cũng đồng ý! Vì việc này quả thật là do nàng mà ra! Tuy cuối cùng nàng không lấy được Vạn Đạo Tà Hỏa.
"Cha, chính là hắn!" Hỏa Vũ chỉ vào Diệp Thiên Dật rồi nói với Hỏa Thiên Triều!
"Vạn Đạo Tà Hỏa ở chỗ ngươi!?"
Hỏa Thiên Triều gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật gật gật đầu; "Đúng rồi, ở chỗ ta."
Mọi người đều ngơ ngác đối mặt!
"Diệp… Diệp Thiên Dật này mà lại trộm Vạn Đạo Tà Hỏa của Hỏa Thần Tông? Mẹ kiếp? Hắn siêu thế cơ á? Hắn ở cảnh giới này mà có thể ăn cắp Vạn Đạo Tà Hỏa của Hỏa Thần Tông? Chả trách, chả trách ngày đó hỏa diễm bùng phát, thì ra là Vạn Đạo Tà Hỏa!"
"Quá trâu bò rồi! Khoan đã, hắn ăn trộm mà sao lại thừa nhận, sao không chạy đi? Có Uông Thiên Thành làm còn dê đền tội thay rồi, ít nhất thì hắn cũng có thời gian để chạy! Hơn nữa hắn với Uông Thiên Thành là kẻ địch của nhau cơ mà? Hắn bây giờ lại tự mình nhận là hắn trộm? Lẽ nào hắn đến cả kẻ thù cũng bảo vệ sao? Hắn làm thì chính là hắn làm, không phải hắn làm, là kẻ thù cũng phải bảo vệ hắn sao? Woaaaa, yêu rồi yêu rồi!"
"Đây chính là Diệp Thiên Dật sao? Men quá đi! Rất thích.... nhưng..... nhất định không được có chuyện gì nhé!"
"........."
"Trộm bảo vật Vạn Đạo Tà Hỏa của Hỏa Thần Tông, ngươi còn dám thừa nhận! Mộ Tông chủ, ngươi bây giờ còn ngụy biện nữa không? Bây giờ, ta giết hắn, ngươi có ý kiến gì không?"
Hỏa Thiên Triều nhìn chằm chằm Mộ Thủy Ngưng.
"Ngươi có thể thử xem!"
Mộ Thủy Ngưng hừ lạnh một tiếng.
Sau đó Diệp Thiên Dật cười cười, nói: "Ta nói này Hỏa Tông chủ, ngươi nghe ta nói hết đã chứ."
Theo đó ánh mắt của mọi người dừng ở trên người Diệp Thiên Dật.
Ánh mắt của Hỏa Thiên Triều cũng gắt gao nhìn Diệp Thiên Dật.
"Ta nói trên người ta có Vạn Đạo Tà Hỏa, nhưng ta không nói, Vạn Đạo Tà Hỏa này là ta trộm từ Hỏa Thần Tông các ngươi cơ mà.”
Hỏa Thiên Triều chau mày: "Ngươi có ý gì?"
Diệp Thiên Dật cười nói: "Vạn Đạo Tà Hỏa này là linh vật thiên địa Thánh giai thuộc tính hỏa, Hỏa Thần Tông có một cái thiên hạ ai nấy đều biết, nhưng nếu đã là linh vật thiên địa, vậy trên đời này không chỉ có một cái đúng không? Thế thì vì sao hễ có Vạn Đạo Tà Hỏa lại cứ phải là của Hỏa Thần Tông các ngươi? Vạn Đạo Tà Hỏa trên người ta cũng không phải ta trộm!"
"Ngươi đừng giả bộ với bản Tông chủ!"
Hỏa Thiên Triều chỉ vào Diệp Thiên Dật hung dữ nói!
Diệp Thiên Dật cười cười, nói:
"Ta xin thề, ai trộm Vạn Đạo Tà Hỏa của các người, người đó là kẻ đần độn."
Tô Mị Nhi: ???
"Người đó sẽ bị đàn ông ‘chơi bời’!"
Tô Mị Nhi: ???
"Mua đồ ăn sẽ bị mua đắt, đánh bài 3456 sẽ không có 7, may đồ sẽ bị kim đâm vào tay!"
Tô Mị Nhi: ???
Diệp Thiên Dật tỏ vẻ, dù sao cũng không phải hắn! Thật sự không phải hắn người trộm!
Là Tô Mị Nhi trộm, sau đó lén để trên người mình, tuy cuối cùng vẫn là mình được lợi, nhưng...
Định mệnh! Nếu không phải mình phúc to mệnh lớn, sớm đã bị thiêu cháy thành Diệp cháy xem rồi chứ còn ở đó mà nói?
"Ngươi bớt ngụy biện đi, thiên hạ này có ai mà không biết Vạn Đạo Tà Hỏa là của Hỏa Thần Tông ta, khắp thiên hạ đó giờ chưa từng nghe có Vạn Đạo Tà Hỏa thứ hai!"
Diệp Thiên Dật gật gật đầu: "Ta nghĩ ngươi nói không sai, nên ta nói cũng không sai, vì không ai biết vẫn còn Vạn Đạo Tà Hỏa thứ hai, chỉ có ta biết, nên ta nói đây là Vạn Đạo Tà Hỏa ta tìm được, Hỏa Tông chủ cũng không thể phản bác ta!"
"Vớ vẩn! Đúng là vở vẩn! Hỏa Thần Tông ta vừa mất Vạn Đạo Tà Hỏa, sau đó ngươi liền có được Vạn Đạo Tà Hỏa, ngươi đừng hòng khua môi múa mép lừa gạt bản Tông chủ, người đâu, đưa hắn đi!"
Hỏa Thiên Triều giận dữ gào lên một tiếng.
"Vâng!"
Mặc dù Diệp Thiên Dật giải thích cũng có tình có lý, nhưng khả năng này cũng rất thấp! Nên Vạn Đạo Tà Hỏa này của Diệp Thiên Dật vẫn là của Hỏa Thần Tông!
"Hỏa Tông chủ!"
Lúc này Mộ Thủy Ngưng tiến lên một bước rồi nói: "Có thể đưa hắn đi hay không, Hỏa Tông chủ dã hỏi qua bản tôn chưa?"
"Mộ Tông chủ, Thiên Hồ Sơn các ngươi trộm Vạn Đạo Tà Hỏa của Hỏa Thần Tông ta, món nợ này Hỏa Thần Tông chúng ta vẫn chưa tính toán với Thiên Hồ Sơn các ngươi đâu, bây giờ, Hỏa Thần Tông chỉ mong có thể đưa người đi, những chuyện còn lại coi như xóa sạch với Thiên Hồ Sơn!"
"Hừ! Xóa sạch? Vậy mấy đệ tử Thiên Hồ Sơn ta bị ngươi đánh thì tính sao?"
"Vài đệ tử mà thôi, cứ cho là chết rồi thì đã làm sao? Cùng lắm đến lúc đó bản Tông chủ đưa đến Thiên Hồ Sơn một ít đan dược là được chứ gì, bây giờ, Hỏa Thần Tông ta chỉ muốn đưa hắn đi, đưa Vạn Đạo Tà Hỏa đi!"
Hỏa Thiên Triều nói.
Bọn họ tất nhiên sợ Thiên Hồ Sơn, Hỏa Tông chủ cả đời đều đánh không lại Thiên Hồ Sơn, mà Thiên Hồ Sơn nhất định có thể tiêu diệt Hỏa Thần Tông!
Nhưng bọn họ có thể làm càn như thế, nguyên nhân cũng rất đơn giản!
Thiên Hồ Sơn mạnh, nhưng Thiên Hồ sơn bị nhiều người nhằm vào!
Xung quanh có Bất Tử Thiên Đường cũng mạnh như thế, chính là kẻ địch của Thiên Hồ sơn, còn có Hỏa Thần Tông và các thế lực khác nữa, chỉ cần Thiên Hồ Sơn dám có hành động gì, ngay lập tức mười mấy tông môn sẽ liên hợp tấn công! Cho nên vì sao Mộ Thủy Ngưng làm việc luôn tỏ ra bó tay bó chân, chính là vì nguyên nhân này, nàng không sợ, nhưng Hồ Thiên Sơn còn có rất nhiều người nữa.
Diệp Thiên Dật lúc này vẫn nói: "Thật sự không phải ta trộm."
"Ngươi im mồm! Súc sinh!"
Hỏa Thiên Triều hung dữ nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật gào lên một tiếng.
Diệp Thiên Dật đôi mắt lóe ra chút tức giận.