Hơn nữa Hỏa Thần tông lại không phải ở trên núi, đây là một trang viên rộng lớn mà hắn không cách nào tưởng tưởng nổi, có thể còn rất nhiều trang viên nữa, dù sao thì cũng rất to rất lớn, phá cửa chính đi vào, đó chính là Hỏa Thần tông rồi! Đúng lúc này Diệp Thiên Dật đứng trước cửa, phía sau lưng hắn, là một đám tiểu tử Thiên Hồ Sơn chạy tới xem kịch, trai có gái có, bao gồm cả một số Cửu Vĩ Thiên Hồ cũng chạy đến! Đám người Tần Hạo đương nhiên là cũng có mặt!
“Mẹ kiếp? Cái tên… cái tên Diệp thiên Dật này thực sự dám động thủ sao! Điên rồi à??!”
Súc vật thật sự! Điên mất thôi! Một tên đệ tử nho nhỏ mà cũng dám một mình đánh vào Hỏa Thần tông người ta, thực sự không nói đạo lý mà! Hắn dựa vào cái gì? Thực sự chỉ dựa vào một cái Linh khí kia là được rồi sao?”
“Có trời mới biết, trời mới biết tại sao hắn lại dám hung hăn đến thế! Thực sự, ta cảm thấy hắn nghĩ bản thân có một Linh khí lợi hại như thế là hắn đã bất khả chiến bại rồi! Trên đời này nếu thực sự có loại Linh khí có khả năng làm một người bất khả chiến bại, vậy cảnh giới còn có giá trị gì nữa? Một lần hai lần, nghịch thiên đánh bại Thánh Quân cảnh, Thiên Đạo cảnh, đã chứng minh Linh khí này là cấp bậc Thánh giai mạnh nhất, người còn muốn mang Linh khí đi đánh tông môn nhà người ta? Đồ đần, ước chừng qua đêm nay ngươi cũng không còn trên đời này nữa rồi! Thoải mái!”
“…”
Tô Mị Nhi kiếm một chỗ đứng tựa vào đó rồi quan sát nhất cử nhất động của Diệp Thiên Dật
Nói thế nào nhỉ?
Nàng đánh giá tên nhóc này rất cao, rất hợp với khẩu vị của nàng, hơn nữa còn vô cùng kiêu ngạo, vô cùng thần bí, trời sinh hắn ta cao ngạo ngang ngược.
Người ta là Lĩnh Vực cảnh thì cùng lắm chỉ dám múa may ra oai với người cao hơn Lĩnh Vực cảnh một chút thôi, lợi hại hơn chút thì đứng trước Thiên Tôn cảnh ra vẻ, càng lợi hại hơn nữa thì đứng trước Thánh Quân cảnh kiêu ngạo, bởi vì có xuất thân làm chỗ dựa nên dám thế.
Còn cái tên này thì sao?
Hắn trực tiếp ra vẻ trước mặt một tông môn có thế lực gần bằng cấp tiên môn! Con mẹ nó ai có thể nhịn nổi đây! Vấn đề là, hắn ta thực sự dám làm!
Chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy.
Còn nàng thì nghĩ như thế nào đây?
Dù sao Tô Mị Nhi cũng sẽ không để Diệp Thiên Dật xảy ra chuyện, nàng đơn giản chính là quá thích cái tên này rồi! Nàng đến đây cũng chính vì hai việc. Việc đầu tiên là để xem cái tên Diệp Thiên Dật này muốn làm gì! Rốt cuộc giới hạn của hắn là ở đâu! Một Lĩnh Vực cảnh nho nhỏ, ở cuộc chiến giữa Đế quốc Cửu Châu với Đế quốc Lôi Lăng thì gây chấn động đại lục, còn ở đây, hắn còn có thể làm gì để chấn động đại lục nữa đây! Nàng rất là tò mò nha!
Chuyện thứ hai, chính là bảo vệ Diệp Thiên Dật
Trên đời này, Tô Mị Nhi nàng muốn chạy, chỉ sợ không có mấy người có thể giữ nàng lại, người nàng muốn cứu, e rằng không người nào có thể giết chết được hắn! Nếu như Diệp thiên Dật gặp nguy hiểm, nàng có thể kịp thời ra tay cứu hắn đi!
Đối với việc sẽ phải làm kẻ thủ của Hỏa Thần tông?
Cái này chỉ là chuyện nhỏ, đối với nàng cái này chỉ như mưa phùn thôi, trên đại lục này, kẻ thù của nàng đã quá nhiều rồi, người muốn giết nàng cũng đếm không xuể. Thậm chí nàng còn hút chết biết bao con trai của các gia tộc lớn nhỏ, môn phái lớn, thậm chí có cả người của các môn phái cấp tiên môn, nhưng nàng vẫn sống tốt đó thôi.
Vậy còn sợ thua Hỏa Thân Tông sao?
“Hmmm… sau khi cứu Tiểu Thiên Dật đi rồi, mang hắn đến nơi nào đó để sống ẩn dật, ngày ngày chơi đùa mới họa mi của hắn, toẹt vời ông mặt trời!”
Tô Mị Nhi liếm liếm đôi môi đỏ mọng.
Quá là thoải mái! Hơn nữa dương khí của Diệp Thiên Dật này quá thuần khiết, còn có Phép tạo hóa nữa chứ! Nàng chính là có được một cái nồi cơm Thạch Sanh, hút mãi cũng không cạn!
Bơ phệch!
Không quản vì bản thân hay là vì Diệp thiên Dật, nàng nhất định phải bảo vệ mạng của người này!
Người của Thiên Hồ Sơn không tới, mấy người Mộ Thủy Ngưng cũng không tới, bởi vì các nàng tin tưởng tuyệt đối năng lực của Tô Mị Nhi, tin tưởng tuyệt đối Tô Mị Nhi có thể cứu được Diệp Thiên Dật! Tô Mị Nhi cứu Diệp Thiên Dật chính là chuyện riêng giữa Tô Mị Nhi và Diệp Thiên Dật, không liên quan đến Thiên Hồ Sơn.
Hết cách rồi, Mộ Thủy Ngưng còn phải chăm lo cho toàn bộ Thiên Hồ Sơn, nàng không thể làm chuyện mà không suy nghĩ được.
Vài bóng người từ trên cao nhảy xuống trước mặt Diệp Thiên Dật!
“Tên nhóc kia, ngươi quá quắt lắm rồi, Hỏa Thần tông là nơi ngươi có thể xông vào hay sao?”
Người đi đầu chính là một sư phụ Thiên Tôn cảnh của Hỏa Thần tông, theo sau là mấy người đệ tử lợi hại của Hỏa Thân Tông
“Thời Gian Tĩnh Chỉ”
Diệp Thiên dật không nói lời nào, trực tiếp phóng thích Thời Gian Tĩnh Chỉ
“Đóng băng.”
Sau đó hàn lực bùng phát, mấy người này còn chưa nói xong đã đông cứng không nói được.
Mấy tên phía sau thấy thế nuốt nước bọt.
“Cái Linh khí này cũng quá khoa trương rồi? Ta đại khái hiểu rồi! Cái Linh khí này không phải khiến có hai người ở hai cảnh giới khác nhau biến thành giống nhau, mà là khiến cho đòn tấn công của cái tên Diệp Thiên Dật trở nên mạnh hơn khi đánh vào người khác, lực lượng của người khác khi đánh vào Diệp Thiên Dật lại bị yếu đi!
“Vậy thì cũng phải có giới hạn? Trước kia lực lượng của Thiên Đạo cảnh kia cũng bị suy yếu nhiều đến thế sao? Phải có cái giới hạn chứ? Cái này là loại Linh khí gì vậy? Quá khoa trường rồi!”
“Hơn nữa lực lượng của Diệp Thiên Dật này thực sự cũng rất mạnh! Ta cảm giác dù hắn không có Linh khí thì trong cùng cảnh giới hắn có lẽ cũng là bất khả chiến bại!”
Diệp Thiên Dật từng bước từng bước đi vào cửa lớn của Hỏa Thần tông, tiện tay đẩy ngã mấy người đã bị đóng băng đang đứng đơ ra như bức tượng, sau đó nhìn chằm chằm vào cánh cửa lớn đang đóng.