Dịch: Cỏ Dại Team
Diệp Thiên Dật nói thật, hắn cũng có một chút lo lắng.
Mấy trăm cường giả đỉnh cấp á, cái này tương đương với mấy trăm Lĩnh Vực cảnh nhị giai!
Nói thật... hình như cũng không có vấn đề gì.
Tại sao?
Dưới tình huống bình thường, ngươi cảm thấy không thể tự mình đối mặt với mấy trăm người cùng cảnh giới, coi như những người kia là rác rưởi, bọn họ vẫn cùng cảnh giới với ngươi! Ngươi đánh thế nào?
Nhưng Diệp Thiên Dật tương đối đặc biệt!
Thời gian, không gian, băng toàn bộ đều những thuộc tính có hiệu quả khống chế trên phạm vi lớn, cộng thêm tinh thần, lực lượng đổi gấp bội, cộng thêm lực lượng của Phép tạo hóa... Một cái Thời Gian Tĩnh Chỉ, tất cả mọi người không cử động được, một cái võ kỹ thuộc tính Băng, tất cả mọi người bị đóng băng, sau đó ngươi sẽ phát hiện...
Cảnh giới giống nhau, nhưng trình độ hoàn toàn khác nhau! Nền móng của tất cả những thứ này là ở chỗ Tà Thần chi huyết đã khiến cho nồng độ linh lực của Diệp Thiên Dật tăng lên gấp mấy chục lần, bằng không cho dù Diệp Thiên Dật có thuộc tính thời gian, thuộc tính băng, hắn cũng không có đủ linh lực để phóng thích, những người kia cũng có thể đột phá hạn chế!
Nhưng bây giờ thì khác!
Diệp Thiên Dật là bất khả chiến bại trong cùng một cảnh giới! Và cho dù ngươi có bao nhiêu người cùng cảnh giới, thì với linh lực này, thuộc tính này, đến bao nhiêu Diệp Thiên Dật tiếp bấy nhiêu!
"Đậu móe! Đây là Hỏa Thần Tông! Hơn trăm người Thánh Quân, mười mấy người Thiên Đạo, linh lực của tên Diệp Thiên Dật này chắc là cũng sắp cạn kiệt rồi chứ?"
"Chắc là cũng sắp hết rồi, nãy giờ hắn phóng thích không ít võ kỹ cường đại, dựa theo tình huống bình thường mà nói, hẳn là sớm cạn kiệt từ lâu rồi, phỏng chừng cũng không còn bao nhiêu nữa đâu! Mà một khi linh lực không còn, thì dù Linh khí đó nghịch thiên đến thế nào đi nữa thì còn có thể có ích gì?”
“Nhưng không thể không nói, hắn đã rất rất nghịch thiên rồi! "
" ... "
"Không ổn. "
Tô Mị hơi trầm ngâm nhìn cảnh tượng đáng sợ trước mặt!
Nói thật, chuyện này bình thường phải là đại chiến quy mô tông môn với tông môn mới xuất hiện nhiều cường giả như thế này, vậy mà bây giờ một mình Diệp Thiên Dật lại được ‘tiếp đãi’ bằng quy mô cỡ này! Chuyện khác không nói, cho dù bây giờ kết thúc chuyện này ở đây, chuyện này đoán chừng cũng sẽ vang dội trên khắp đại lục.
Bạch Hàn Tuyết cắn môi.
Hắn đã đến đây, hắn nhất định biết sẽ phải đối mặt với tình cảnh này, cho nên hắn vẫn có nắm chắc!
Bạch Hàn Tuyết nghĩ như vậy!
“Ta xem lần này, ngươi còn có thể nghịch thiên nữa hay không!”
Tần Hạo đáy mắt lóe ra âm quang.
Hỏa Vũ ở phía xa không chạy đến, nãy giờ nàng vẫn đang quan sát cảnh này.
Nàng ngây ngốc cả người!
Vốn cho rằng đây là một trận chiến không chút cân bằng, thế mà Hỏa Thần tông của nàng lại bị một người cảnh giới còn thấp hơn nàng làm cho...
Nói thật, nàng có chút hối hận khi đã nói chuyện này cho Hỏa Thần tông, nếu không Hỏa Thần tông cũng sẽ không gặp phải chuyện này.
Nhưng mà, ai có thể ngờ được trên đời này lại có thể có một người nghịch thiên như thế cơ chứ, lại có được Linh khí nghịch thiên như vậy cơ chứ?
Chuyện đầu tiên khi trở về từ Thiên Hồ Sơn, Hỏa Thần tông đã đi điều tra trên đời này có loại Linh khí nào có lực lượng như thế này hay không, nhưng căn bản không thể điều tra ra được.
Hỏa Thiên Dương từ dưới đất bò dậy, lau vết máu rồi lao đến bên cạnh đám người của Hỏa Thần tông.
“Anh cả, phải cẩn thận, linh khí của tên ranh con này rất quỷ dị!”
Hỏa Thiên Dương nhắc nhở một tiếng.
Lão giả tóc đỏ Hỏa Vân Hải nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Dật, sau đó nói: "Vừa rồi ta đã nhìn thấy được! Chư vị cũng đều thấy được!"
"Vậy anh cả, ngài nói xem nên làm sao?"
"Rất đơn giản, thứ Linh khí nghịch thiên chưa biết là gì đó, vậy mà có thể bảo trì cảnh giới của tất cả mọi người giống nhau, sau đó cộng thêm thuộc tính không gian, thuộc tính thời gian cực kì hi hữu, khiến cho hắn có vẻ có chút vô địch, nhưng vừa rồi ta thấy hắn phóng thích nhiều võ kỹ đỉnh cấp như vậy, đoán chừng linh lực cũng đã dùng hết rồi!"
Hỏa Thiên Dương gật đầu; "Quả đúng như thế!"
Sau đó Hỏa Vân Hải tức giận quát lên: "Mọi người, đừng vội tác chiến toàn bộ, trì hoãn thời gian, từng người từng người lên, chúng ta không giết được hắn, hắn cũng không giết được chúng ta, chờ hắn tiêu hao hết linh lực, thì cho dù hắn có đỉnh cấp thuộc tính cũng vô ích thôi! Tất phải giết chế hắn cho bằng được!"
"Vâng!"
Nghe được lời của Hỏa Vân Hải, Tô Mị Nhi đột nhiên nhíu chặt mày!
"Linh lực của Diệp Thiên Dật đoán chừng cũng sắp hết rồi, nếu như hao tổn hết, ưu thế của hắn cũng sẽ không còn, coi như Linh khí đó có thể áp chế cảnh giới tất cả mọi người thành giống nhau, nhưng một người Lĩnh Vực cảnh nhị giai phải đối mặt với công kích mấy trăm Lĩnh vực cảnh nhị giai, mà hắn lại không có linh lực, chỉ sợ... ”
Tô Mị Nhi hơi trầm ngâm.
"Hừ? Để xem lần này ngươi còn thoát được không? Hả?"
Tần Hạo nắm chặt nắm đấm!
Ghen ghét khiến người ta điên cuồng, hắn quả thực ghen ghét với diệp Thiên Dật, ghen ghét với vẻ đẹp trai của hắn, ghen ghét hắn có thể có được người phụ nữ mà hắn không thể có được, ghen ghét hắn có nhiều thuộc tính như vậy, ghen ghét với Linh khí của hắn, cho nên cho dù bọn họ không có thù, hắn cũng hy vọng người như này không nên sống trên đời này.
Thế mà Diệp Thiên Dật lại cười thành tiếng.
Đúng vậy, những gì họ vừa nói không sai! Nhưng họ rõ ràng là xem thường Diệp Thiên Dật hắn!
“Lên!”
“Vâng!”
Sau đó, một bóng người lao thẳng về phía Diệp Thiên Dật.
“Đóng băng!”
Sau đó người kia bị Diệp Thiên Dật đóng băng!
"Được! Cứ như vậy, lại lên! Cứ như vậy tiêu hao linh lực của hắn!"
Hỏa Vân Hải hét lên!
“Vâng!”
Sau đó một người khác lại lao về phía Diệp Thiên Dật.
"Đóng băng!"
"Đóng băng!"
"..."
Mọi người thấy cảnh này thầm tán thưởng!
Nói thế nào nhỉ, nói thật là có chút trào phúng!