Dịch: Cỏ Dại Team
"Thật xảo quyệt!"
Tần Hải nở nụ cười: "Những đại môn phái này không ai không phải là cáo già? Ta nghĩ ra được chẳng lẽ bọn họ không nghĩ ra được? Hiện tại nếu như ta đã có lý do ra tay với Diệp Thiên Dật, nếu đã có cơ hội đoạt lấy linh khí của Diệp Thiên Dật, thì ngại gì mà không thử! Ngươi không cần đi nữa, dù sao ngươi cũng là đại sư huynh của Thiên Hồ Sơn. "
"Ta... muốn đi xem, ta muốn tận mắt chứng kiến Diệp Thiên Dật chết!"
"Thôi được! Vậy lát nữa ngươi qua xem đi!"
"..."
"Tông chủ, bọn họ làm gì vậy?"
Diệp Thiên Dật ngồi đó và nhìn về phía xa.
Mộ Thủy Ngưng nhàn nhạt nói: "Bọn họ chưa đến đủ, bởi vì bọn họ sợ Thiên Hồ Sơn sẽ tấn công trước. Bọn họ đang chờ người."
“Vậy chúng ta cứ ngồi xem bọn họ chờ ai à?” Diệp Thiên Dật xoa cằm.
"Thiên Hồ Sơn là sân nhà của chúng ta. Ở đây có đại trận hộ sơn của Thiên Hồ Sơn. Mặc dù không thể ngăn cản họ, nhưng nó sẽ khiến bọn họ dễ dàng tiến vào! Cũng chưa chắc rút lui được."
Sau khi Mộ Thủy Ngưng liếc nhìn về phía tiểu thế giới, chị cả và chị hai của nàng vẫn chưa đi ra!
"Mọi người, tập hợp ở chủ phong!"
Sau đó Mộ Thủy Ngưng khẽ lên tiếng.
Xoạt xoạt ——
Ngay sau đó, từng bóng người xuất hiện từ mọi hướng, đứng sau lưng Mộ Thủy Ngưng!
Chín vị trưởng lão, gần mười nghìn người có cảnh giới từ Pháp Tắc cảnh đến Thiên Đạo cảnh! Đều là phụ nữ, đương nhiên cũng có vài người đặc biệt, bọn họ không phải người của tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ ở Thiên Hồ Sơn, ví dụ như Lục trưởng lão, Bát trưởng lão, như Cửu trưởng lão Tô Mị Nhi, thậm chí Lục trưởng lão và Bát trưởng lão đều là nhân tộc!
Còn có rất nhiều đệ tử ở nhiều nơi khác đang đứng phía xa theo dõi tình hình.
“Các vị đệ tử của Thiên Hồ Sơn nếu không muốn chết thì tốt nhất hãy rời khỏi nơi này nhanh đi!” Mộ Thủy Ngưng tuyên bố.
Những đệ tử sợ chết đã bỏ đi hết rồi, còn lại là những người không sợ chết! Không, chính xác mà nói, bọn họ muốn xem kịch, muốn xem toàn cảnh trận chiến!
Đến lúc đó, họ chỉ cần trốn đủ xa là được rồi!
Họ sẽ không ra tay bởi vì họ không có đủ trình độ để làm điều đó! Nhưng thật sự có một số người vẫn có cảm tình với Thiên Hồ Sơn, có thể là một số đệ tử trưởng lão, bọn họ có những người từ nhỏ đã lớn lên ở đây, Thiên Hồ Sơn giống như là nhà của họ, thực sự có những người như vậy!
"Sư tôn, từ nhỏ ta lớn lên ở Thiên Hồ Sơn, từ nhỏ ta không còn người thân thích nào nữa. Sư tôn đã nhận nuôi ta. Bây giờ Thiên Hồ Sơn gặp phải tai họa, Lăng nhi nhất định cùng Thiên Hồ Sơn kề vai sát cánh!"
Phía sau, một cô gái mặc váy trắng hành lễ và nói!
Diệp Thiên Dật nhìn qua, cô gái này có chút ấn tượng, xinh xắn, quan trọng là nàng rất lợi hại, là đệ tử của Mộ Thủy Ngưng.
"Đúng vậy! Thiên Hồ Sơn đã cho chúng ta vô số tài nguyên tu luyện, cho chúng ta tất cả những điều tốt nhất, cho ta một vị sư tôn tốt. Ta... nguyện ý cùng Thiên Hồ Sơn kề vai sát cánh!"
Một nam đệ tử khác cũng dọc dạc hùng hồn nói!
Đại đệ tử của Lục trưởng lão Thiên Hồ Sơn!
"Ta cũng vậy!"
"Cả ta nữa!"
"Chúng ta cùng Thiên Hồ Sơn kề vai sát cánh!"
"..."
Mấy chục người đồng thanh hô lên, đều là đệ tử trưởng lão của Thiên Hồ Sơn, bọn họ có tình cảm sâu nặng với Thiên Hồ Sơn cũng như với sư tôn của mình, nếu như bọn họ chạy trốn trước khi bắt đầu trận chiến, thật sự sẽ bị thiên hạ chê cười.
"Ôi dào."
Tô Mị Nhi liếc nhìn các đệ tử sục sôi chí khí nói: "Các ngươi sao, người nào cũng chỉ mới đạt tới Lĩnh Vực cảnh. Các ngươi có thể giúp cái gì? Không có gì cả."
Tất cả mọi người: ???
Diệp Thiên Dật lắc đầu bất lực.
Tô Mị Nhi nói thẳng vào sự thật.
"Bọn... Bọn ta nguyện ý cùng Thiên Hồ Sơn đồng tâm hiệp lực, hơn nữa đối phương cũng có Lĩnh Vực cảnh! Giao những người đó cho chúng ta!"
"Đúng vậy! Nếu bọn chúng dám tới, chúng ta sẽ khiến bọn chúng phải chết!"
"..."
"Ta nghĩ các ngươi quá thận trọng rồi, cái đó không cần thiết."
Một giọng nói đột ngột vang lên khiến mọi người đều tròn mắt nhìn về phía hắn.
Lý Bang chậm rãi đi tới, sau đó nhìn về phía mọi người: "Tông chủ Thiên Hồ Sơn, các vị trưởng lão, các vị cường giả, các ngươi thật sự không phải lo lắng!"
"Tên nhóc con này, ngươi chạy ra ngoài làm gì? Mau trở lại đi!"
Lục trưởng lão hung hăng trừng mắt nhìn Lý Bang.
"Sư tôn, ta chỉ muốn mọi người bớt lo lắng. Chuyện nhỏ như vậy thực sự mọi người không cần thiết phải hoảng sợ." Lý Bang nhìn Lục trưởng lão nói.
Tất cả mọi người: ???
Chỉ là chuyện nhỏ?
Tên ngốc này từ đâu xuất hiện vậy?
Diệp Thiên Dật: "..."
Hắn dường như đã đoán được tên Lý Bang này muốn nói cái gì rồi.
Haizzz……
Nói đi...
Sau đó Lý Bang chỉ vào Diệp Thiên Dật nói: “Mọi người, chỉ cần có anh Diệp ở Thiên Hồ Sơn, đừng nói đến nhiều tông môn như vậy, cái quái gì mà Bất Tử Thiên Đường, hay là ngũ hành tông môn gì cũng vô dụng hết. Kể cả những người ở thượng vị diện đến đây, thì ở trước mặt anh Diệp đều vô dụng hết! "
Tất cả mọi người: ???
"Ta nói này Lý Bang sư đệ, đừng có mù quáng như thế chứ. Đúng vậy, Diệp tiểu sư đệ rất lợi hại. Mọi người đều biết điều này. Nhưng những gì ngươi nói khiến mọi người thật muốn mắng ngươi ngốc, nhưng mà nể tình đồng môn cho nên mới không mắng ngươi thôi!"
Một người thanh niên chỉ vào Lý Bang và nói.
"Đúng vậy, Diệp sư đệ thực sự rất lợi hại, một mình hắn lại có thể khiến Hỏa Thần tông thảm hại như thế, nhưng chúng ta cũng không phải là kẻ ngốc. Đối thủ có rất nhiều cường giả, những tên cáo già kia cũng không phải là kẻ ngốc. Linh khí mà Diệp sư đệ đang sử dụng còn có thể bao nhiêu? Mọi người đều hiểu rõ!"
Một người khác lại nói.
"Đúng vậy, Diệp sư đệ, nếu có thể, tốt hơn hết ngươi nên rời khỏi Thiên Hồ Sơn càng sớm càng tốt. Diệp sư đệ đã trở thành mục tiêu săn lùng của rất nhiều người rồi, hơn nữa Diệp sư đệ còn nắm trong tay một Linh khí lợi hại như vậy. Họ nhất định sẽ liều mạng tranh giành và tiêu diệt ngươi, nếu có chuyện gì xảy ra với Diệp sư đệ, ta... ta... "
Một nữ đệ tử Thiên Hồ Sơn sụt sịt mũi, đôi mắt đỏ bừng.