Mà thế giới bên ngoài vào lúc này, chiến hỏa ngất trời!
Hàng trăm Thiên Đạo, hàng nghìn hàng vạn Thánh Quân, Thiên Tôn đang chiến đấu ở Thiên Hồ Sơn.
Tuy rằng Thiên Hồ Sơn rất lớn, nhưng trận chiến như vậy, tuyệt đối có thể khiến Thiên Hồ Sơn từng bước một bị phá hủy
Phụp—
Một Cửu Vĩ Thiên Hồ bị một kiếm đâm xuyên qua ngực.
“Hắc Phong, ngươi lại có thể hạ thủ với một cô gái xinh đẹp như vậy sao?”
Một người đàn ông từ trên không trung hạ xuống bên cạnh Hắc Phong!
“Hừ!” Hắc Phong Tôn giả hừ lạnh một tiếng không nói!
Ngay lập tức, bóng dáng của Mộ Y Vũ lao thẳng về phía hắn!
“Trảm Linh! Yaaa!”
Bóng dáng của nàng hóa thành màu xanh lam, với tốc độ không thể tưởng tượng nổi, một đạo ánh sáng màu xanh lam trực tiếp xuyên qua người Hắc Phong, thân ảnh Mộ Y Vũ xuất hiện sau lưng hắn.
Phù –
Hắc Phong phun ra một ngụm máu tươi, ngực đang chảy máu!
Người đàn ông vừa nãy nhìn thấy cảnh tượng này đồng tử đột nhiên co lại!
Cửu Vĩ Thiên Hồ là Chí Tôn Thiên Đạo, không phải thứ hắn có thể chống lại!
Đợi đã! Đại trưởng lão Thiên Hồ Sơn này không phải bị giữ chân bởi hai vị Chí Tôn Thiên Đạo của Lôi Lăng tông sao? Làm sao nàng ấy có thể tìm được cơ hội tấn công bọn họ?
Sau đó quay đầu lại, hai vị Chí Tôn Thiên Đạo kia đang quỳ ở đó, thân thể bị thương!
Thật... thật là một Cửu Vĩ Thiên Hồ khủng khiếp!
Vút –
Ngay sau đó, người đàn ông nhanh chóng chạy trốn đến một bên chiến trường khác!
“Đánh người của ta xong, ngươi còn chạy?”
Chín cái đuôi xuất hiện sau lưng Mộ Y Vũ, sau đó cùng nhau phóng ra trực tiếp đâm xuyên lồng ngực của người nọ.
Ầm –
Thân thể của tên Thiên Đạo cảnh kia từ trên hư không rơi xuống, ngã xuống mặt đất, không còn một hơi thở!
Chí Tôn Thiên Đạo Cửu Vĩ Thiên Hồ, chỉ cần ngươi chưa đạt đến Chí Tôn Thiên Đạo, vậy thì ngươi nhất định không thể đi tấn công họ, nếu không đó chính là một chiêu trí mạng!
Thiên Đạo tất nhiên khó chết, nhưng dưới sức mạnh đáng sợ của Chí Tôn Thiên Đạo Cửu Vĩ Thiên Hồ thì cũng chỉ giống như sâu kiến! Dẫu sao Cửu Vĩ Thiên Hồ tồn tại ngang hàng với Long tộc, có huyết mạch hàng đầu của yêu tộc!
“Không sao chứ?”
Mộ Y Vũ đứng ở bên cạnh Cửu Vĩ Thiên Hồ vừa bị đâm khi nãy.
“Không… không sao.”
Nàng che ngực, mặt mày tái mét!
“Trước tiên đi nghỉ ngơi đã!”
Mộ Y Vũ nói xong, đôi mắt đẹp nhìn những người khác, trực tiếp lao ra!
Mà phía trên khoảng không ở phía bên kia, Mộ Thủy Ngưng bị hơn hai mươi Thiên Đạo cảnh bao vây!
“Mọi người chú ý, Tông chủ Cửu Vĩ Thiên Hồ này là Chí Tôn Thiên Đạo, chúng ta không cần giết nàng, chỉ cần giữ chân nàng là được, đợi số lượng Cửu Vĩ Thiên Hồ bên dưới chết gần hết, chúng ta sẽ dốc toàn lực để đối phó nàng!”
Một vị Chí Tôn Vô Cảnh của Bất Tử Thiên Đường nói với mười mấy vị Thiên Đạo cảnh!
“Được!”
Đôi mắt xinh đẹp của Mộ Thủy Ngưng lóe lên sát khí.
“Ngươi cho rằng…. tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ với tư cách là chủng tộc có huyết mạch tối cao của đại lục, lại há là cánh mắt thiển cận của tộc Bất Tử có thể nhìn thấu?”
Đôi mắt xinh đẹp của Mộ Thủy Ngưng nhắm lại, sau đó đột nhiên mở mắt ra. Lực lượng đáng sợ bộc phát ra, thiên địa dị tượng xuất hiện! Gió tuyết đan xen!
“Thiên Hồ…. chân thân!”
Ngay sau đó, được bao phủ bởi bóng dáng của một con hồ ly chín đuôi rất cao quý và xinh đẹp.
“Đi chết đi!”
Soàn soạt –
Sau đó, chín cái đuôi cùng lúc xuất hiện!
“Cùng là Chí Tôn Thiên Đạo, ngươi có thể mạnh đến đâu?”
Chí Tôn Thiên Đạo của Bất Tử Thiên Đường bộc phát sức mạnh lao về phía Mộ Thủy Ngưng.
Ầm --
Mộ Thủy Ngưng chắp hai lòng bàn tay vào với nhau, cùng lúc đó chín cái đuôi quấn lấy mười mấy Thiên Đạo cảnh khác, sau đó…
Khi chín cái đuôi phóng thích, mười mấy Thiên Đạo cảnh đã biến thành hư vô!
Ngay từ đầu, mục tiêu của Mộ Thủy Ngưng không phải là Chí Tôn Thiên Đạo của Bất Tử Thiên Đường này!
Cùng là Chí Tôn Thiên Đạo, tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất định mạnh hơn, nhưng cho dù Mộ Thủy Ngưng có mạnh đến mấy thì dưới tình huống này cũng không thể giết chết Chí Tôn Thiên Đạo cùng cảnh giới!
Bởi vì đây là tộc Bất Tử! Tuy rằng không phải là Bất Tử theo đúng nghĩa, nhưng trong trường hợp thực lực không có nghiền áp tuyệt đối, không thể nào giết được hắn! Vì vậy, ngược lại không bằng trực tiếp tiêu diệt mười mấy Thiên Đạo cảnh này, giảm bớt áp lực cho Thiên Hồ Sơn!
“Đáng ghét!”
Đôi mắt của Bất Tử Tôn giả bùng phát sát ý, tận dụng lúc Mộ Thủy Ngưng vừa với dùng đại chiêu đang suy yếu…
“Vạn Huyết Quy Tông!”
Ầm –
Đột nhiên lực lượng cuồn cuộn màu đỏ như máu bùng phát lao về phía Mộ Thủy Ngưng.
Phịch –
Ngay sau đó, Mộ Thủy Ngưng ngã xuống mặt đất, sau đó từ từ quỳ gối đứng lên, khóe miệng có vết máu, nàng khẽ lau đi.
“Tận dụng ngay lúc này, lên!”
Vù vù vù –
Ba Chí Tôn Thiên Đạo của Bất Tử Thiên Đường ngưng tụ sức mạnh màu đỏ như máu khủng khiếp lao về phía Mộ Thủy Ngưng!
“Tuyệt Đối Không Độ!”
Ầm –
“A…!”
Lực lượng khủng khiếp va chạm vào nhau, một vài cường giả ở gần đó trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
Khi bụi mù tản đi, Mộ Thủy Ngưng liền ra tay, một mình lao tới ba Chí Tôn Thiên Đạo của Bất Tử Thiên Đường.
Soàn soạt –
Một kiếm, cánh tay của một Chí Tôn Thiên Đạo bị Mộ Thủy Ngưng chém đứt.
“Vô dụng thôi!”
Ngay sau đó, cánh tay của Chí Tôn Thiên Đạo của Bất Tử Thiên Đường lại mọc ra một lần nữa!
Vài người đang xem nhanh chóng chạy ra xa hơn. Vị trí này cũng quá nguy hiểm rồi!
“Tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ, quả là đáng sợ!”
“Tông chủ của Thiên Hồ Sơn này còn có Đại trưởng lão, còn có hai Chí Tôn Thiên Đạo kia nữa, bốn người bọn họ chiến đấu với mười hai Chí Tôn Thiên Đạo, thậm chí còn có thể bỏ ra một phần để trợ giúp những Cửu Vĩ Thiên Hồ ở phía dưới. Tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ này không hổ là sự tồn tại hàng đầu đại lục!”
“Nhưng mà… chênh lệch số lượng quá lớn rồi! Vô dụng thôi!”
“…”
Vèo –
Ở phía bên kia, Tô Mị Nhi đang chiến đấu với ba Thiên Đạo cảnh, tốc độ kinh hoàng với sức mạnh thuộc tính không gian của nàng tưởng chừng như khiến cho ba Thiên Đạo cảnh rối loạn, chạm cũng không thể chạm được vào người nàng!
“Tô Mị Nhi, đánh như này có ý nghĩa gì?”
Ba Thiên Đạo của Tội Ác Chi Đô nhìn Tô Mị Nhi ở phía trước
Tô Mị Nhi khóe miệng hơi nhếch lên, liếm đôi môi đỏ của mình.
“Vậy thì… các ngươi đi chết đi!” cùng lúc đó đôi mắt quyến rũ của nàng lộ ra màu hồng.
“Đừng nhìn vào mắt nàng ta!”
Một vị Thiên Đạo vội vàng hét lên!
“Hừ! Không nhìn vào mắt ngươi. Ngươi liền trở nên vô dụng!”
“Ồ! Vì vậy... ngươi căn bản không hiểu được năng lực của bổn cô nương rồi!”
Giọng nói của Tô Mị Nhi đột nhiên vang lên bên tai người kia, bàn tay ngọc ngà mảnh mai vuốt ve má hắn.
Người đó toàn thân run rẩy, sức mạnh khủng khiếp trực tiếp khô héo xuống.
“Mị thuật của bổn cô nương không nhất thiết phải nhìn vào mắt thì mới trúng chiêu. Kiến thức này ngươi lưu lại trên đường đến hoàng tuyền từ từ mà ngẫm nghĩ đi!”
Ngay sau đó, đôi mắt của ba người đều đỏ lên, ngơ ngác đứng tại chỗ.
Ha –
Cánh tay của Tô Mị Nhi xuyên qua lồng ngực của ba người,bóp nát trái tim của họ, sau đó đứng trên hư không giang rộng vòng tay của mình.
Tinh khí của ba Thiên Đạo cảnh tràn vào cơ thể nàng.
Bịch –
Thi thể ba người bọn họ rơi bịch xuống đất.
Tô Mị Nhi khẽ lau nhẹ đôi môi của mình!
“Từ khi được hút tinh khí của tiểu Thiên Dật, đột nhiên ta phát hiện, những tinh khí của mấy người Thiên Đạo cảnh, cũng không hề hấp dẫn như trước nữa. Thật sự là không ngon chút nào!”
Tô Mị Nhi khẽ lắc đầu.
Theo đôi mắt đẹp của cô ta nhìn sang Bạch Hàn Tuyết.
“Chết tiệt! Nàng lại đang đấu cùng Thiên Tôn!? Còn là hai người!”
Vút –
Sau đó nàng lao thẳng xuống dưới, trực tiếp nắm lấy đỉnh đầu của hai Thiên Tôn kia hút khô rồi dễ dàng ném họ ra.
“Ta thực không muốn ngươi xảy ra chuyện gì, nếu không tiểu Thiên Dật sẽ không thích ta nữa! Thánh nữ, ngươi lui ra đi.”
Tô Mị Nhi nhìn Bạch Hàn Tuyết.