Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 637 - Chương 636: Thần Tiên Tỷ Tỷ, Đồ Tra Nữ! (1)

Chương 636: Thần tiên tỷ tỷ, đồ tra nữ! (1)
Chương 636: Thần tiên tỷ tỷ, đồ tra nữ! (1)

Hmmm! Hắn đã giúp thần tiên tỷ tỷ rất nhiều, tối nay chắc chắn thần tiên tỷ tỷ sẽ muốn thưởng cho mình! Không thưởng cho hắn thì hắn sẽ giận cho mà coi!

“Tiểu Hàn Tuyết, ngươi vẫn chưa dậy sao?”

Diệp Thiên Dật nhìn về phía Bạch Hàn Tuyết đang ngủ say trên giường.

Bạch Hàn Tuyết mở to đôi mắt, vẫn còn chút mệt mỏi.

Diệp Thiên Dật âm thầm không nói nên lời!

Mẹ kiếp!

“Cút! Giờ đây ta nhìn thấy ngươi là thấy tức!”

Bạch Hàn Tuyết lườm Diệp Thiên Dật một cái.

“Tiểu Hàn Tuyết thật sự không trách ta.”

Diệp Thiên Dật tủi thân nói.

“Ta muốn đi ngủ.”

Sau đó nàng quay người quấn chăn bông, quay lưng về phía Diệp Thiên Dật.

“Được, ta đi tìm các cô gái khác.”

Diệp Thiên Dật nói.

“Tùy ngươi.”

“Ta đi thật đó.”

“Tùy ngươi.”

“Ngươi không trách ta chứ?”

“Ta đã quen rồi, ngươi đi tìm cô Thi hay là Họa Thủy?”

Diệp Thiên Dật: “……”

“Ehem, cái gì? Ngươi nghĩ ta muốn làm gì bọn họ sao?”

Bạch Hàn Tuyết quay lưng lại với Diệp Thiên Dật, sau đó nói nhỏ: “ Ngươi quen bọn họ đã lâu rồi, chắc là trong số họ có người đã có chuyện gì với ngươi rồi đúng không?”

Diệp Thiên Dật: “……”

Khoan hay nói chứ, tiểu Hàn Tuyết đúng là rất thông minh.

Cũng không phải là Bạch Hàn Tuyết thông mình, mà là nàng tin vào sự hấp dẫn của Diệp Thiên Dật!

Người đàn ông này, ban đầu khi hắn còn là một tên lưu manh thì hắn đã rất thu hút các cô gái, chỉ cần mỗi cái vẻ bề ngoài đó cũng đã đủ rồi, mà giờ đây lại thể hiện xuất sắc như vậy, thật sự không có nhiều cô gái có thể cưỡng lại sự hấp dẫn của một người đàn ông như vậy!

Tên khốn!

Nàng cũng không ngờ rằng một ngày nào đó mình sẽ rộng rãi đến mức này.

“Ehem, thật không.”

“Ngươi đi đi, ta đi ngủ, ngủ ngon.”

Sau đó Bạch Hàn Tuyết nhắm mắt lại, trong lòng cũng không có gì cả, nàng đã quen rồi bởi vì từ ngày nàng trở thành bạn gái của Diệp Thiên Dật thì nàng cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi.

Diệp Thiên Dật mỉm cười, nhẹ nhàng đóng cửa và lén lút tới chỗ của thần tiên tỷ tỷ.

Thần tiên tỷ tỷ là chị đại chân chính của Thiên Hồ Sơn, nơi nàng sống chắc hẳn là nơi sang trọng nhất.

“Ai!”

Diệp Thiên Dật vừa mới chuồn tới chân núi bên kia thì một giọng nói vang lên, Diệp Thiên Dật ngạc nhiên, sau đó hắn nhìn thấy Mộ Thủy Ngưng từ đâu đó xuất hiện trước mặt hắn.

“Cậu Diệp?”

Mộ Thủy Ngưng sững người một chút.

“Ummm….. Tông chủ, nửa đêm rồi ngươi còn tới đây làm gì?”

Diệp Thiên Dật trông có vẻ rất bình tĩnh.

“Ta sợ có người sẽ quấy rầy chị cả nghỉ ngơi, nên tới xem.”

Diệp Thiên Dật: “……”

“Woww!!! Không đến mức như vậy chứ?”

Mộ Thủy Ngưng lắc đầu: “Chị cả vừa mới tới, nàng nói nếu tộc nhân có gì không hiểu thì có thể tới tìm nàng để hỏi, ta sợ nửa đêm sẽ có người tới quấy rầy nàng.”

Diệp Thiên Dật: “….”

“Không đến nỗi thế đâu, ngươi đi nghỉ đi, ngươi thức đêm thức hôm thế này ta đau lòng chết.”

Mộ Thủy Ngưng: “…..”

“Cậu Diệp tìm chị cả có việc sao?”

Mộ Thủy Ngưng không nói tiếp và hỏi ngược lại Diệp Thiên Dật.

“Đúng vậy, nàng kêu ta nửa đêm tới tìm nàng, không biết có chuyện gì, ngươi có biết không?” Diệp Thiên Dật bắt đầu nói phét.

“Không phải chứ?”

Mộ Thủy Ngưng ngạc nhiên nhìn Diệp Thiên Dật.

“Thật mà, còn nói là không được để cho ai nhìn thấy, đặc biệt là người của Thiên Hồ Sơn, cũng không biết là chuyện gì, vậy bị Tông chủ nhìn thấy rồi thì ta cũng không còn cách nào khác, đúng không? Ta ngoan ngoãn như vậy, chỉ có thể thành thật khai báo thôi.”

Diệp Thiên Dật nhún vai.

“Vậy cậu Diệp cũng mau đi đi!”

Bất kể là làm gì, chỉ cần liên quan đến Mộ Thiên Tuyết thì nàng đều không dám chậm chễ, trong mắt nàng, Mộ Thiên Tuyết chính là tín ngưỡng của nàng, là người nàng ngưỡng mộ nhất.

“Được, vậy ta đi đây, nói không chừng thần tiên tỷ tỷ muốn gả ngươi cho ta cũng nên.”

Diệp Thiên Dật nhoẻn miệng cười.

Nói thật lòng thì gen của tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ này rất tốt! Cho dù là Mộ Thủy Ngưng hay là Mộ Y Vĩ, Mộ Thiên Tuyết hay Mộ Thiên Ngưng thì cũng đều vô địch! Đều là thần tiên tỷ tỷ! Nhưng Diệp Thiên Dật vẫn thích Mộ Thiên Tuyết nhất.

Mộ Thủy Ngưng: “…..”

“Không có chuyện ấy đâu.”

Nói xong nàng bỏ đi.

Diệp Thiên Dật vừa ngân nga hát vừa đi tới đỉnh núi nơi Mộ Thiên Tuyết ở, đỉnh núi này rất đẹp, phong cảnh đẹp, linh lực cũng rất nồng đậm, Diệp Thiên Dật tự hỏi xem liệu có thể hôn hay là gì đó với thần tiên tỷ tỷ không. Còn về việc ngày mai đi Tội Ác Chi Đô thì đó là việc của ngày mai, tối nay cứ vui vẻ đã.

Diệp Thiên Dật vừa mới lên núi thì đã thấy hình bóng một người con gái xinh đẹp đang đứng ở đó, với mái tóc và chiếc váy dài đang tung bay trong gió, đôi mắt xinh đẹp của nàng đang nhìn về phía Diệp Thiên Dật.

“Hì hì….. thần tiên tỷ tỷ, ngươi không nghỉ ngơi sao?”

Diệp Thiên Dật ho một tiếng, có chút ngượng ngùng bước tới.

“Thấy ngươi tới nên ta ra đây.”

Mộ Thiên Tuyết lạnh lùng nói.

Nàng nói là nàng thấy không nhất thiết là phải nhìn bằng mắt, có thể là cảm nhận được bằng thần thức hoặc nhìn thấy! Dù sao thì một cường giả cao cấp như nàng nói gì cũng đều có lý.

“Có chuyện gì sao?”

Mộ Thiên Tuyết hỏi.

Đối với Diệp Thiên Dật, nàng vẫn rất quan tâm! Dường như Diệp Thiên Dật xuất hiện ở tất cả mọi nơi trong trí nhớ của nàng.

“ E hèm, không có chuyện gì, chỉ là nhớ ngươi mà thôi.”

Giờ đây Diệp Thiên Dật có hơi làm càn với Mộ Thiên Tuyết.

Nói xong, Diệp Thiên Dật đưa tay ra nắm lấy bàn tay ngọc ngà xinh đẹp của Mộ Thiên Tuyết.

Mộ Thiên Tuyết hơi co lại, nhưng vẫn để cho Diệp Thiên Dật nắm tay mình.

“Là chuyện này sao?”

Mộ Thiên Tuyết nhìn Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật gật đầu: “Đúng vậy, ngươi có nhớ ta không?”

Mộ Thiên Tuyết khẽ lắc đầu, ánh mắt nhìn về bầu trời đang mở ra ở phía xa, lạnh lùng nói: “Không.”

Diệp Thiên Dật: “…..”

Sau đó Mộ Thiên Tuyết nói tiếp một câu khiến hắn cũng cảm thấy thoải mái hơn chút.

“Bởi vì mỗi ngày ta đều có thể nhìn thấy ngươi rồi.”

“Vậy có phải nếu không nhìn thấy thì ngươi sẽ nhớ không?”

Diệp Thiên Dật cười hỏi.

Bình Luận (0)
Comment