Một hệ thống khiến Diệp Thiên Dật có chút bối rối, sau đó Diệp Thiên Dật dò xét một chút nội dung của hệ thống.
[ Hệ thống diệt trừ kẻ xấu] : Là một thanh niên phát triển toàn diện năm tốt về đạo đức, trí tuệ, thể lực, thẩm mỹ, lao động, kí chủ cần thực hiện trách nhiệm của bản thân đối với xã hội, trong Tội Ác Chi Đô có vô số kẻ xấu, hãy bằng mọi cách tiêu diệt chúng, tổng cổng số lượng kẻ xấu cần phải tiêu diệt: năm mươi, Thiên Đạo: một, Thánh Quân: năm, Thiên Tôn: mười, còn lại thì tùy ý. Phần thưởng nhiệm vụ: được mở ra thương thành cấp ba, hình phạt nhiệm vụ: giá trị cuồng ngạo bị trừ hết, thương thành cấp một và cấp hai sẽ bị đóng. Thời gian còn lại của hệ thống: hai ngày hai ba tiếng năm chín phút bốn mốt giây.
Diệp Thiên Dật: “…..”
“Này này này, ta nói chứ, ngươi chơi thế ai chơi lại, ngươi nói ta là một thanh niên phát triển toàn diện cả về đức, trí, thể, mĩ, lao động thì ta nhận, nhưng tại sao ta phải thực hiện trách nhiệm của mình với xã hội! Đạo đức của ngươi bị rớt mất rồi à.”
Diệp Thiên Dật đang đối thoại với bà chị hệ thống ở trong đầu mình.
“Ting…. Bổn hệ thống đang yêu cầu kí chủ thực hiện nhiệm vụ để nhận thưởng, chớ đạo đức của ta vẫn còn nguyên si nhen.”
Diệp Thiên Dật sờ sờ chóp mũi.
Hình như cũng có lý!
Cũng may hắn định trời sáng sẽ đi tới Tội Ác Chi Đô một chuyến, vậy thì…. diệt trừ người xấu đi, nhiệm vụ này nhất định phải hoàn thành, bởi vì phần thưởng của nhiệm vụ này rất quan trọng đối với Diệp Thiên Dật! Thương thành mới!
Mỗi thương thành mới đều có những đồ tốt, đồ mới cũng có!
….
“Ông Trương.”
Trong Tội Ác Chi Đô, Tần Hạo đang ở trong đại điện, có một lão già đang ngồi trong đó, trông có vẻ khác với người bình thường, không chỉ tóc của hắn nửa trắng nửa đen, mà màu trắng này hình như không phải do nhuộm, khá là đều.
“Tiểu Hạo. Tới tìm ta có chuyện gì vậy?”
Trương Địa Du rót một tách trà cho Tần Hạo, rồi rót cho mình một tách, nhẹ giọng hỏi.
“Ông Trương, ta muốn ngài giúp ta một chuyện.”
Tần Hạo nhìn Trương Địa Du nói.
“Giúp ngươi giết Diệp Thiên Dật sao?”
Trương Địa Du đưa ánh mắt già nua nhìn Tần Hạo.
“Đúng vậy!”
Trương Địa Du lắc đầu: “Chuyên này không thể được, lời tuyên bố trên đại lục này cũng không phải ngươi không biết. Giờ đây nếu ai muốn giết Diệp Thiên Dật, ai muốn ra tay thì người đó sẽ gặp phải đối thủ chính là tất cả các cường giả trong đại lục, trực tiếp bị hủy diệt, mặc dù ta cũng biết ngươi rất buồn cũng rất căm hận vì chuyện của ông nội ngươi, ta cũng vậy, ta và ông nội ngươi quen biết cũng đã hàng trăm năm, coi như tình anh em, haizzz.”
“Ông Trương, ban ngày ta có nghe nói Diệp Thiên Dật muốn tới Tội Ác Chi Đô, chúng ta không nhất thiết phải giết hắn trước mặt mọi người, ở Tội Ác Chi Đô, có rất nhiều cách để giết một người, muốn không để lộ rằng mình đã giết một người cũng có rất nhiều cách. Hơn nữa, ông Trương, chẳng lẽ ngài không có chút động lòng nào trước hai loại linh khí trên người của Diệp Thiên Dật sao?”
Vừa nói, Tần Hạo lấy ra một mảnh ngọc bích đưa ra trước mặt hắn.
“Đây là một linh khí bán Thánh giai của ông nội ta, giờ đây ông không còn nữa, ta giao lại cái này cho ông Trương.”
Trương Địa Du nhìn thấy mảnh ngọc bích màu đen đó, mắt bỗng sáng lên, sau đó hắn cầm lấy bỏ vào nhẫn không gian.
“Uhhh…. ngươi nói đúng, hai loại linh khí trên người Diệp Thiên Dật đó rất hấp dẫn, chuyện này cứ để ta, nhưng cụ thể có thể làm được không thì ta cũng không hứa chắc.”
Tần Hạo gật đầu: “Cảm ơn ông Trương nhiều!”
Cảnh giới của Trương Địa Du cũng là Thiên Đạo, nhưng tài năng của hắn có hạn, cả đời này hắn cũng không thể lên tới Chí Tôn Thiên Đạo chứ đừng nói là cảnh giới cao hơn Chí Tôn Thiên Đạo. Cho nên đối với hắn mà nói, có lên được thượng vị diện hay không thật ra cũng không quá quan trọng. Nhưng nếu có được hai linh khí kia của Diệp Thiên Dật thì ít nhất ở vị diện này hắn cũng là vô địch!
Vậy thì… cứ thử đi.
……
Buổi sáng ngày hôm sau, Diệp Thiên Dật mở mắt ra, thần tiên tỷ tỷ không biết đã rời đi từ lúc nào, sau đó Diệp Thiên Dật tới đỉnh núi chính, ở đó có một đám đệ tử đang tu luyện.
Hệ thống này chỉ tồn tại trong vòng ba ngày, vì vậy Diệp Thiên Dật phải nhanh chóng đi hoàn thành, Diệp Thiên Dật có rất nhiều kẻ thù ở Tội Ác Chi Đô, đây là điều không cần phải nghi ngờ. Những cường giả đã chết kia chắc chắn có người thân, có bạn bè, có đồng bọn ở Tội Ác Chi Đô, họ cũng không muốn giết chết Diệp Thiên Dật, ở đây họ không dám, nhưng đến Tội Ác Chi Đô thì lại khác.
“Này, ngươi đi đâu vậy?”
Thi Gia Nhất gọi Diệp Thiên Dật lại.
“À à, ta đi tới Tội Ác Chi Đô một chuyến.” Diệp Thiên Dật nói.
Thi Gia Nhất: “…..”
Họa Thủy: “……”
“Đại ca à, ngươi nghiêm túc sao? Đừng đi linh tinh nữa được không.”
Thi Gia Nhất không thể hiểu nổi! Ở bên ngoài có biết bao người muốn giết Diệp Thiên Dật, trong đại chiến hắn cũng đã thể hiện rằng sức mạnh của hắn đã suy yếu rồi, vì vậy người muốn giết hắn càng dễ dàng ra tay!
Những cảnh cáo và đe dọa của các cường giả trong đại lục có là cái gì? Có khi, lòng thù hận còn quan trọng hơn những thứ này nhiều và ngay cả khi có cơ hội lên thượng vị diện thì cũng có bao nhiêu người đủ để thực sụ trở thành cường giả đẳng cấp? Thay vào đó, họ phải từ đỉnh cao của vị diện này trở thành cấp thấp nhất ở thượng vị diện, cần gì phải đi?
Vậy nên, thực sự bình tĩnh lại, người muốn đi thượng vị diện thật sự cũng sẽ không quá nhiều! Nhưng Diệp Thiên Dật tới Tội Ác Chi Đô thì thực sự là rất nguy hiểm.
“Không sao, chẳng phải là có người bảo vệ ta sao.” Diệp Thiên Dật nhoẻn miệng cười.
“Ta chịu ngươi rồi!”
Thi Gia Nhất và Họa Thủy nhảy từ trên tảng đá xuống, sau đó đi theo Diệp Thiên Dật.
Thật sự không biết tên Diệp Thiên Dật này lại muốn làm gì nữa.
“Bổn tiên nữ sẽ đi cùng ngươi.”
“Ta cũng đi, ta chưa từng tới Tội Ác Chi Đô!”
Họa Thủy cũng nói.
“Được, đi thôi!”
Sau đó ba người họ rời khỏi Thiên Hồ Sơn.
“Chị cả, hình như Diệp Thiên Dật đi Tội Ác Chi Đô rồi.”
Mộ Thủy Ngưng bước vào đại điện nói.
“Để hắn đi đi.”
“Nhưng…. cho dù các cường giả đại lục đã cảnh cáo, nhưng e rằng hắn sẽ gặp nguy hiểm.”
Mộ Thủy Ngưng nói.
“Hắn không phải người thường, hắn đã đi thì đã có nắm chắc rồi.”
“Dạ!”
……..
Rất nhanh thì Diệp Thiên Dật, Thi Gia Nhất và Họa Thủy đã tới trước cổng thành rộng lớn của Tội Ác Chi Đô.
“Woaa, Tội Ác Chi Đô này thật lớn! Thật phồn hoa!”
Cảnh tượng bên trong Tội Ác Chi Đô đã khiến Diệp Thiên Dật có chút bất ngờ! Thậm chí còn có những tòa nhà cao tầng và số lượng người bên trong thực sự cũng không ít hơn so với một thành phố bình thường.
“Tất nhiên rồi, đại lục có rất nhiều kẻ bị truy nã chạy tới đây trốn, thậm chí có người còn phải ngồi tù, nhỏ như người thường, lớn đến Thiên Đạo cảnh đều chọn Tội Ác Chi Đô, chắc chắn sẽ có không ít người.”
Sau đó ba người họ đi vào thành phố.
“Diệp Thiên Dật đến rồi!”
Diệp Thiên Dật là người nổi tiếng, cũng có rất nhiều người ở Tội Ác Chi Đô xem phát sóng trực tiếp, mà một người đẹp trai như Diệp Thiên Dật vào thành phố đương nhiên sẽ có rất nhiều người nhận ra.
“Cái gì? Hắn dám đi?”
“Không phải chứ? Hắn đi nơi khác cũng được, hắn còn dám tới Tội Ác Chi Đô của chúng ta sao? Linh khí của hắn đã không còn có hiệu quả nữa rồi, tại sao hắn lại dám tới nơi nguy hiểm như này chứ? Thật sự là hắn không sợ có người sẽ động đến hắn sao?”
“Nhưng Diệp Thiên Dật này rất có duyên với phụ nữ, hai người phụ nữ bên cạnh đều rất xinh đẹp!”
“……”
Những người đó đang dần bàn tán.
Lúc này, Diệp Thiên Dật liền đưa mắt nhìn một người đàn ông đang lén lút nhìn mình, sau đó hắn bước tới.
Bộp----.
Diệp Thiên Dật không chút do dự tát vào mặt người kia, khiến hắn ta bất ngờ.
Mọi người cũng hoang mang.