Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 642 - Chương 641: Anh À, Ngươi Không Đau Sao?

Chương 641: Anh à, ngươi không đau sao?
Chương 641: Anh à, ngươi không đau sao?

Tiếng hét thảm của Hoàng Kỳ khiến mọi người kinh hãi!

"Ngón tay của hắn trực tiếp gãy mất!"

"Là Phép hủy diệt, trước đó không phải hắn bộc lộ ra lực lượng của Phép hủy diệt sao? Chẳng qua cảnh giới của Hoàng Kỳ là Lĩnh Vực cảnh bát giai? Chênh lệch cảnh giới lớn như vậy, làm sao có thể trực tiếp làm cho ngón tay của hắn bị hủy chứ? Phép hủy diệt mạnh cũng là nhằm vào võ giả cảnh giới thấp so với mình và cảnh giới ngang hàng!"

"Những chuyện này, Chí Tôn Thiên Đạo sau lưng Hoàng Kỳ sẽ xuất động sao?

" ... ”

Hoàng Kỳ ôm lấy ngón tay của mình, mặt mày tái mét!

“Đồ ngu si, thứ chó gì cũng dám ở trước mặt ông đây chỉ chỉ trỏ trỏ!”

Diệp Thiên Dật chế nhạo một tiếng nhìn Hoàng Kỳ trước mặt, còn sắc mặt hai người kia cũng không tốt!

Không, chính xác mà nói, vì sao Phép hủy diệt của hắn ta có thể thương tổn được mình được, cảnh giới của mình cao hơn hắn nhiều cơ mà? Động thủ hắn không sợ, nhưng lực lượng ý niệm liền có thể thương tổn người hắn chắc chắn sợ! Nhưng là, hắn thật không nghĩ đến Diệp Thiên Dật có thể làm bị thương hắn! Bằng không làm sao hắn dám đi qua?

Diệp Thiên Dật ngược lại cũng không phải quá dễ chịu, vượt năm giai phá hủy ngón tay của một người, Phép hủy diệt cũng không dễ! Những người kia nó đúng, Phép hủy diệt lợi hại ở chỗ so với cảnh giới thấp hơn bản thân hoặc tương đương, cảnh giới cao hơn bản thân cũng có thể, những hiệu quả kém một chút, có quan hệ lớn với linh lực, linh hồn lực và tinh thần lực của Diệp Thiên Dật!

Ví dụ như Diệp Thiên Dật muốn dùng Phép hủy diệt trực tiếp giết chết Hoàng Kỳ, căn bản là không thể!

“Chú Hoàng!”

Hoàng Kỳ nghiến răng quát to, bên cạnh đột nhiên xuất hiện hai bóng người, hai lão già.

“Cậu chủ!”

Sau đó bọn họ tức giận nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật.

"Là ngươi, Diệp Thiên Dật!"

"Ồ, hai vị Thánh Quân cảnh, làm sao? Muốn giết ta à?"

Diệp Thiên Dật khóe miệng khẽ nhếch, sau đó giang hai tay ra.

“Động thủ đi!”

Những người xung quanh thầm lắc đầu!

Mẹ nó! Chưa từng thấy ai có thể hung hăng càn quấy như vậy! Mấu chốt là, thật sự không ai dám trước mọi người giết chết Diệp Thiên Dật, trừ khi hắn động thủ trong bóng tối! Hoặc trừ khi họ không muốn sống nữa!

“Chú Hoàng, chú Lý, mang hai người phụ nữ này đi, Diệp Thiên Dật đứng quản hắn!”

Hoàng Kỳ cắn răng tức giận nói, sau đó nhìn Diệp Thiên Dật, tức giận nói: “Diệp Thiên Dật, sớm muộn gì ngươi cũng phải chết! Ngươi chẳng qua là tên phế vật cáo mượn oai hùm mà thôi, lực lượng linh khí của ngươi cũng hết rồi, ngươi tính là cái thứ gì? Đợi chút nữa, bản thiếu chơi chán người phụ nữ của ngươi rồi sẽ treo trên cổng thành!! Ngươi cứ xem đi, hahaha!"

"Vâng, cậu chủ!"

Sau đó hai tên Thánh Quân cảnh trực tiếp động thủ với hai cô gái bên cạnh Diệp Thiên Dật!

Đúng vậy, ngươi đến thì đến, còn mang thêm hai cô gái!

Chúng ta không thể động thủ với ngươi, nhưng là chỉ cần không ra tay với ngươi, động thủ với người phụ nữ bên cạnh ngươi vậy không thành vấn đề chứ? Chung quy cũng không vi phạm điều lệnh của cường giả các đại tông môn đại lục chứ?

“Này này này, ngươi muốn làm gì với bản tiên nữ, vậy ngươi phải bước qua xác của hắn trước!”

Thi Gia Nhất cứng rắn chỉ vào Diệp Thiên Dật nói, sau đó trốn sau lưng Diệp Thiên Đật.

“Ừ đúng đúng.”

Họa Thủy cũng gật đầu lia lịa.

Diệp Thiên Dật: "..."

Oa!! Cẩu tặc!

“Hừ!”

Sau đó một người Thánh Quân cảnh hừ lạnh một tiếng, Thi Gia Nhất và Họa Thủy toàn bộ biến mất ở sau lưng Diệp Thiên Dật, bị hắn khống chế ở đó!

“Cẩu tặc Diệp Thiên Dật, bản tiên nữ sớm biết thế đã không qua đây với ngươi!”

Thi Gia Nhất vừa giãy dụa vừa bất lực hét!

"Chết tiệt! Ta lại không có bảo ngươi đi theo ta!"

"Xéo đi!"

Nàng mắng một tiếng.

Cảnh tượng này trong mắt người khác, vô cùng hả hê lòng người, nhưng lại có chút khó chịu! Cô gái xinh đẹp như vậy lại sắp bị Hoàng Kỳ chà đạp rồi! Một ngón tay mà thôi, rất dễ mọc lại! Không lỗ cái gì.

"Này, ta cảnh cáo các ngươi, thả người ra! Con mẹ ngươi chứ! Thả người ra!"

Diệp Thiên Dật chỉ vào hai tên Thánh Quân chửi ầm lên!

“Ngươi chửi đi, ngươi cũng chỉ có thể chửi!”

Thánh Quân cảnh hừ lạnh.

"Ngươi không sợ ta mang cường giả Thiên Hồ Sơn đến giết chết các ngươi?"

"Hahaha! Phế vật! Ngươi khiến những người Thiên Hồ Sơn tới xem! Cho dù là cường giả siêu việt Chí Tôn Thiên Đạo tới, nàng cũng không nhất định dễ chịu, ngươi tin hay không? Dù sao chúng ta không hề động vào ngươi, những người khác, cường giả khác không có lý do động thủ với bọn ta! Mang người đi!”

Hoàng Kỳ một tay ôm lấy ngón tay bị đứt, sau đó âm ngoan nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật nhíu mày mày.

Tội Ác Chi Đô lợi hại như vậy sao?

Không, không, hẳn không phải cường giả, hẳn là Tội Ác Chi Đô có thủ đoạn hoặc phương pháp gì, thậm chí là Mộ Thiên Tuyết đều gặp nguy hiểm, theo những gì Thường Hi nói trước đó, một trong những nguyên nhân không tấn công Tội Ác Chi Đô là sợ sau khi tấn công, bọn họ chạy tứ phía, lại lần nữa gây nguy hiểm cho đại lục! Không bằng tụ tập ở đây! Mà bây giờ xem ra, không tấn công Tội Ác Chi Đô khả năng càng lớn là vì ở đây có thứ gì lợi hại!

Dù sao Diệp Thiên Dật cũng sẽ không để nàng đến, không cần thiết.

Hoàng Kỳ cũng là

"Chờ đã!"

"Làm sao? Bây giờ biết sợ rồi?" Hoàng Kỳ âm ngoan nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Dật.

Ngón tay chỉ là đau mà thôi, tuy rằng bị gãy một cái, nhưng với y thuật hiện tại có thể khôi phục rất nhanh! Cho dù mất đi một cánh tay đều có thể khôi phục được, thậm chí thân xác không có đều có cơ hội khôi phục, hắn cũng không hoảng.

Diệp Thiên Dật liếc nhìn Thi Gia Nhất và Họa Thủy, sau đó hét lên: “Các tiền bối trong bóng tối, các ngươi còn chưa động thủ sao?”

Không có trả lời.

"Hahaha! Bọn họ nhất định sẽ không động thủ, bởi vì chúng ta không giết ngươi! Bọn họ dựa vào cái gì động thủ? Bọn họ là bảo vệ an toàn của ngươi, nếu không phải là vì thượng vị diện, bọn họ có lẽ đều muốn giết ngươi!"

Hoàng Kỳ cười to nói.

“Được thôi!”

Diệp Thiên Dật nhún vai, sau đó vươn tay ra, trong tay xuất hiện một con dao găm!

“Cầm lấy.”

Diệp Thiên Dật đưa con dao găm cho Hoàng Kỳ.

"Ngươi để cho bản thiếu cầm dao găm trước rồi dùng âm mưu, thủ đoạn gì khiến người khác nghĩ ta nổi sát tâm với ngươi? Nghĩ thật hay! Hahaha!"

Hoàng Kỳ phá lên cười.

"Được thôi!"

Sau đó Diệp Thiên Dật nhún vai, ở trước mặt mọi người, giơ con dao găm lên đâm vào ngực mình.

Mọi người: ???

Diệp Thiên Dật khóe miệng chảy máu.

Thi Gia Nhất: ???

Hỏa thủy: ???

“Anh à, ngươi không đau sao?”

Thi Gia Nhất quay cuồng!

Sau đó Diệp Thiên Dật ho khan, hét: “Tiền bối trong bóng tối, còn không ra tay, ta cứ muốn chết, khụ khụ… mà vì sao ta lại tự sát, là vì bọn họ!”

Tay Diệp Thiên Dật chỉ vào ba người Hoàng Kỳ còn có hai vị Thánh Quân cảnh: "Bọn họ đoạt người phụ nữ của ta, mà ta không có năng lực bảo vệ tốt người phụ nữ của ta, ta thà chết đi còn hơn."

Nói xong, Diệp Thiên Dật lại đâm một đao vào bụng mình, mà lại là kiểu đâm thật sâu.

Mọi người: ???

"Cái này... mẹ nó này cũng quá độc ác? Đối với bản thân đều ác như vậy?"

"Xoát xoát hai đao? Cái này ..."

"Đệt! Quá vô sỉ! Đây quả thật là buộc những người bảo vệ hắn trong tối động thủ!!”

Mẹ nó toàn bộ mọi nguời đều sợ ngây người!!

Bình Luận (0)
Comment