Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 645 - Chương 644: Người Này Cmn, Thật Sự Là Súc Vật Mà!

Chương 644: Người này cmn, thật sự là súc vật mà!
Chương 644: Người này cmn, thật sự là súc vật mà!

Thi Gia Nhất và Hoạ Thuỷ ngơ ngác đứng sau lưng Diệp Thiên Dật.

Cái tên này này, thật đúng là càng ngày càng nhiều mị lực nha! Aaaaah!! Không chống đỡ nổi nữa rồi! Lại muốn càng lún sâu thêm nữa rồi!

“Còn kẻ nào muốn cản nữa không?”

Khoé miệng Diệp Thiên Dật khẽ cong lên liếc mắt nhìn đám người.

Phía trước có vài người trực tiếp xông thẳng về phía cửa chạy đi.

“Không xong rồi! Diệp Thiên Dật đánh tới rồi.”

Sau đó bên trong truyền đến vô số âm thanh sợ hãi của bọn họ.

Khóe môi Diệp Thiên Dật cong lên, trực tiếp đi vào trong!

“Chậc chậc chậc, nơi ở của Thiên Đạo cảnh Tội Ác Chi Đô cũng thật thoải mái quá nhỉ?!”

Diệp Thiên Dật nhìn lướt qua, cái Lục Thiên điện này cũng thật rộng rãi, hơn nữa cũng vô cùng đẹp đẽ, bất quá nghĩ đi nghĩ lại cũng thấy đúng thôi, đều là Thiên Đạo cảnh mà, sao lại không muốn có chỗ ở của mình thoải mái chút cơ chứ?

“Các vị của Tội Ác Chi Đô, bây giờ ta đang ở Lục Thiên điện! Đúng vậy đấy là, Lục, Thiên, điện!”

Diệp Thiên Dật rót linh lực vào tiếng của mình, sau đó truyền đi rất xa.

Mọi người: “……”

“Đệt! Cẩu tặc! Hắn vậy mà còn nói cho mọi người biết hắn đang ở đâu nữa sao?”

“Tất nhiên rồi, Tội Ác Chi Đô có nhiều cương giả đến vậy chắc chắn rất muốn đến thượng vị diện, bọn họ nhất định sẽ bảo vệ Diệp Thiên Dật an toàn, Cái này nói thế nào cũng là Lục Thiên điện mà, là chỗ của Lục Thiên Tôn giả Thiên Đạo cảnh đó, đương nhiên là cần bảo vệ rồi!”

“Cẩu tặc! Người này sao mà chó má đến vậy cứ! Mẹ nó!”

“……”

Lục Thiên Tôn giả trong đại điện nghe thấy một câu này, khóe miệng nhịn không được hơi giật giật!

Mẹ nhà nó chớ!! Ahahahah!!

Diệp Thiên Dật cứ nghênh ngang tiêu sái như vậy mà đi vào, bên cạnh có rất nhiều cường giả của Lục Thiên điện cứ nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Dật, đến cả cử động một cái cũng không dám!

Lúc này, Lục Thiên Tôn giả và Trương Địa Du cùng nhau đi ra địa điện!

“Diệp Thiên Dật, ngươi tới đây làm gì? Lục Thiên Tôn giả ta cùng Diệp Thiên Dật ngươi không có bất kỳ ân oán gì hết đúng chứ?”

Lục Thiên Tôn giả chỉ vào Diệp Thiên Dật, sắc mặt vô cùng khó coi.

Những người đứng ở cửa thầm gật gật đầu!

Cái này ai có thể nghĩ ra được chứ?

Một Thiên Đạo cảnh đối mặt với một Lĩnh Vực cảnh, ngông cuồng như vậy, hắn còn có thể nói ra lời khuyên can, nếu như là người khác, đã trực tiếp phóng thích linh lực thế giết Diệp Thiên Dật trong nháy mắt rồi! Nhưng chuyện này lại không thể! Điểm mấu chốt nhất ở đây là, tạm thời Diệp Thiên Dật không có linh khí nghịch thiên! Hắn vẫn không thể động thủ được, ai có thể chịu đựng được chuyện này cơ chứ?

“Ừh, đúng là ngươi và ta không có bất kỳ ân oán gì.”

Diệp Thiên Dật gật gật đầu.

“Vậy ngươi đây là có ý gì hả?”

“Con mẹ nó ta chỉ đơn giản là nhìn ngươi thấy khó chịu thôi đấy, đậu móe nhà ngươi, không được hả?”

Diệp Thiên Dật vừa ngoáy ngoáy tai vừa mở miệng chửi

Mọi người: ???

Sắc mặt Lục Thiên Tôn giả lập tức tái mét vì nén giận!

“Diệp Thiên Dật, ngươi cho rằng đại lục cần ngươi, thì ngươi muốn làm gì thì làm sao!”

“Chậc chậc chậc, vậy thì ngại quá, ta đúng là muốn làm gì thì làm đấy!”

Diệp Thiên Dật mỉm cười đi đến trước mặt hắn!

Thi Gia Nhất và Họa Thi đứng phía sau sợ ngây người, hắn vậy mà cứ như vậy mà đi đến trước mặt Thiên Đạo cảnh sao? Hắn không sợ Thiên Đạo cảnh thẹn quá hóa giận trực tiếp động thủ luôn à?

Trong một khoảnh khắc Diệp Thiên Dật đi đến trước mắt ấy, Lục Thiên tôn giả vô thức có loại cảm giác muốn lùi về phía sau, nhưng nếu hắn lùi về phía sau, vậy chẳng phải là xấu hổ muốn chết sao?

“Muốn làm gì thì làm sao? Ngươi cảm thấy ngươi còn sống được bao lâu nữa? Nếu như ngươi không phải người được thiên định, chớp mắt một cái ngươi đã thành người chết rồi, ngươi có tin không? Mà cho dù là ngươi, thì sau khi thượng vị diện mở ra, ngươi cũng sẽ bị vô số người đuổi giết, ngươi có tin hay không hả?”

Diệp Thiên Dật đứng trước mặt Lục Thiên tôn giả vuốt cằm, tỏ vẻ đang suy tư.

Sau đó đột nhiên đưa tay, cho hắn một cái bạt tai.

Mọi người: ???

Lục Thiên tôn giả vốn còn tưởng Diệp Thiên Dật đang suy nghĩ lời mình nói, nhưng mà đột nhiên lại bị ăn một cái tát, làm hắn cũng chết lặng!

Kẹt kẹt kẹt——

Hắn nghiến chặt răng lại! Hai mắt âm tàn!!

Con mẹ nó chứ!Thật muốn giết hắn! Rất muốn giết hắn!! Ahahahah!!

“Quá gầy, đánh chẳng có tí lực nào cả.”

Tiếp đó Diệp Thiên Dật lắc lắc đầu, chỉ vào người bên cạnh, nói: “Lấy cho ta một cái ghế tới đây, thêm một chén trà nóng nữa.”

Lục Thiên tôn giả nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Dật.

“Diệp Thiên Dật, ngươi đừng có ngông cuồng, nếu chọc giận bản tôn, cho dù bản tôn chết cũng kéo ngươi chết cùng, ngươi có tin hay không hả?”

Diệp Thiên Dật liếc nhìn hắn, sau đó không thèm để ý tới, tiếp tục chỉ vào người kia nói: “Ta cho ngươi thời gian ba giây!”

Lục Thiên tôn giả nắm chặt nắm đấm, hắn là Thiên Đạo đó, hắn chính là Thiên Đạo cảnh đó! Con mẹ nó chứ! Vậy mà hắn lại bị làm nhục đến cỡ này!

Người kia nuốt ngụm nước bọt, vội vàng chuyển ghế tới.

“Tìm chết!”

Đôi mắt Thiên Lục tôn giả ngưng tụ, trực tiếp giết chết người kia trong nháy mắt!

Diệp Thiên Dật ngồi đó vắt vẻo hai chân, chỉ một người khác, nói: “Trà nóng.”

Người đó ngây ngốc ngay tại chỗ

Lạch cạch——

Giây tiếp theo, Diệp Thiên Dật búng một cái, phóng thích Phép hủy diệt, khóe miệng người đó chảy ra máu tươi trực tiếp ngã xuống nghẻo luôn rồi! Diệp Thiên Dật lại chỉ một người khác: “Ngươi, trà nóng.”

Người kia nuốt nước miếng!

Bụp——

Hắn trực tiếp quỳ luôn ở đấy!

Hắn có thể làm thế nào nữa đây? Hắn rót trà? Thiên Lục tôn giả sẽ giết hắn, hắn không rót, Diệp Thiên Dật sẽ giết hắn, ahahahah!!!

Lạch cạch——

Diệp Thiên Dật búng một cái, người đó chết ngay tại chỗ.

“Ngươi!”

Diệp Thiên Dật chỉ vào một người khác đang muốn chuồn êm.

Người kia thấy Diệp Thiên Dật chỉ vào hắn, sợ đến mức trực tiếp té xỉu luôn trên mặt đất.

Ừng ực——

Mọi người đều nuốt nước bọt.

Tội Ác Chi Đô là một đám ác nhân, nhưng mà Diệp Thiên Dật này, mới là ác nhân chân chính! Ôi mẹ ơi!

Tiếp đó Diệp Thiên Dật lại cười cười nhìn Lục Thiên tôn giả, nói: “Quỳ xuống, ngươi có thể sống tiếp.”

“Ngươi!!”

Hai con ngươi của Lục Thiên tôn giả đỏ cả lên!

“Được! bản tôn chịu thua, đợi tới lúc ngươi trở nên vô dụng với đại lục, lúc đó không còn người nào bảo vệ ngươi nữa, vậy thì bản tôn muốn ngươi phải chết!”

Lục Thiên tôn giả vẫn là lựa chọn chịu thua.

Khóe miệng Diệp Thiên Dật hơi cong lên, sau đó lần nữa thụ linh lực vào âm thanh, hô to một tiếng: “Hôm nay Diệp Thiên Dật ta nói ra lời này ở đây, nếu Lục Thiên tôn giả không chết, Diệp Thiên Dật ta sẽ không mở ra thông đạo đến thượng vị diện, cho dù có đánh chết thì Diệp Thiên Dật ta cũng không mở ra! Để xem các ngươi làm thế nào!”

Mọi người: ???

Thi Gia Nhất cùng Họa Thủy choáng luôn rồi, vốn dĩ bọn họ còn đang suy nghĩ xem, Diệp Thiên Dật làm sao có thể động thủ với cường giả Thiên Đạo cảnh, tự sát? Từng có một lần rồi, ai mà tin hắn nữa chứ! Còn có cách gì nữa đây?

Quả nhiên, bọn họ vẫn coi thường độ vô sỉ của Diệp Thiên Dật!

Vãi!!

Thế này là trắng trợn uy hiếp cường giả muốn đến thượng vị diện, các ngươi có muốn đến thượng vị diện hay không? Vậy thì đến giúp ông đây giết chết Lục Thiên tôn giả này đi, không giết, không giết thì có chết ông đây cũng không giúp các ngươi mở ra thông đạo đến thượng vị diện, dù gì người chết rồi, cho dù có muốn thò tay đến thượng vị diện cũng vô dụng mà thôi!

Lục Thiên tôn giả đứng ở nơi đó, mở to hai mắt!

Bình Luận (0)
Comment