Dịch: Cỏ Dại Team
Cạch__
Cổ của Thiên Đạo cảnh bị vặn một cái, Chí Tôn Thiên Đạo ném xuống đất, ném cơ thể hắn xuống trước mặt Diệp Thiên Dật.
Hít thở một hơi.
"Thi bảo bảo, ngươi tới."
Sau đó Diệp Thiên Dật vừa cười vừa nhìn Thi Gia Nhất.
"Thật không!"
Đôi mắt xinh đẹp của Thi Gia Nhất sáng lên.
"Đừng giết, cuối cùng để lại cho ta giết!"
Nội dung nhiệm vụ, Diệp Thiên Dật tự tay diệt Thiên Đạo cảnh của Tội Ác Chi Đô, đây không phải đã nằm ngay trước mắt rồi sao.
"Được!"
Sau đó Thi Gia Nhất nhích người qua, chìa tay ra, lấy linh khí của mình ra, sau đó đâm tới đâm lui trên người Lục Thiên Tôn giả, nhìn qua vô cùng bí thảm.
Mà toàn bộ mọi người đều chuồn đi, biết làm sao được, bọn họ nhất định phải chuồn đi, Diệp Thiên Dật bây giờ đang chăm chăm để ý đến người nằm trên mặt đất là Lục Thiên Tôn giả, đợi hắn giải quyết Lúc Thiên Tôn giả xong rồi, nhất định hắn sẽ lại chú ý đến bọn họ.
"Được rồi, ngươi giải quyết đi!"
Thi Gia Nhất sảng khoái, sau đó cất linh khí của mình đi.
"Ta có thể đánh mấy cái không, ta còn chưa được đánh qua Thiên Đạo cảnh!"
Hoạ Thủy nhìn Diệp Thiên Dật.
Dù sao những người này đều là kẻ xấu, bọn họ không có bất kỳ ám ảnh tâm lí nào.
Diệp Thiên Dật nhún nhún vai: "Đi đi!"
"Hêyy!” sau đó Hoạ Thủy mỉm cười như một nữ ma đầu, sau đó đấm đá lên người tên Thiên Đạo cảnh đó.
Nghĩ đến mình lại có thể tha hồ mà đánh Thiên Đạo cảnh như thế, cảm giác thật sự rất kích thích, mặc dù tên Thiên Đạo cảnh này không thể nào cử động được nữa.
Sau đó Diệp Thiên Dật cắt đầu hắn bằng một nhát kiếm.
"Ting....... tiến độ nhiệm vụ Thiên Đạo cảnh: 1/1, xin hãy tiếp tục cố gắng!"
Diệp Thiên Dật lười biếng vặn vẹo lưng một cái.
"Đi thôi, hôm nay sảng khoái quá rồi!
Sau đó bọn họ đi ra ngoài.
Đợi bọn họ đi rồi, người của Tội Ác Chi Đô mới nhẹ nhõm thở dài một hơi!
Ở đây đều là người của Tội Ác Chi Đô, bất kì ai tới bọn họ cũng không sợ, nhưng chỉ sợ tên ôn dịch Diệp Thiên Dật này.
"Các vị, hẹn ngày mai gặp lại!"
Diệp Thiên Dật nói lớn một câu.
Tất cả mọi người: ?????
Hai ngày trôi qua, hai ngày này Diệp Thiên Dật ở Thiên Hồ Sơn quả thật là quá dễ chịu, hắn không phải là đệ tử bình thường của Thiên Hồ Sơn! Muốn đi đâu thì đi, đi tới đâu cũng có các em gái xinh đẹp!
Diệp Thiên Dật có hơi nhớ Tinh Bảo Bảo!
Những người khác, ngoài Hoàng Nguyệt và Diệp Tiên Nhi ra thì Diệp Thiên Dật đều có phương thức liên lạc. Nếu rảnh thì có thể video call,v.v. , chỉ cần Diệp Thiên Dật gọi video cho các nàng, ai dám không nhấc máy tới lúc đó sẽ bị hắn ‘hầu hạ’ nhiệt tình bằng ‘gia pháp’.
Nhưng Tinh Bảo Bảo thì khác!
Từ khi tới Đế quốc Cửu Châu, sau khi điện thoại của Diệp Thiên Dật bị mất, hắn cũng mất phương thức liên lạc với Tinh Bảo Bảo, wechat của nàng, số điện thoại…. được rồi, đối với một tên cặn bã mà nói thì làm sao hắn có thể nhớ được?
Tạm thời cũng không cần về Đế quốc Thiên Thủy, mất quá nhiều thời gian, Đế quốc Thiên Thủy rất xa! Dù sao thì Tinh Bảo Bảo cũng đang ở Tinh gia ở Đế quốc Thiên Thủy, cũng không thể chạy trốn được, đợi tới lúc đó đi gặp nàng cũng không thành vấn đề.
Thi Gia Nhất bọn họ không có phương thức liên lạc của Tinh Bảo Bảo, đừng nói là số điện thoại hay gì, Thi Gia Nhất, Họa Thủy, Bạch Hàn Tuyết thậm chí còn không quen Tinh Bảo Bảo. Tinh Bảo Bảo ở Học viện Thiên Tinh mà bọn họ thì đều là học sinh của Học viện Thiên Thủy!
Hơn nữa, việc Tinh Bảo Bảo là cháu gái của Tinh Vân Hải vẫn luôn được che giấu, cộng thêm thiên phú và cảnh giới cũng không quá cao, vì vậy nàng ngoài xinh đẹp ra thì chẳng có điểm gì đặc biệt đáng để người khác phải biết đến cả.
Nhưng Diệp Thiên Dật thật sự nhớ cô bé ngốc nghếch này, thật sự rất nhớ.
Diệp Thiên Dật ngồi bên vách núi, chuẩn bị nghỉ một chút rồi đi tới Tội Ác Chi Đô một chuyến, ngày cuối cùng thực hiện nhiệm vụ của hệ thống, vẫn còn thiếu mười người, còn phải giết ba người Thánh Quân cảnh, sáu người Thiên Tôn cảnh nữa, số còn lại thì đã hoàn thành hết rồi, cũng không phải là vấn đề gì lớn.
“Chủ nhân papa!”
Phía sau vang lên một giọng nói ngọt ngạo, Diệp Thiên Dật quay đầu lại, tiểu Anh Vũ nhào vào lòng Diệp Thiên Dật, dụi đầu vào người Diệp Thiên Dật, nàng thực sự rất thích Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật cười rồi xoa mái tóc của nàng.
Thật sự, tiểu Anh Vũ ngày càng thần bí, ngày càng lợi hại, nhưng vẫn còn rất ngây thơ, đặc biệt là mái tóc trắng này, thật sự là hiếm thấy, quá hiếm thấy!
Liên quan đến thân thế của tiểu Anh Vũ thì không ai biết, Diệp Thiên Dật đã hỏi rất nhiều cường giả, Mộ Thiên Tuyết cũng không biết!
Dù sao thì lúc Diệp Thiên Dật rút thăm ra được tiểu Anh Vũ cô bé ngây thơ này, hệ thống đã nói thế nào nhỉ?
Theo như hệ thống thì tiểu Anh Vũ, chính là Nam Cung Anh Vũ đến từ một người tồn tại ở một vị diện khác đã chết, chỉ là sức mạnh to lớn của hệ thống đã trực tiếp khiến nàng hồi sinh sau đó đưa họ tới đây!
Nghĩ cũng thấy có lý, ngươi nói xem nếu một người không chết mà đột nhiên lại bị hệ thống đưa tới bên cạnh ngươi, nàng có cảm thấy choáng váng không?
Diệp Thiên Dật đang nghĩ liệu có phải tiểu Anh Vũ là người của thượng vị diện hay không? Bởi vì sức mạnh mà tiểu Anh Vũ thể hiện thật sự không phải thứ mà vị diện này nên có, tóm lại là sức mạnh của nó vượt qua cả vị diện này!
“Tỉnh rồi.”
“Dạ dạ.”
Tiểu Anh Vũ cứ gật đầu liên tục.
“Ngủ ngon không?”
“Hmmm….. không ngon.” Tiểu Anh Vũ lắc đầu.
“Tại sao lại ngủ không ngon?”
Diệp Thiên Dật cười hỏi.
“Bởi vì không được nhìn thấy chủ nhân papa, tiểu Anh Vũ nghĩ vậy.”
Diệp Thiên Dật cười rồi véo má nàng.
“Hì hì….” Nàng cười ngây ngô.
Ở đằng sau, Thi Gia Nhất và Họa Thủy cũng bước đến.
“Nè, có đi Tội Ác Chi Đô không?”
Họa Thủy huých cánh tay Diệp Thiên Dật rồi hỏi.
Mẹ kiếp! Là một tiểu ma nữ, nàng quá thích cảm giác được làm bất cứ điều gì mình thích với Diệp Thiên Dật ở Tội Ác Chi Đô này! Quá là kích động!
“Đi, giờ đi thôi!”
“Được!”
“Ta không đi nữa, tiểu Anh Vũ đang đòi ăn đồ ăn ngon, ta đưa nàng đến nhà ăn của Thiên Hồ Sơn ăn chút gì đó! Hôn mê mấy ngày có lẽ đã khiến một người hay ăn vặt như nàng cảm thấy đói rồi.” Thi Gia Nhất cũng rất thích cô bé ngây thơ này, sau đó xoa đầu nàng.
“Đi Tội Ác Chi Đô ăn.”
Diệp Thiên Dật nhoẻn miệng cười.