Dịch: Cỏ Dại Team
“Ai!”
Vèo vèo-
Mấy tên Thiên Tôn cảnh, thậm chí cả Thánh Quân cảnh lập tức bao vây nàng.
Tô Mị Nhi hơi nhếch mép, tay phải nhẹ nhàng xoa, tinh lực của đám người kia bỗng biến mất hết, sau đó đã bị nàng thu nhận hết rồi lần lượt rơi xuống đất.
“Êy Lão Quỷ, ngươi còn không ra?”
Tô Mị Nhi hơi nhếch miệng.
Một làn sương đen xuất hiện, sau đó một lão già u ám hiện ra trước mặt Tô Mị Nhi.
“Hahaha, ta cứ tưởng là ai chứ, thì ra là Tô Mi Tử nhà ngươi! Ngươi đến tìm chết à?”
Lão Quỷ nhìn chằm chằm Tô Mị Nhi rồi nở một nụ cười xấu xa.
“Tìm chết á? Không không không, bốn cô nương tới đây tìm Thiên Tử Túy!”
Tô Mị Nhi liếm đôi môi đỏ mọng.
“Tô Mị Nhi, hai năm trước ngươi đã đánh cắp linh khí thần giai của bổn tôn, bây giờ ngươi còn dám đứng trước mắt bổn tôn! Ngươi chết chắc rồi!”
Khí thế của Lão Quỷ kích động.
“Haizzz ya.”
Tô Mị Nhi gẩy gẩy móng tay, cúi đầu xuống lẩm bẩm: “Bây giờ ta là sư tôn của Diệp Thiên Dật….”
“Khụ khụ khụ”
Lão quỷ bỗng dừng lại hành động của mình, sau đó khí thế cũng biến mất.
“Thiên Tử Túy đúng không! Đợi ta!”
Hắn nghiến răng rồi bỏ đi.
“Thêm một vò Thần Tiên Nhưỡng.”
Phù—
Bóng dáng của Lão Quỷ bỗng loạng choạng!
Fuck!
…..
“Mùi vị này cũng không tệ.”
Mấy người bọn họ đang đồ ăn trong nhà hàng, tiểu Anh Vũ thì đang ăn với tốc độ nhanh nhất có thể!
Ở sau bếp, người của Trương Địa Du đã trực tiếp giết chết phục vụ của nhà hàng, sau đó cải trang thành hắn.
“Mau mang lên món gà cay cuối cùng đi, mang lên muộn Diệp Thiên Dật mà không vui thì phiền lắm đấy!”
Ông chủ cảnh giác nói.
Người đó gật đầu, sau đó mang món gà cay đi, khi không có ai để ý thì rắc thuốc độc lên trên, nó tan ngay lập tức và không có bất kỳ dấu vết nào.
“Gà cay.”
Hắn đặt con gà cay lên bàn rồi bỏ đi.
“Không ăn cay, không ăn cay, dễ bị mụn, đã nói không để ngươi chọn món này, rất là cay, ngươi ăn đi.” Thi Gia Nhât và Họa Thủy đều không thích.
“Cay mới ngon chứ!” Diệp Thiên Dật thử một miếng rồi cau mày.
Có độc?
May mà hắn đã luyện hóa Cửu Thải Kỳ Dị quả, bách độc bất xâm.
Ông chủ cửa hàng đã làm chuyện này sao?
Không thể, khả năng không lớn! Bởi vì danh tiếng của Diệp Thiên Dật rất vang dội, năng lực y thuật cũng nổi tiếng, ông chủ làm sao có thể hạ độc được? Hơn nữa đây còn là nhà hàng của hắn, hắn cũng không ngốc đến thế! Vì vậy cũng không phải hắn!
Đó chính là tên phục vụ vừa mới đi ra, mang đồ ăn lên liền ra khỏi nhà hàng? Vốn Diệp Thiên Dật cũng chẳng nghi ngờ gì, nhưng bây giờ thì khác.
Nhưng Diệp Thiên Dật cũng không đuổi theo, chỉ là đổ đĩa gà cay đó vào thùng rác.
“Hahaha, không ngon sao?”
Họa Thủy cười thành tiếng.
“Đúng là không ngon!”
Lúc này Tô Mị Nhi cầm rượu bước vào.
……
Sau khi ăn xong, Diệp Thiên Dật cùng mấy người bọn họ đi trên đường phố trong Tội Ác Chi Đô, với tình hình hiện tại, ai nhìn thấy bọn họ cũng phải né tránh, họ hoàn toàn không dám xuất hiện trước mặt Diệp Thiên Dật.
“Bị phát hiện rồi sao?”
Trong bóng tối, Trương Địa Di nhíu màu, đám người của tên Diệp Thiên Dật này không sao, hoặc là không ăn, hoặc là ăn rồi nhưng nhất định là phát hiện trong thức ăn có độc! Nhưng cũng không phải lo, dù sao cũng sẽ không bị phát hiện.
Tô Mị Nhi lắc lư mái tóc của mình, hơi nhếch miếng, ngay sau đó, bọn họ đã biết mất khỏi đường phố.
Trương Địa Du nhìn thấy bọn họ biến mất thì bỗng cau mày!
“Ta nói này lão già, ngươi nhìn cái gì vậy?”
Giọng nói của Tô Mị Nhi bỗng vang lên từ phía sau lưng hắn!
Trương Địa Du bỗng đứng hình, nhưng khi quay lưng lại thì nét mặt của hắn cũng đã điều chỉnh lại, hắn cười đến vẹo cả hàm: “Ta chỉ muốn nhìn Diệp Thiên Dật tronng truyền thuyết rốt cục trông thế nào thôi, nhưng không dám nhìn thẳng mặt Diệp Thiên Dật, sợ bị thù địch nên đành phải nhìn trộm.”
Phản ứng của hắn rất nhanh.
Diệp Thiên Dật cười.
Một Thiên Đạo cảnh lại xuất hiện ở một nơi như vậy để quan sát chính mình, điều này thật là không đúng mà!!
“Người đâu, mau giết hắn cho ta, không giết được hắn, ta sẽ không mở đường đến thượng vị diện!”
Diệp Thiên Dật cũng không muốn hỏi nhiều, liền hét lên.
Trương Địa Du: ???
“Cậu Diệp, ngươi có ý gì?”
Diệp Thiên Dật nhếch miệng nhìn hắn: “Chẳng có ý gì cả, chỉ đơn thuần là ta muốn giết ngươi thôi, có được không?”
Trương Đại Du kia bị giết chết!
Diệp Thiên Dật không quan tâm hắn rốt cuộc có phải người hạ độc không, cho dù không phải, thì cũng không có gì phải lo! Người của Chi Đô Tội Ác cũng thôi đi, quan tâm chết bao nhiêu người làm gì?
Sau đó, Diệp Thiên Dật trực tiếp hoàn thành nhiệm vụ.
"Ting.... Chúc mừng ngươi hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng nhiệm vụ là [thương thành cấp ba] ba tiếng sau sẽ được mở ra."
Sau đó bọn họ liền về Thiên Hồ Sơn, chờ đợi bước tiếp theo xảy ra! Diệp Thiên Dật cũng chuyên tâm tu luyện, chờ đại hội thiên hạ bắt đầu!
Thật ra đại hội thiên hạ đối với Diệp Thiên Dật mà nói thì đi cũng được không đi cũng được, thứ này đối với hắn cũng không quan trọng, bởi vì phần thưởng của đại hội thiên hạ thật sự không vừa mắt hắn, nhưng mà.... đột nhiên phần thưởng lại có thêm linh khí Thánh giai, Diệp Thiên Dật vẫn rất muốn nó! Vì theo lời Mộ Thủy Ngưng, linh khí đó là một linh khí phòng ngự Thánh gia rất mạnh!
Diệp Thiên Dật sợ chết, rất sợ chết! Hắn cần linh khí phòng ngự!
"Ting....Thương thành ấp 3 đã mở."
Diệp Thiên Dật đang tu luyện mở to mắt, sau đó dò xét những thứ bên trong thương thành thứ cấp.