Ông nội của Tinh Bảo Bảo, Tinh Vân Hải, bởi vì lo lắng cho Tinh Bảo Bảo, cho nên hắn cũng không ngại đường xá xa xôi từ Đế quốc Thiên Thủy tới, ngồi ngay ở bên cạnh Tinh Bảo Bảo.
Sau khi hắn nhìn thấy Diệp Thiên Dật cũng âm thầm xúc động thế sự vô thường!
Cả đời này hắn lại nhìn nhầm một người, đó chính là Diệp Thiên Dật!
Tinh Vân Hải bất kể như thế nào cũng không thể nghĩ tới, Diệp Thiên Dật này vừa gặp mưa liền hóa rồng, cứ thế một phát nghịch thiên!
Hắn thừa nhận điều này, nhưng còn một điểm hắn thừa nhận chính là, trước đây cái tên Diệp Thiên Dật này quả thật là một kẻ cặn bã!
Nhưng hắn liếc mắt nhìn thoáng qua cháu gái của chính mình một cái...
"Haiz..."
Con bé này đã không cách nào tự kiềm chế với Diệp Thiên Dật, hết thuốc chữa rồi!
Diệp Thiên Dật nháy mắt một cái với Tinh Bảo Bảo, sau khi Tinh Bảo Bảo nhìn thấy thì gương mặt nhỏ đỏ bừng lên.
Trường hợp này không thích hợp để bọn họ ôn lại chuyện cũ.
Tinh Vân Hải bất đắc dĩ lại thở dài một hơi!
Tuy rằng Diệp Thiên Dật rất ưu tú, nhưng hắn vẫn không hy vọng cháu gái của mình có quan hệ gì với Diệp Thiên Dật, haiz...
Diệp Thiên Dật nhìn thấy Phong Nhã, sau đó lại nháy mắt một cái với Phong Nhã.
Phong Nhã lườm Diệp Thiên Dật một cái!
Tà Phi nhìn thấy bọn họ âm thầm ‘liếc mắt đưa tình’, khóe miệng hơi cong lên.
"Đi tìm anh Thiên Dật của ngươi đi."
Mặt của Phong Nhã cũng đỏ lên: "Không... Không cần đâu ạ."
Tà Phi cười cười không nói gì, sau đó ánh mắt nhìn về phía Diệp Nhiên ở bên cạnh.
"Ngũ trưởng lão."
Sau đó Diệp Nhiên nhìn về phía Tà Phi.
"Ồ? Tông chủ có chuyện sao?"
"Thế nào mà nhìn thấy Diệp Thiên Dật kia lại không được tự nhiên như vậy?"
Tà Phi hỏi.
"Khụ khụ... Không có việc gì, không có việc gì cả!"
Bây giờ Diệp Nhiên gặp lại Diệp Thiên Dật chính là vừa sợ vừa hận! Ngẫm lại bộ dạng trước đây bị hắn hành hạ...
Aaa! Đúng là ám ảnh tâm lý cả đời hắn.
"Ô, đây không phải là Linh Kiếm Tôn giả của Linh Kiếm phái sao? Đã lâu không gặp!"
Diệp Thiên Dật lại thấy được một người quen cũ, sau đó vừa cười vừa lên tiếng chào.
Linh Kiếm Tôn giả: "..."
"Hừ!"
Hắn hừ lạnh một tiếng sau đó không nói gì!
Mọi người thầm than!
Tất cả đây đều là cmn kẻ địch của Diệp Thiên Dật sao?
“Sư tôn! Chính là hắn sao??”
Một người nam bên cạnh Linh Kiếm Tôn giả nhìn Diệp Thiên Dật, sau đó hỏi hắn.
"Đúng vậy, chính là hắn! Lần này thì giao cho ngươi."
"Ngài yên tâm! Nhất định không có vấn đề gì đâu!"
"Khụ khụ khụ -- "
Lúc này, lão tổ Võ Thần Điện ho khan một tiếng, nói: "Đã rất lâu rồi, các vị trên đại lục này chưa tụ họp ở cùng một chỗ như thế này, ta cũng gặp được mấy vị bạn tốt cùng thời! Nào, các vị cùng nâng chén đi! Sau khi chúng ta kết thúc bữa tiệc này, ta cho người đưa các ngươi đi đến nơi nghỉ ngơi của từng người."
Bữa tiệc mang ý nghĩa tượng trưng rất nhanh kết thúc, sau đó rất nhiều người của Võ Thần Điện dẫn từng thế lực bọn họ đi đến nơi bọn họ ở!
"Các vị xin mời đi theo ta! Nơi ở của Thiên Hồ Sơn ở chính tại An Ninh điện này."
Một đệ tử của Võ Thần Điện cung kính đi đến trước mặt mấy người Mộ Thiên Tuyết nói.
"Vậy thì, ta liền không đi nữa ha!"
Diệp Thiên Dật nói một câu.
"Vì sao?"
Mộ Thiên Tuyết kinh ngạc nhìn Diệp Thiên Dật, Tần Hạo bên cạnh đã sớm đi ra ngoài rồi!
Tuy rằng bọn họ có thù oán, thế nhưng Tần Hạo vẫn đại diện cho Thiên Hồ Sơn cùng tới. Hắn thật sự bất đắc dĩ, Trương Địa Du kia cũng thất bại và bị giết rồi! Tức chết đi được!
"Ta còn muốn gặp mấy người bạn cũ. Đêm nay không trở về nữa."
"Ngươi là muốn qua đêm ở trong phòng của cô nàng nào chứ gì?"
Cuối cùng, Mộ Thiên Tuyết ngay thẳng hỏi.
"Khụ khụ —— "
Diệp Thiên Dật nhất thời ho khan, lén lút liếc mắt nhìn ánh mắt của Bạch Hàn Tuyết.
"Thật sự là không phải, ta chỉ đi gặp một người bạn thôi."
"Đi đi!"
Sau đó Diệp Thiên Dật đi ra ngoài.
"Anh Thiên Dật..."
Phía dưới Võ Thần Điện, Tinh Bảo Bảo đợi Diệp Thiên Dật ở đó đã lâu lắm rồi. Nàng nhịn không được nhào vào trong lòng Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật vừa cười vừa ôm nàng, sau đó nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng của Tinh Bảo Bảo.
"Khóc cái gì chứ?"
Diệp Thiên Dật ôn nhu hỏi.
Tinh Bảo Bảo ở trong lòng Diệp Thiên Dật nức nở vài tiếng, sau đó ngẩng đầu lên, nước mắt như mưa nhìn Diệp Thiên Dật.
"Tinh Tinh tưởng là anh Thiên Dật... không cần ta nữa."
Nàng vừa tủi thân vừa lo lắng nói.
"Sao có thể thế được!"
Diệp Thiên Dật lau nước mắt trên mặt nàng!
"Ta thích ngươi như thế, làm sao có thể không cần ngươi nữa chứ!"
"Thế... thế sao anh Thiên Dật lại không trả lời tin nhắn của Tinh Tinh vậy?"
Tinh Bảo Bảo tủi thân hỏi.
"Haiz, nói đến đây ta cũng rất bất đắc dĩ. Lúc trước đánh nhau vô tình làm mất điện thoại rồi, lại bởi vì có rất nhiều người report wechat của ta nên wechat cũng bị đóng luôn rồi. Ta không thể làm gì khác ngoài việc đổi số, thế nhưng ta cũng không nhớ số điện thoại hay wechat của ngươi. Những người đó bên cạnh ta cũng đều không quen biết ngươi, cho nên ta cũng không có cách nào cả."
"Hóa ra là vậy."
Tinh Bảo Bảo nghe được lời giải thích của Diệp Thiên Dật thì đã thấy vui hơn nhiều rồi.
"Dĩ nhiên, ta chắc chắn sẽ không bỏ rơi ngươi đâu. Trái lại là ngươi đó, sao ngươi lại đến Linh Lung Các rồi?"
Diệp Thiên Dật nhéo nhéo cái mũi nhỏ của nàng hỏi.
Sau đó Tinh Bảo Bảo nói: "Anh Thiên Dật rời đi không bao lâu, có một ngày khi ta ở bên ngoài rèn luyện, bị một con yêu thú Lĩnh Vực cảnh truy sát. Về sau sư tôn đi ngang qua đã cứu ta, sau đó... nàng nói trong cơ thể ta chảy huyết mạch của Linh Lung Các, liền tiếp nhận ta đi tiến hành truyền thừa."
"Cái gì? Bên trong cơ thể ngươi chảy huyết mạch của Linh Lung Các bọn họ? Linh Lung Các này là yêu môn đó. Ta nhớ Linh Lung Các là một chi nhánh của Long tộc thì phải? Nói cách khác, cha hay mẹ của ngươi là Long tộc?"
Sau đó Tinh Bảo Bảo nói: "Từ rất nhỏ ta chưa từng thấy cha mẹ, vẫn luôn là ông nội nuôi lớn. Về sau ta hỏi ông nội, ông nội cũng nói cho ta biết, trước kia mẹ của ta là Cửu công chúa của Linh Lung Các. Bởi vì yêu cha ta, sau này bị toàn bộ Linh Lung Các truy sát. Bọn họ hiện đang ở đâu, ta cũng không biết, Linh Lung Các hay là ông nội cũng không biết." Nàng cắn môi nói.
"Còn có chuyện như vậy sao! Vậy tại sao bọn họ lại muốn ngươi trở lại?" Diệp Thiên Dật cau mày.
Mịa chứ! Mỗi một cô gái bên cạnh mình đều không đơn giản nha.
"Hình như... huyết mạch trong cơ thể ta chính là huyết mạch chính thống của Linh Lung Các. Mẹ ta là người duy nhất nắm giữ Linh Lung Chi Tâm, cho nên ta cũng có Linh Lung Chi Tâm, bởi vậy Linh Lung Các muốn bồi dưỡng để hướng ta tới vị trí đứng đầu Linh Lung Các trong tương lai."
Diệp Thiên Dật: "..."
Wow!
"Bọn họ cũng thật không biết ngại."
Tinh Bảo Bảo cắn cắn môi, nói: "Các nàng nói, trước đây quả thật là mẹ đã vi phạm quy định trong tộc, yêu đương cùng nhân loại. Hơn nữa thiên phú của cha ta còn rất kém cỏi, các nàng nói, nếu quả như bọn họ yêu nhau, bằng năng lực của cha ta, trăm năm là một đời, mà mẹ ta thì trăm năm một tuổi. Sau này nàng phải chịu đựng vạn năm cô độc... cho nên mới phản đối."
"Đây đều là lí do thoái thác mà thôi, chủ yếu vẫn là ngươi có ích đối với Linh Lung Các cho nên bọn họ mới mang ngươi về, nhưng mà cũng là chuyện tốt! Ít nhất bây giờ ngươi không còn là nhóc con mặc cho ta bắt nạt trước đây nữa rồi." Diệp Thiên Dật cười nói.
"Anh Thiên Dật... bắt nạt Tinh Tinh thế nào cũng được..." Nàng cúi cái đầu nhỏ mềm mại nói.
Ui ——
Diệp Thiên Dật hít ngược một hơi khí lạnh.