Dịch: Cỏ Dại Team
Trận thi đấu để lựa chọn ba mươi hai người tiến vào vòng trong nhất định có cái hay để xem! Tối thiểu là đến lúc này đại hội, thiên hạ năm nay là lần đại hội có nhiều cái để xem nhất! Đương nhiên càng về sau lại càng nhiều trận hay để xem.
Sau khi bốc thăm xong, Diệp Thiên Dật liếc mắt nhìn một cái.
Số tám! Nói cách khác, trận đấu của hắn sẽ ở nửa trước!
Đến vòng này, hắn cần phải thi đấu nghiêm túc hơn chút rồi.
Bảy trận trước, Bạch Hàn Tuyết và Tinh Bảo Bảo cũng ra sân. Bạch Hàn Tuyết dễ dàng chiến thắng đối thủ, còn Tinh Bảo Bảo đã thua rồi. Nàng thua một cao thủ Lĩnh Vực cảnh thập giai! Không còn cách nào nữa! Cho dù nàng có dùng Thánh Long Chân Thân thì cũng có chút khó khăn, dù sao thì cảnh giới cũng quá chênh lệch.
Mặc dù thua nhưng nàng cũng đã rất vui rồi, nàng đã chứng minh được bản thân mình cho Diệp Thiên Dật thấy.
"Trận tiếp theo, mời hai vị tuyển thủ số tám vào trận!"
Ngay sau đó, hai người Diệp Thiên Dật và Tần Hạo đi tới.
"Hai người bọn họ chạm trán nhau rồi."
Mộ Thủy Ngưng hơi hơi lắc đầu.
Có chút lúng túng, người một nhà lại phải gặp nhau rồi.
Nàng biết rằng giữa Tần Hạo và Diệp Thiên Dật có ân oán, nhưng nàng cũng không biết Tần Hải người mà Diệp Thiên Dật giết lại chính là ông nội của Tần Hạo. n oán giữa hai người bọn họ còn lớn hơn so với nàng tưởng tượng!
Chỉ là ở trong mắt Mộ Thủy Ngưng, bất kể là Tần Hạo hay Diệp Thiên Dật, thì bọn họ cũng đều muốn có được thứ hạng cao nhất. Cho nên mặc dù hai người đều là người của Thiên Hồ Sơn, nhưng trận chiến này chắc chắn sẽ là một trận đánh cật lực của cả hai bên.
Tần Hạo nắm chặt nắm đấm!
Cuối cùng hắn cũng gặp được Diệp Thiên Dật rồi!
Tuy trước đây đã bị Diệp Thiên Dật đánh, nhưng hắn cũng cảm thấy Diệp Thiên Dật sẽ là đối thủ của hắn. Không được sử dụng linh khí, dẫu cho hắn có thể đánh được Lĩnh Vực cảnh bát giai thì đã sao? Hắn là Lĩnh Vực cảnh thập giai! Có hơi đáng tiếc vì chưa thể tấn cấp Thiên Tôn, chỉ thiếu một bước nữa thôi! Hắn chỉ còn thiếu một bước nữa thôi đã có thể tấn cấp Thiên Tôn rồi! Nhưng như vậy cũng đã đủ rồi!
Hắn cũng không phải là những kẻ Lĩnh Vực cảnh thất giai, bát giai vô tích sự bị Diệp Thiên Dật đánh bại kia. Chỉ cần hắn dùng toàn lực, hắn thậm chí có thể thử đánh một trận với Thiên Tôn! Cho nên, Diệp Thiên Dật lấy cái gì mà đòi đánh với hắn?
Đương nhiên, hắn biết vẫn nên cẩn thận, dù sao thì Diệp Thiên Dật quả thật rất nghịch thiên, nhưng hắn cực kỳ tự tin với thực lực của chính mình. Hắn chính là thiên tài đỉnh cấp, không sai, thiên tài cũng phân đẳng cấp. Hắn là thiên tài đứng đầu nhất, chiến đấu vượt cấp là chuyện rất bình thường. Hắn cũng không tin hắn dùng toàn lực mà ngay cả một Lĩnh Vực cảnh tứ giai cũng đánh không lại!
Lĩnh Vực cảnh tứ giai có lợi hại hơn nữa thì dưới tình huống không có bất kỳ ngoại vật hỗ trợ tăng sức mạnh nào, ngươi mạnh thì cũng phải có mức độ thôi. Cũng không thể đi ngược lại thế giới quan của võ đạo quá nhiều được.
Xoạt ——
Diệp Thiên Dật duỗi tay một cái, hút linh khí vào trong tay, sau đó đứng ngay ngắn ở đó.
"Lần này Diệp Thiên Dật dùng linh khí rồi."
"Xem ra hắn cũng đã đến cực hạn rồi! Quả thật đã đủ lợi hại, nhưng đối mặt với Tần Hạo, đây chính là Tần Hạo của Thiên bảng đó, hắn còn không dùng linh khí, thì chẳng khác nào đâm đầu vào chỗ chết! Tần Hạo này hẳn là Lĩnh Vực cảnh thập giai, nửa bước đến Thiên Tôn rồi nhỉ? Đáng tiếc, nếu như hắn may mắn một chút thì đã lên đến Thiên Tôn rồi!"
"Không, năng lực của hắn rất mạnh, thậm chí có thể đánh một trận với Thiên Tôn ấy chứ. Tần Hạo thành danh đã lâu, thực lực tuyệt đối không cần bàn cãi. Trận này, chắc có lẽ có thể nhìn ra rõ ràng thực lực của Diệp Thiên Dật rồi!"
"..."
Những người đó nghị luận sôi nổi.
"Ồ? Dùng linh khí rồi à? Ta còn tưởng ngươi vẫn không cần dùng cơ chứ."
Khóe miệng Tần Hạo cong lên sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật.
Nhìn thấy Diệp Thiên Dật cần phải dùng đến linh khí khi đối mặt với mình, hắn đã biết Diệp Thiên Dật cũng chỉ đến thế thôi! Hắn thấy áp lực rồi, hắn cần dùng kiếm rồi! Cho nên hắn không có gì đáng giá khiến Tần Hạo phải lo lắng cả!
Diệp Thiên Dật cười lạnh một tiếng, nói: "Đúng là cần dùng kiếm, dù sao thì không dùng kiếm... muốn dùng một chiêu để giải quyết Lĩnh Vực cảnh thập giai vẫn còn có chút khó khăn!"
Nói xong, Diệp Thiên Dật chậm rãi đưa tay, giơ ngón trỏ ra, nhàn nhạt nói.
"Một chiêu."
Mọi người: ???
Tất cả mọi người đều mang một vẻ mặt đờ đẫn.
"Gì... Ta không nghe lầm chứ? Một chiêu? Diệp Thiên Dật vẫn muốn dùng một chiêu để giải quyết Tần Hạo á?"
"Làm sao có thể? Hắn dựa vào cái gì mà có thể giải quyết Tần Hạo bằng một chiêu chứ? Tần Hạo là Lĩnh Vực cảnh thập giai, hơn nữa hắn còn không phải là một Lĩnh Vực cảnh thập giai đơn giản. Diệp Thiên Dật này chỉ là Lĩnh Vực cảnh tứ giai, quả thật hắn nghịch thiên như vậy sao?"
"Nếu Diệp Thiên Dật dám nói lời này, dù cho chuyện này nghe chừng có vẻ không thể làm được... nhưng biết đâu vào tay hắn lại thật sự có thể thì sao? Người ta choáng cmn váng rồi này!"
"Anh Thiên Dật... Thật là đẹp trai! Aaa!"
"..."
Đôi mắt xinh đẹp của những cô gái sáng lên nhìn Diệp Thiên Dật.
Quá cmn khí phách rồi! Lĩnh Vực cảnh tứ giai lại dám chỉ vào Tần Hạo Lĩnh Vực cảnh thập giai nói sẽ hạ hắn bằng một chiêu?
"Chị cả, hắn thật sự có thể dùng một chiêu sao? Tần Hạo này là một tay ta bồi dưỡng, hắn cũng không yếu đâu."
Mộ Y Vũ hỏi Mộ Thiên Tuyết ở bên cạnh một chút.
"Hắn nói được thì là được."
Mộ Thiên Tuyết thản nhiên nói, đôi mắt xinh đẹp nhìn Diệp Thiên Dật, sau đó rất hài lòng cầm ly trà sữa lên hút một hơi.