Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 678 - Chương 677: Dương Sở Sinh Đấu Với Diệp Thiên Dật (1)

Chương 677: Dương Sở Sinh đấu với Diệp Thiên Dật (1)
Chương 677: Dương Sở Sinh đấu với Diệp Thiên Dật (1)

Lý Bác Nhân: “..."

“Khụ khụ khụ, đúng vậy, Diệp Thiên Dật này xác thực thiên phú không tồi, nhưng mà không thích học hành, đối với một số thường thức trên đại lục cũng không rõ ràng lắm.”

Lý Bác Nhân ho khan.

“Đấy đấy đấy các người đã nghe chưa.”

“Ngươi, ngươi, ngươi!!!”

Người Bất Tử Thiên Đường nhìn về phía bọn người lão tổ Võ Thần điện, nói: “Chư vị, việc này các ngươi không quản?”

Lão tổ Võ Thần điện rất bất lực a! Trong lòng mọi người đều biết rõ, Diệp Thiên Dật có thù với Bất Tử Thiên Đường, Minh Liệt này chắc chắn là hắn cố ý phế, nhưng Diệp Thiên Dật này...

"Được rồi được rồi, là ta phế bỏ hắn, mặc dù là ta không cố ý, nhưng ta thừa nhận ta đã phế hắn rồi, vậy ta tiếp nhận trừng phạt, rút khỏi đại hội thiên hạ! haizzz, tất cả gia sản ta đều dồn hết đầu tư cho chuyến đi này, đi đường, ăn uống, ta vẫn là về quê trồng trọt thôi, sau này có chuyện gì thì các người cũng đừng tìm ta, ta... ẩn cư đây! Cáo từ!"

Diệp Thiên Thật nói.

Dương Sở Sinh nhíu mày!

Diệp Thiên Dật muốn rút lui?

Mọi người: “..."

Đệch! Cẩu tặc! CMN đúng là thứ cẩu tặc!

CMN đây mà là muốn rút lui à, đây là đang uy hiếp tất cả bọn họ, hắn đi ẩn cư, có việc gì cũng đừng tìm hắn, các ngươi đi thượng vị diện, muốn mở ra cánh cửa đi thượng vị diện cũng đừng tìm hắn.

Đệch! CMN đây không phải cẩu tặc thì là gì?

Lão tổ Võ Thần điện cảm giác mình thật là là khó quá mà! Thật sự rất khó!

Cẩu tặc!

"Chư vị Bất Tử Thiên Đường, Diệp Thiên Dật này nói cũng có lý, hơn nữa còn có viện trưởng học viện hắn học trước kia làm chứng, xem ra hắn cũng không phải là cố ý."

Lão tổ Võ Thần điện nói!

"Tiền bối Võ Thần, có phải hay không lẽ nào ngài còn không rõ?"

Võ Thần nói: “Bản tôn cũng không phải con giun trong bụng Diệp Thiên Dật, làm sao bản tôn có thể rõ được chứ?"

Mọi người: “..."

Diệp Thiên Dật khóe miệng hơi nhếch!

Kích thích.

Người của Bất Tử Thiên Đường đương nhiên biết ý của lão tổ Võ Thần điện là đang cố tình bao che, đương nhiên mỗi một người bọn họ trong lòng đều biết rõ, nhưng mà bọn họ có thể chỉ vào mũi của lão tổ Võ Thần điện mắng, nói hắn biết mà vì muốn đi thượng vị diện mới bảo vệ Diệp Thiên Dật? Bọn họ có thể không? Bọn họ không dám!

Bọn họ chỉ có thể cắn răng, nuốt vào bụng! Mấu chốt là... Lời giải thích của Diệp Thiên Dật dường như còn rất thích hợp, bởi vì trong lòng ngươi hiểu rõ, nhưng không có cách nào phản bác lời nói Diệp Thiên Dật! Mặc dù những gì hắn nói nghe cứ như lời nói của một kẻ bị bại não vậy.

“Hừ, chúng ta đi!”

Cường giả Bất Tử Thiên Đường cắn răng lộ tức giận nói.

"Chư vị Bất Tử Thiên Đường không nên để tâm, các đại thế lực chúng ta sẽ nghĩ cách chữa trị đan điền của hắn, cũng không phải là việc gì khó."

Lão tổ Võ Thần điện lại nói!

Nói nhảm! Chữa trị đan điền xác thực đối với những cường giả như bọn họ thì không phải việc gì khó, đối với những bình thường, đan điền nát thì hoàn toàn phế rồi, nhưng cho dù chữa trị được, thì tu vi của Minh Liệt cũng phải làm lại từ đầu!

“Vậy thì cảm ơn ý tốt của các vị!”

Bọn họ ôm quyền, cắn răng rời đi!

CMN, đúng là coi thường, bắt nạt người khác mà!

Diệp Thiên Dật thở dài một hơi: “Haizzz, ta thật sự không hề cố tình phế hắn, ta vẫn là rút khỏi đấu võ đi!"

"Không cần, ngươi cũng không phải cố ý, trước đó chúng ta cũng đã nói rõ quy tắc rồi, không được cố ý giết người, phế người, gây trọng thương, nếu đã không phải cố ý, như vậy người không làm trái quy tắc, chư vị Bất Tử Thiên Đường cũng không có ý trách tội ngươi, bọn họ rời đi là vì muốn nhanh chóng mang Minh Liệt về tu dưỡng.”

Lão tổ Võ Thần điện nói.

Diệp Thiên Dật; “..."

Mẹ kiếp! Lão tổ Võ Thần điện này cũng là nhân tài, loại giải thích này nói ra mà có thể nói một cách trôi chay, mặt không đỏ tim không loạn nhịp! Giỏi!

“Được thôi… vậy thì tiếp tục thôi!”

“Bây giờ bốn người đứng đầu đã lộ diện, Diệp Thiên Dật, Phong Nhã, Tịch Thiên Vũ và Dương Sở Sinh, bốn vị có muốn nghỉ ngơi đến ngày mai mới tiếp tục không?”

Dương Sở Sinh thản nhiên nói: “Không cần.”

"Không cần!”

Các nàng lần lượt lắc đầu!

“Tốt, như vậy nghỉ ngơi tại chỗ ba mươi phút, sau ba mươi phút, trận bán kết sẽ bắt đầu!”

Lúc này Phong Nhã tiến đến bên người Diệp Thiên Dật.

“Anh Thiên Dật, chúng ta sẽ gặp nhau chứ?”

Phong Nhã cười nói.

“Ngươi lại muốn làm gì?”

“Nói rồi đó, ta muốn đánh ngươi một trận, mặc dù không chắc có thể đánh được.” Phong Nhã khẽ cười nói.

“Bà chị à, ngươi đừng nghịch nữa có được không, ngươi muốn đánh ta, chúng ta thi xong ta đứng yên cho ngươi đánh."

Phong Nhã lắc đầu; “Vậy không được, không được.”

Diệp Thiên Dật: “…”

Đệch! Giàn thiên lý nhà hắn sắp sập rồi.

Nhưng...

Phong Nhã cũng là xem qua rất nhiều trận đấu của Diệp Thiên Dật, nàng hẳn có nắm chắc với thực lực của mình, ngay cả như vậy, nàng vẫn muốn đánh với mình, còn nói muốn đánh mình, nói rõ nàng có lòng tin đối với bản thân!

Diệp Thiên Dật nhìn Phong Nhã!

Cô gái này... chẳng lẽ nàng cũng có hệ thống?

Mình với nàng đều là xuyên không tới đây, mình lấy được hệ thống, Phong Nhã không lấy được sao?

Mẹ kiếp! Hắn thu được là hệ thống giúp hắn làm màu làm mè, tán gái, đừng nói nàng lấy được hệ thống... cưa trai nhé? Không không không, hi vọng là không phải.

“Ngươi có phải có năng lực đặc biệt lợi hại nào không?” Diệp Thiên Dật hỏi.

Đôi mắt xinh đẹp của Phong Nhã nhìn Diệp Thiên Dật.

“Anh Thiên Dật đều có năng lực rất lợi hại, Phong Nhã chắc chắn cũng có chứ.”

"Nhẹ thôi nhé.”

“Hì hì hì... Anh Thiên Dật đồng ý đánh một trận thật thoải mái với ta nhé.”

“Đừng thế chứ, nhỡ bị thương thì sao? Nhất định sẽ đau lắm, ta sẽ không đánh với tình yêu của ta đâu! Ta sẽ nhận thua.”

Diệp Thiên Dật nói.

"Tra nam! Hừ!”

Phong Nhã trừng mắt nhìn Diệp Thiên Dật.

“Ớ, ta làm sao lại là tra nam?”

“Bây giờ ngươi nói gì cũng hoa ngôn xảo ngữ, ngươi còn không thừa nhận mình là tra nam?”

Diệp Thiên Dật; “…”

Có… có vẻ đúng thật, ha ha.

“Khụ khụ, hì hì hì… Ta không quan tâm, ta chắc chắn sẽ không đánh với ngươi.” Diệp Thiên Dật lúng túng gãi đầu.

Bình Luận (0)
Comment