Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 698 - Chương 697: Tự Nhiên Lại Thành Phò Mã? (1)

Chương 697: Tự nhiên lại thành phò mã? (1)
Chương 697: Tự nhiên lại thành phò mã? (1)

Người Vương gia ngớ ra một lát.

“Chúng ta hiểu rồi. Lão tổ tông đi chu du đại lục nhất định cần rất nhiều tiền, tuy rằng Vương gia chưa thể coi là tài phiệt nhưng ít nhất ở thành Ngọc Lâm này hiếm có gia tộc nào có thể so bì! Vương Tạc Nhân, đi lấy tiền đến đây cho lão tổ tông.”

Vương Đại Hải vội nói.

“Dạ!”

Diệp Thiên Dật khẽ nhếch khóe miệng.

Ôi dào! Lão tổ tông muốn lấy chút tiền thì đã làm sao? Chính hắn là người cứu cả Vương gia từ vực sâu trở về, nếu không có hắn thì giờ này Vương gia chắc đã bị diệt vong rồi. Giả dụ như có bảo toàn được tính mạng thì cũng là vì bọn họ vứt bỏ toàn bộ Vương gia chạy trốn, số tiền đó cũng biến thành tiền của người khác đúng không?

Còn cho bao nhiêu thì phải xem thành ý của bọn họ rồi.

Biết sao được, thứ Diệp Thiên Dật thiếu nhất bây giờ chính là tiền, người không có tiền làm sao chu du thiên hạ được? Không có tiền làm sao nuôi vợ đây?

“Lão tổ tông, ngài thật sự phải rời đi sao? Ngài muốn đi Bát Hoang à?”

Vương Đại Hải hỏi.

“Đúng vậy.”

“Vậy thì… Chúng ta không có tư cách gì để ngăn cản rồi, hy vọng lão tổ tông có thể đạt tới cảnh giới càng cao hơn!”

Lúc này, Vương Tạc Nhân cầm tiền đi tới. Đó là một tấm thẻ trong suốt.

“Cha, lão tổ tông, đây là một trăm triệu kim tệ.”

Ánh mắt Diệp Thiên Dật sáng lên.

Một trăm triệu kim tệ, chậc chậc chậc, quá đã!

Bộp——

Nghe xong, Vương Đại Hải trực tiếp đánh Vương Tạc Nhân một phát khiến hắn bay ra ngoài!

“Đồ đần! Một trăm triệu? Ngươi chỉ biếu lão tổ tông có một trăm triệu kim tệ á?”

Vương Đại Hải chỉ vào con trai, phẫn nộ quát.

Vương Tạc Nhân ấm ức.

“Người đâu, đi lấy một trăm triệu tử tinh tệ tới!”

“Dạ!”

“May mà lão tổ tông không tức giận. Nếu không ta nhất định sẽ đánh chết ngươi!”

Vương Đại Hải phẫn nộ chỉ vào Vương Tạc Nhân nói.

Diệp Thiên Dật: “……”

Một trăm triệu kim tệ, có thể hiểu là tương đương với một trăm triệu tiền mặt ở đại lục cũ, còn một tử tinh tệ thì tương đương với một ngàn kim tệ, tính ra một trăm triệu tử tinh tệ chẳng khác nào là một trăm tỷ đó!

Vương gia này…… Thật sự là giàu không thể tưởng được!

Thoải mái quá, thoải mái quá!

Sau đó có người đem một cái thẻ màu tím dâng lên cho Vương Đại Hải, hắn cung kính dâng lên cho Diệp Thiên Dật, nói:

“Lão tổ tông, sau này ngài có gì cần hỗ trợ thì cứ đến Vương gia chúng ta. Chúng ta tuy rằng không giúp được gì nhiều nhưng chỉ cần là việc chúng ta có thể giúp thì nhất định sẽ xuất hết toàn lực!”

Diệp Thiên Dật gật đầu.

“Được! Vậy bản tôn đi trước, các ngươi không cần tiễn!”

Nói xong, Diệp Thiên Dật cất thẻ vào bên trong nhẫn không gian, sau đó phóng ra thuộc tính không gian, thân ảnh liền biến mất ngay tại chỗ!

“Lão tổ tông còn có cả thuộc tính không gian sao, thật là lợi hại!”

Người Vương gia thành kính nhìn nơi Diệp Thiên Dật biến mất.

……

Diệp Thiên Dật muốn đi đâu? Hắn chắc chắn muốn đi về phía chủ thành rồi! Tạm thời ngoài thành Bắc Đẩu Thiên, chủ thành của đế quốc Bắc Đẩu, hắn cũng không biết nên đi đâu? Trước tiên xem có thể tìm một lão đại nào đó để che chở mình không.

Tiền của Vương gia này không đủ! Chắc chắn không đủ!

Đúng, tốt nhất là tìm một cô gái…

Cái gì? Bám váy đàn bà á? Nhìn Diệp Thiên Dật ta giống người sẽ ăn bám phụ nữ sao?

“Đậu móe! Hay là mua một cái linh khí phi hành nhỉ?”

Diệp Thiên Dật nhìn lên trời toàn là những người đang đừng trên một loại đồ nhìn giống như là ván trượt đang bay, hắn cảm thấy thật kích thích.

“Bỏ đi bỏ đi, tóm lại là mình không biết dùng, ta vẫn cứ cuốc bộ thôi, dù sao cũng chỉ có mấy chục cây số, trên đường thuận tiện khám phá thế giới một chút.”

Diệp Thiên Dật đi mua một chiếc “điện thoại”.

Gọi là điện thoại, thực ra là một thứ đeo trên cổ tay giống như đồng hồ. Chạm mở, toàn bộ đều là giao diện ảo, rất lợi hại.

Diệp Thiên Dật rời khỏi thành Ngọc Lâm, đi về hướng thành Bắc Đẩu Thiên. Hai bên đường đều là rừng cây đất bùn.

“Tiểu Anh Vũ, tiểu Anh Vũ.”

Diệp Thiên Dật nói chuyện với tiểu Anh Vũ trong đầu.

“Chủ nhân papa…”

Trong đầu hắn vang lên giọng nói đáng yêu của tiểu Anh Vũ.

“Chị gái đó có ở bên cạnh ngươi không?”

Diệp Thiên Dật hỏi.

“Dạ… có có có.”

“Ngươi bảo nàng đi mua một cái điện thoại, ở chỗ này chính là cái đeo ở trên cổ tay giống đồng hồ ấy, khoảng tám mươi nghìn.”

Diệp Thiên Dật nói.

Hắn có thể tìm thấy các nàng hay không không quan trọng, điều quan trọng là ít nhất mọi người có thể liên lạc với nhau!

“Hu hu… Ta không có tiền, tiểu Anh Vũ đã một ngày chưa được ăn rồi chủ nhân papa.” Tiểu Anh Vũ tức giận nói.

Diệp Thiên Dật: “…”

Hở! Thi bảo bảo không kiếm được tiền sao?

Có thể trách Thi Gia Nhất sao, nàng ấy chưa bao giờ phải làm việc, chỉ làm qua giáo viên, nhưng là một võ giả, nàng còn có thể bị đồng tiền đè bẹp sao?

“Ngoan ngoãn ở bên cạnh nàng, khi nào mua được thì ngươi nói cho ta.”

“Vâng vâng.”

“Đúng rồi, các ngươi đang ở đâu?” Diệp Thiên Dật hỏi.

“Ở... ở... hình như là đế quốc Phượng Hoàng…”

Diệp Thiên Dật: “…”

“Được rồi! Đi tìm đồ ăn trước đi.”

Sau đó Diệp Thiên Dật kết thúc cuộc nói chuyện với tiểu Anh Vũ!

Đế quốc Phượng Hoàng...

Diệp Thiên Dật mở giao diện ảo trong điện thoại di động trên cổ tay, sau đó tìm kiếm.

Đệch?

Đại lục này gồm tám đế quốc, đừng thấy nó chỉ có tám đế quốc mà nghĩ nó nhỏ nhé, tính ra cũng không nhỏ hơn đại lục Thiên Lam đâu, trong đó Phượng Hoàng đế quốc cách nơi này mấy chục nghìn km, vừa vặn lại là đế quốc cách đế quốc Bắc Đẩu xa nhất!

“Ta tải QQ xem.”

Diệp Thiên Dật vừa đi vừa tải app QQ.

Mở ra giao diện ảo của QQ.

“Để ta xem xem cái cổng truyền tống này dùng như thế nào nào.”

Thiên Dật vuốt cằm, muốn dùng phải cần tìm một người bạn để thử nghiệm một chút.

“Ừm, chụp cái ảnh tự sướng đã! Thôi thôi, chụp nửa mặt, thôi chụp một phần ba mặt thôi, đẹp trai quá cũng phiền.”

Diệp Thiên Dật ngắm ảnh tự chụp của bản thân, haizzz, biết làm sao được, tùy tiện chụp một cái mà lại đẹp trai như vậy, tuy rằng chỉ lộ có một phần ba gương mặt, nhưng làm vậy lại càng cho người ta không gian tưởng tượng nhiều hơn. Một cái ảnh nhỏ như vậy nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp trai của ta!

Thay ảnh làm ảnh đại diện xong, Diệp Thiên Dật gõ bừa một chuỗi con số vào ô tìm kiếm tìm bạn bè.

“Ái chà, là một em gái.”

Avatar đáng yêu giống như là ảnh nữ chính chân dài trong truyện manga và phim anime, tài khoản có tên là [Đôi cánh mơ mộng].

“Mong rằng không phải là một bà lão nhé?”

Diệp Thiên Dật sờ sờ chóp mũi.

Bình Luận (0)
Comment