Anh trai à!
Bảo ngươi hỗ trợ, không phải bảo ngươi đến mắng chửi người khác!
Nháy mắt tiếp theo, nàng liền sửng sốt!
Mấy chục người thi nhau bò trên mặt đất kêu “ụt ụt ụt”!
Miệng cô gái khẽ há to.
Đây…… Đây là……
“Thất Tâm Môn sao?”
Cô gái nhìn sang Diệp Thiên Dật.
“Hả? Thất Tâm Môn là cái gì?”
“Không có gì.”
Nàng vung kiếm trong tay lên, một kiếm giết sạch bọn họ, xong xuôi nhàn nhạt đứng ở đó.
Diệp Thiên Dật: “……”
Chà! Cô gái này thoạt nhìn hiền lành vô hại mà lúc ra tay cũng thật tàn nhẫn?
“Đa tạ ơn cứu mạng.”
Cô gái nhìn Diệp Thiên Dật từ tốn hành lễ.
“Không dám không dám, đây chỉ là chuyện nhỏ thôi. Mà các ngươi đang muốn đi đâu vậy?”
Diệp Thiên Dật hỏi một tiếng.
“Thành Bắc Đẩu Thiên.”
Diệp Thiên Dật nhìn thoáng xe của bọn họ, có vẻ đã chạy được đoạn đường rất xa, phỏng chừng họ là từ nơi xa đến.
“Thật trùng hợp, ta cũng muốn đi thành Bắc Đẩu Thiên, có thể cho ta quá giang được không? Chiếc xe này chắc không rẻ đâu nhỉ? Cũng phải tầm vài triệu phải không?”
Diệp Thiên Dật nhìn với vẻ hâm mộ.
Đậu móe! Thật đẹp.
“Đúng vậy… Một triệu tử tinh tệ.”
Diệp Thiên Dật: ???
Chỉ một chiếc xe mà giá một tỷ?
Mẹ ơi?
“Vậy có thể cho ta đi nhờ một đoạn đường được không? Ta chưa từng được ngồi chiếc xe nào đẹp như vậy.”
“Cái này……”
Cô gái nhìn về phía chiếc xe.
Diệp Thiên Dật biết, người bên trong mới chính là chủ nhân của chiếc xe này.
“Ngươi đã cứu mạng chúng ta, chuyện này cũng chỉ là chuyện nhỏ, mời lên xe.”
Trong xe vang lên một giọng nói nhàn nhạt có vẻ lười biếng lại có vẻ ủy mị!
Nghe thấy giọng nói này, Diệp Thiên Dật lại nhớ đến Tô Mị Nhi……
“Khụ khụ… Vậy cung kính không bằng tuân mệnh!”
Trời ơi! Chiếc xe có giá một tỷ! Hắn muốn thấy sang bắt quàng làm họ quá! Ừm! Đúng vậy!
Diệp Thiên Dật ngồi vào trong xe, ánh mắt hắn nhìn về phía cô gái kia.
Bên trong chiếc xe đều tràn ngập mùi thơm trên người của nàng, thật là một loại hưởng thụ!
Mà cô gái cũng ngồi ở hàng ghế sau, bên cạnh mình ……
Diệp Thiên Dật phục rồi!
Rốt cuộc là bởi vì vận đào hoa của hắn quá vượng hay là thế giới này quá nhiều mỹ nữ đây?
Mỹ nữ mặc một bộ váy ngắn màu tím, đại khái dài tới vị trí đầu gối, lộ ra đôi chân thẳng tắp, trắng nõn, cực kỳ hoàn mỹ! Đặc biệt là nàng phối với giày xăng đan, đôi chân ngọc ngà tinh xảo, còn sơn móng tay màu đỏ rực, chậc chậc chậc! Cực phẩm!
Ước chừng dáng người nàng khá cao, có lẽ phải hơn một mét bảy mươi, dáng người tuyệt đối hoàn mỹ, dù sao Diệp Thiên Dật cũng không biết phải miêu tả như thế nào! Làn da cực kỳ trắng, tóc mái thưa tùy ý rơi trên trán nàng. Mái tóc nâu lười biếng tản ra trên bờ vai ngọc ngà, nàng đeo khăn che mặt, cũng không biết là vừa rồi mới mang lên hay là vẫn luôn mang!
Tuy không thấy rõ gương mặt, nhưng Diệp Thiên Dật cảm thấy, đây nhất định là một cô gái cực kỳ xinh đẹp, có một loại vũ mị không che dấu được, khí chất cao quý, cặp mắt kia câu hồn đoạt phách, tuyệt không đơn giản! Tuyệt đối không đơn giản!
Nàng nhìn thấy Diệp Thiên Dật thì cũng sửng sốt một chút.
Người đàn ông này thật là điển trai!
“Mời ngồi.”
Kỷ Điệp hơi mỉm cười.
“À… Được, được rồi.”
Diệp Thiên Dật bất chợt thấy hơi hoảng hốt.
Không đúng, cô gái này không hề đơn giản, thực lực chắc chắn không tầm thường, làm cho Diệp Thiên Dật cảm thấy nàng là kiểu người bày mưu lập kế, chuyện vừa xảy ra ở bên ngoài, đối với nàng mà nói, khả năng không tính là nguy hiểm.
“Cô chủ, chúng ta tiếp tục khởi hành.”
Cô gái kia ngồi lên ghế lái, sau đó mở khóa xe.
Thật êm! Chiếc xe này không hổ là có giá một tỷ!
Diệp Thiên Dật và Kỷ Điệp ngồi ở ghế sau, mặc dù mặt hắn dày nhưng cũng không thể không biết xấu hổ quay sang đánh giá mỹ nhân bên cạnh được. Nhưng hắn có thể nhìn nàng qua gương chiếu hậu.
Nhìn mãi nhìn mãi, Diệp Thiên Dật thấy được hình như nàng đã phát hiện hắn nhìn lén……
“Khụ khụ ——”
Kỷ Điệp khóe miệng hơi nhếch.
“Xin hỏi ngươi họ gì?”
Kỷ Điệp nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
“Ta họ Diệp.”
“Ồ? Ngươi đi thành Bắc Đẩu Thiên, lại họ Diệp, chẳng lẽ là người Diệp gia ở thành Bắc Đẩu Thiên ?”
Nàng nghe nói người Diệp gia đều rất đẹp trai, những sắc đẹp của Diệp Thiên Dật thật sự làm nàng kinh ngạc!
Thề với trời, nàng chưa thấy qua người đàn ông nào anh tuấn bất phàm như vậy.
“Không phải, ta chỉ là một người cô đơn lưu lạc tới đây thôi, haizzz.”
Diệp Thiên Dật bất đắc dĩ nhún vai.
“Sau đó có phải là anh Diệp sẽ nói, ta đang thiếu một cô gái đồng hành, rồi có phải lại muốn nói nếu ta có thể làm bạn với ngươi thì thật tốt không?”
Kỷ Điệp khóe miệng hơi nhếch lên nhìn Diệp Thiên Dật mỉm cười nói.
“Cái này ——”
Diệp Thiên Dật sờ sờ chóp mũi.
“Xem ra chị đẹp thật am hiểu nhiều lời đường mật của đàn ông nha?”
Diệp Thiên Dật cười nói.
“Hì, chắc là anh Diệp cũng được nghe không ít lời thả thính của các cô gái đúng không??.”
Kỷ Điệp nói.
“Vậy ta có thể hỏi tên của chị đẹp không?”
Diệp Thiên Dật cười nói.
“Kỷ Điệp.”
“Cái tên nghe thật hay.”
Đôi mắt xinh đẹp của Kỷ Điệp nhìn Diệp Thiên Dật: “Anh Diệp có chuyện gì mà lại đến thành Bắc Đẩu Thiên vậy?”
“Không có chuyện gì, bây giờ ta cũng không biết nên đi nơi nào, chỉ là đi loanh quanh xem thôi.”
Diệp Thiên Dật nhún vai.
“Vậy… Nếu không anh Diệp theo ta đi tham dự yến hội đi? Ta thuận tiện sắp xếp chỗ ở giúp anh Diệp, ngươi thấy thế nào?”
Diệp Thiên Dật nhìn cô gái này.
Thật cơ trí! Thật thông minh, chắc chắn là có ý đồ!
“Chị đẹp muốn chiếm hữu ta làm của riêng sao?”
Diệp Thiên Dật cười nói.
“Đúng vậy á……”
Kỷ Điệp dừng một lúc rồi lại nói: “Đương nhiên là muốn chiếm hữu ngươi, nhưng lực bất tòng tâm, vì chị đây đã có vị hôn phu rồi.”
Diệp Thiên Dật: “……”
“Thật đáng tiếc.”
“Nhưng ngươi có thể nỗ lực, nói không chừng chị đây có thể hồng hạnh xuất tường, ha ha ha.”
Kỷ Điệp cười duyên nói.
Diệp Thiên Dật đương nhiên biết cô gái này đang trêu ghẹo mình.
Cô gái này mang lại cho hắn một loại cảm giác rất giống Tô Mị Nhi, nhưng nàng trầm ổn hơn Tô Mị Nhi nhiều, dù sao cũng chính là bốn chữ “không thể trêu vào”, tám chữ “yêu tinh ăn thịt người không nhả xương”.
“Thôi bỏ đi thôi bỏ đi, ta biết tự lượng sức mình.”
Người đã có vị hôn phu, Diệp Thiên Dật cũng không hứng thú nữa, nếu là nguyên chủ nhân trước kia khẳng định sẽ cảm thấy hứng thú.