Cái gì? Không thể làm màu á?
Diệp Thiên Dật cạn lời. Làm tùy tùng thì có gì mà không thể làm màu? Hơn nữa, hắn càng muốn điều tra về bí mật của Diệp gia, bí mật chân chính mà tất nhiên người thường không có khả năng biết được!
Đúng vậy, Diệp Thiên Dật đoán không sai. Người khác chỉ biết Diệp gia và Tà Hoàng tông có chút quan hệ, ngay cả Bắc Đẩu đế vương cũng không biết thân phận của người sáng lập ra Diệp gia năm đó! Chỉ biết bọn họ tới với khí thế hung hãn không thể chống đỡ!
“Huyết thống trực hệ của Diệp gia tổng cộng có hai người con trai. Nổi tiếng nhất và thiên tài nhất là Diệp Phong. Sau đó là cậu con trai thứ hai Diệp Vân. Quan hệ cạnh tranh giữa Diệp Vân và Diệp Phong tương đối kịch liệt bởi vì bọn họ đều cùng theo đuổi một người. Hai bọn họ ai cũng rất ưu tú, Diệp Vân có hơi kém hơn một chút nhưng hắn vẫn có cơ hội lớn cạnh tranh vị trí gia chủ của Diệp gia trong tương lai, cho nên……”
Diệp Thiên Dật suy nghĩ.
Theo như tình hình thì hắn có khả năng dễ tiếp cận Diệp Vân hơn!
Đây là tin tức Diệp Thiên Dật nghe được! Bởi vì Diệp gia là gia tộc lớn nên không khó hỏi thăm được mấy tin tức này.
“Ừm. Quyết định bắt đầu từ tên Diệp Vân đi!”
Diệp Thiên Dật hơi trầm ngâm, sau đó hắn đi tới một nơi chuyên ăn chơi đàn đùm để tìm hắn.
Bởi vì hắn nghe nói, Diệp Vân thường xuyên lui tới nơi này, có thể nói là một chỗ không đứng đắn lắm. Người đến đây chủ yếu là để uống rượu, nghe ca hát, ngắm mỹ nhân. Nghe nói Diệp Vân si mê một mỹ nhân bán nghệ không bán thân ở đây. Hắn thường xuyên đến đây tìm nàng, tuy rằng hắn cũng đang theo đuổi các cô gái xinh đẹp khác, nhưng không có nghĩa là hắn không thể tiếp xúc những cô gái xinh đẹo khác nha.
“Ta qua bên đó xem sao!”
Diệp Thiên Dật đi về phía trước.
Sắc trời dần nhá nhem. Diệp Thiên Dật cũng dịch dung một chút.
Mức độ dịch dung không lớn, chỉ là che bớt đi vẻ đẹp trai của hắn, không đến mức đứng ở chỗ nào cũng vô cùng loá mắt!
“Tuyết Nguyệt Đường. Chính là nơi này.”
Diệp Thiên Dật nhìn tòa nhà lớn trước mặt. Toàn bộ nơi này đều là Tuyết Nguyệt Đường, nơi ăn chơi nổi tiếng, có thể ca hát, uống rượu, nhảy nhót, hoặc an tĩnh xem mỹ nữ khiêu vũ các kiểu. Nói đến việc hẹn được mỹ nữ hay không thì phải xem bản lĩnh của ngươi.
Diệp Thiên Dật đi vào. Hắn dễ dàng nghe ngóng được Diệp Vân đang ở tầng ba! Diệp Thiên Dật đi lên!
Giống như quán bar, vào đây không mất tiền nhưng mất phí nếu muốn ngồi xuống!
Tầng ba, một mỹ nữ đang ngồi ở nơi đó an tĩnh hát, phía dưới ngồi đầy người, bọn họ nhỏ giọng nói chuyện, uống rượu, trò chuyện phiếm, hưởng thụ sự yên tĩnh của nơi này!
Hết một bài, Diệp Vân cười đứng lên vỗ tay.
“Giọng hát của Thanh Thanh càng ngày càng mê người.”
Diệp Vân cười nói.
Mỹ nhân xinh đẹp kia hơi hành lễ: “Đa tạ anh Diệp Vân đã khen màn biểu diễn hôm nay của Thanh Thanh.”
“Ha ha ha, không có gì, không có gì.”
Diệp Vân ngồi xuống, nói: “Thanh Thanh lại hát tiếp một bài nữa đi.”
“Nếu anh Diệp Vân đã muốn nghe, vậy Thanh Thanh cung kính không bằng tuân mệnh.”
Sau đó tiếng hát uyển chuyển động lòng người lại chậm rãi vang lên.
“Cậu chủ! Hay là ta sắp xếp giúp ngài và cô Thanh Thanh để hai người cùng ăn một bữa cơm nhé?”
Diệp Vân nhìn thoáng qua tên tuỳ tùng bên người.
“Sắp xếp? Sắp xếp cái đầu nhà ngươi ấy. Ngươi đã sắp xếp hai tháng rồi mà cũng sắp xếp không xong. Bây giờ còn ở đó mà nói? Phế vật!”
Diệp Vân quát lớn một tiếng!
Tiểu tuỳ tùng kia cũng thật bất đắc dĩ!
“Cậu chủ cũng không thể trách ta. Người ta đồn rằng cô Thanh Thanh này là thủ hạ của vị nương nương nào đó. Ta cũng không thể làm gì quá đáng được.”
Lúc này, Diệp Thiên Dật ngồi xuống bên cạnh bọn họ.
Diệp Vân nhíu chặt mày!
“Người nào đây! Chỗ của anh Diệp mà ngươi cũng dám ngồi??”
Tên tuỳ tùng phẫn nộ chỉ vào Diệp Thiên Dật nói.
“Hừ.”
Diệp Thiên Dật “hừ” một tiếng, sau đó nhìn về phía Diệp Vân.
Chậc chậc chậc, tên này coi bộ còn khá đẹp trai nha.
“Cậu Diệp đúng không?”
Diệp Thiên Dật nói một câu.
“Ngươi là??”
Diệp Vân hơi nhướng mày hỏi.
Diệp Thiên Dật nói: “Ta là người từ nơi khác đến, tới đây chơi một chút, may mắn gặp được cậu Diệp cũng đang ở đây. Nghe nói ở thành Bắc Đẩu Thiên này cậu Diệp rất có địa vị và danh tiếng, nên ta muốn xin đi theo lăn lộn một chút.”
Diệp Vân nhìn Diệp Thiên Dật, cười cười, nói: “Hóa ra chỉ là một tên nhãi muốn làm tùy tùng cho ta.”
Diệp Thiên Dật cười xu nịnh, gật đầu: “Đúng vậy, đúng vậy.”
“Vậy ngươi có tư cách gì mà muốn đi theo ta?”
Diệp Thiên Dật nói: “Ta có thể khiến cô Thanh Thanh đồng ý dùng cơm với ngươi.”
“Chỉ dựa vào ngươi?”
Diệp Thiên Dật gật gật đầu.
“Được. Sau khi biểu diễn kết thúc, nếu ngươi có thể hẹn được Thanh Thanh cho ta thì ta sẽ nhận ngươi làm đàn em!”
Tên đàn em ở bên cạnh lập tức hoảng sợ.
“Cậu chủ……”
“Bên người ta chỉ chứa người hữu dụng. Nếu ngươi không có ích bằng người khác, vậy ngươi không cần tồn tại nữa.”
Diệp Vân nói.
Diệp Thiên Dật nhìn sang mỹ nhân gọi là Thanh Thanh trên đài.
Haizz……
Còn không phải hẹn mỹ nhân đi an một bữa cơm thôi sao? Nào có gì khó?
Hát xong một bài, Thanh Thanh đi vào hậu trường.
“Cậu Diệp, phiền ngươi đi sang quán cà phê bên cạnh chờ một chút. Một lát nữa ta nhất định đưa cô Thanh Thanh tới cho ngươi.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Hả? Ngươi tự tin như vậy sao?”
Diệp Vân nhướn mày nhìn Diệp Thiên Dật.
“Đương nhiên.”
“Vậy được, ta sẽ tin ngươi một lần!”
Sau đó Diệp Vân cùng tên đàn em của mình rời đi, Diệp Thiên Dật trực tiếp đi vào phía sau hậu trường.
“Này này, người ngoài không thể vào hậu trường.”
Thanh Thanh đang ở phòng trang điểm, nhìn thấy Diệp Thiên Dật đi vào thì hơi nhíu mày.
Diệp Thiên Dật cười cười nói: “Ngươi là Thanh Thanh đúng không?”
“Ngươi có chuyện gì sao?”
Diệp Thiên Dật ném ra một cái thẻ trước mặt nàng.
“Một triệu tử tinh tệ, làm phiền cô Thanh Thanh ăn một bữa cơm với cậu chủ của ta, ngươi thấy sao?”
Thanh Thanh hơi sửng sốt.
“Cậu chủ của ngươi? Là Diệp Vân sao?”
Diệp Thiên Dật gật gật đầu.
“Vậy ta nói trước, chỉ đi ăn cơm thôi.”
Thanh Thanh cầm lấy thẻ.
“Ừm. Chỉ là ăn một bữa cơm thôi, hắn đang ở quán cà phê dưới lầu chờ cô Thanh Thanh đấy.”
“Được, ta lập tức đi qua!”
Diệp Thiên Dật đi ra ngoài.
Có gì khó đâu? Chỉ là dùng chưa đủ tiền mà thôi!