Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 747 - Chương 745: Thiên Lâm Thần Vương

Chương 745: Thiên Lâm Thần vương
Chương 745: Thiên Lâm Thần vương

Diệp Ngạo Vân, Diệp Phong, Diệp Chiến, Diệp Vân và những thành viên quan trọng khác của Diệp gia bước vào!

"Hoan nghênh Diệp gia đến tham dự!"

Bắc Manh Manh nhẹ nhàng cúi người.

"Hahaha, hôm nay là ngày vui của công chúa nên phải đến rồi!"

Diệp Ngạo Vân cười cười, sau đó lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho Bắc Manh Manh, nói: "Một chút lòng thành, cho ta gửi lời chúc đến công chúa và phò mã."

Sau đó, ánh mắt họ lướt qua Diệp Thiên Dật bên cạnh nàng, lông mày của họ nhăn lại!

Sao anh chàng này... đẹp trai thế nhỉ?

Sau khi Diệp Phong nhìn thấy Diệp Thiên Dật, hàng lông mày nhíu lại!

Đây là phò mã? Đây có phải là lý do Hạ Ngữ Hàn đối xử đặc biệt với hắn không? Chỉ vì hắn đẹp trai sao?

Cái nét đẹp này khiến cho Diệp Phong, vốn là một người không kém phần đẹp trai cũng cảm thấy bị áp chế! Chỉ là đẹp trai mà lại khiến hắn có chút xấu hổ!

Hừ! Đẹp trai có ích gì? Chẳng qua chỉ là một tên phò mã nhỏ bé, hơn nữa... hôm nay hắn cũng sẽ phải chết chắc!

Chỉ có Bắc Hạo Nhiên, Đế quốc Thiên Lâm và Diệp Ngạo Vân Diệp gia biết chuyện này.

Diệp Vân ngạc nhiên nhìn Diệp Thiên Dật.

Đùmé!

Móe! Diệp Thiên Dật này có cần phải đẹp trai như này không? Wow!!

Thật lợi hại!

Chỉ là... Diệp Ngạo Vân cau mày, hắn cảm thấy Diệp Thiên Dật này... có chút quen mắt? Chẳng nhẽ hắn nhìn nhầm?

Chắc chắn là nhầm lẫn!

"Vậy bọn ta vào trước đây."

Diệp Vân vỗ vai Diệp Thiên Dật, nói nhỏ: "Lúc nào mang ta đi tán gái nhé."

"Khụ khụ khụ--"

Diệp Thiên Dật mỉm cười và gật đầu, sau đó họ bước vào.

"Hắn nói gì vậy?"

Bắc Manh Manh hỏi.

"Hắn nhờ ta đưa hắn đi tán gái ."

"Ngươi không được phép đi!"

Bắc Manh Manh phụng phịu nói.

Hôm nay Bắc Manh Manh cũng rất xinh đẹp, nàng không mặc váy cưới vì chưa đến lúc phải mặc, nhưng dưới lớp váy trắng xinh đẹp để lộ ra đôi chân thẳng tắp, quả thực rất đẹp!

"Tại sao? Chúng ta chẳng qua chỉ là đóng giả, ngươi lại còn cấm ta đi tán gái sao?"

Diệp Thiên Dật nhún vai.

“Nếu ngươi nghe lời ta… bổn… bổn công chúa cũng có thể cho ngươi thứ ngươi muốn.” Bắc Manh Manh đỏ mặt lầm bầm.

Diệp Thiên Dật: "..."

"Vậy ta cũng có thể làm chuyện đó với những cô gái khác, làm gì có quy định nào cấm đâu."

"Đồ cặn bã, tra nam!"

Bắc Manh Manh lườm Diệp Thiên Dật.

"Đưa nhẫn cho ta, để ta xem Diệp gia tặng cái gì nào."

"Không đưa, cái này thuộc về bổn công chúa."

Bắc Manh Manh khịt mũi.

"Này, cái này là của hai chúng ta chứ."

"Dù sao thì ta cũng không đưa. Tối về rồi chúng ta chia nhau."

Diệp Thiên Dật bất lực mỉm cười gật đầu.

"Lâm gia đến!"

Sau đó Lâm Hải và người Lâm gia đi vào.

Sau khi họ nhìn thấy Diệp Thiên Dật, bọn họ bộc lộ cùng một biểu cảm!

Cái mẹ gì vậy?

Đây có phải người chúng ta nhìn thấy trong bữa tiệc không? Tại sao... Hắn tại sao lại có thể trở nên đẹp trai sau khi tẩy lớp dịch dung đi như vậy? Rốt cuộc là... khuôn mặt trước đây hay là hiện tại mới là khuôn mặt thật của hắn? Sao lại có thể đẹp trai như vậy?

Họ đưa quà cho cho cô dâu chú rể xong rồi bước vào!

Hết người này đến người khác...

“Cha ngươi không tới à?” Diệp Thiên Dật hỏi.

Bắc Manh Manh bất lực nói: "Cha ta không để ý đến mấy thứ vặt vãnh như thế này đâu, không cần đợi."

"Còn mẹ ngươi thì sao?"

"Mẹ ta... đã qua đời khi sinh ta rồi."

Diệp Thiên Dật thầm thở dài.

Cuộc sống của Bắc Manh Manh cũng không tốt như mọi người tưởng tượng, cũng may nàng được sinh ra trong gia đình đế vương, ít nhất không cần phải lo lắng về chuyện tiền nong và tài nguyên tu luyện .

"Vương gia đến!"

Sau đó một vài người bước vào.

"Công chúa bệ hạ, xin chúc mừng!"

Vương Đại Hải mỉm cười và đưa một vài tấm thẻ cho Bắc Manh Manh.

Sau đó hắn nhìn Diệp Thiên Dật, khuôn mặt vô cùng kinh ngạc.

"Lão... lão tổ tông..."

Diệp Thiên Dật làm động tác ‘suỵt’ với hắn, Vương Đại Hải nuốt nước bọt và gật đầu.

Những người Vương gia đứng sau nhìn thấy Diệp Thiên Dật thì sợ hãi như thể họ đang nhìn thấy một bóng ma!

Đây không phải là là lão tổ tông của bọn họ sao? Sao lại... sao hắn lại trở thành phò mã của công chúa rồi? Cái này... quả thật vượt ngoài sức tưởng tượng của bọn họ.

Sau đó Vương Đại Hải mò mẫm trong túi, lôi ra mộ đống tấm thẻ đưa cho bọn họ.

Diệp Thiên Dật; "..."

"Vào đi!"

"Vâng… vâng!"

Sau đó bọn họ hào hứng bước vào.

"Ngươi quen biết bọn họ à? "

Bắc Manh Manh nghi ngờ hỏi.

"Bọn họ thật hào phóng. Tuy rằng chỉ là tiền, bổn công chúa không hề thiếu, nhưng không ngờ lại nhiều như vậy."

Bắc Manh Manh lặng lẽ cất các tấm thẻ đi.

Diệp Thiên Dật; "..."

"Ừm, ta biết."

"Hạ gia đến!"

Sau đó, Hạ Thiên Hạ, Hạ Ngữ Hàn cùng mẹ của Hạ Ngữ Hàn, Triệu Tư, ba người bước vào với một nụ cười!

"Chị Ngữ Hàn!"

Bắc Manh Manh vui mừng gọi tên nàng.

Hạ Ngữ Hàn mỉm cười và gật đầu.

“Chúc mừng.” Nàng nói khẽ, rồi nhìn sang Diệp Thiên Dật.

Hắn... đã kết hôn rồi, cho nên…. mình cũng triệt để không nên có bất cứ suy nghĩ nào khác, như vậy mình cũng yên tâm gả vào nhà họ Diệp rồi.

Hạ Thiên Hạ nhìn Diệp Thiên Dật.

Thằng nhóc này... hắn đã là phò mã rồi, thậm chí còn kết hôn rồi, hắn còn có ý đồ gì nữa? Hay là hắn định làm như thế nào?

"Đây, đây là một chút lòng thành của Hạ gia."

Sau đó Hạ Thiên Hạ mỉm cười và đưa quà cho Diệp Thiên Dật.

“Cảm ơn chú.” Diệp Thiên Dật cười toe toét.

Hạ Thiên Hạ vỗ vai Diệp Thiên: "Bọn ta đi vào trước đây."

Sau đó họ bước vào.

"Thật xinh đẹp."

Diệp Thiên Dật tấm tắc thốt lên.

Bắc Manh Manh: "..."

"Ngươi không được phép nhìn! Hơn nữa chị Ngữ Hàn là người đã có hôn ước."

Bắc Manh Manh trừng mắt lườm Diệp Thiên Dật.

"Chúng ta đang diễn kịch, ngươi không có quyền khống chế ta."

"Aaaaa! Ngươi khiến ta tức chết mất! "

Bắc Manh Manh gần như phát điên.

"Điệp phi đến!"

Kỷ Điệp và một cô gái bước vào.

"Xin chúc mừng."

Kỷ Điệp đưa một cuốn sách cho Bắc Manh Manh.

Bắc Manh Manh theo thói quen muốn mở nó ra.

Đây có phải là đại lễ mà Điệp phi đã nói không? Một quyển sách? Chẳng lẽ là bí pháp gì hay sao?

"Bây giờ không được xem, buổi tối hẵng xem."

Kỷ Điệp mỉm cười.

"Được! Cảm ơn Điệp phi nương nương."

"Vậy ta vào đây."

Kỷ Điệp lặng lẽ nháy mắt với Diệp Thiên Dật, rồi uyển chuyển bước vào.

"Cái này rốt cuộc là gì đây"

Bắc Manh Manh tò mò muốn chết.

"Buổi tối rồi xem sau, không chừng là một bí kíp võ thuật lợi hại nào đó."

Đúng lúc này, một giọng nói truyền đến!

"Hoàng thất Đế quốc Thiên Lâm đến!"

Diệp Thiên Dật khẽ cau mày.

Đám cưới này không hề đơn giản, khi Bắc Manh Manh nói rằng hôm nay sẽ có người của hoàng thất Đế quốc Thiên Lâm đến, Diệp Thiên Dật đã biết rằng, bất kể thế nào, đám cưới này chắc chắn không hề đơn giản như vậy! Vì vậy, Diệp Thiên Dật vẫn luôn sẵn sàng để đối phó.

Sau đó, một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi bước vào trước!

Rất uy nghiêm, có khí tức vô cùng mạnh mẽ, loại khí tức này Diệp Thiên Dật chưa từng cảm nhận được ở bất kỳ một vị hoàng đế nào!

Thiên Lâm Thần vương, là Thần Vương cảnh! Chí Tôn Thiên Đạo, Thần Đạo cảnh, Thánh Đạo cảnh, Tiên Vương cảnh, Thần Vương cảnh, Thần Vương cảnh này có thể nói là một trong những cường giả mạnh nhất trong khu vực của tám đế quốc! Thần Vương của Đế quốc Bắc Đẩu cũng là một Thần Vương cảnh.

Bình Luận (0)
Comment