Diệp Ngạo Vân lạnh lùng nói: "Diệp Thiên Dật đã hoàn toàn trở mặt rồi, giận đến tím người. Chắc hẳn các vị cũng thấy được rồi, bệ hạ ngài cũng bớt giận, nổi cáu với người như vậy căn bản không đáng giá!"
Bắc Hạo Nhiên gật đầu: "Nói cũng phải! Vốn dĩ bản đế tin tưởng Diệp Thiên Dật bao nhiêu thì hiện tại hắn lại làm cho bản đế thất vọng bấy nhiêu."
Sau đó, Diệp Ngạo Vân nói: "Thật ra hiện tại các vị đã nhìn ra rồi thì chúng ta đã không cần chứng cứ gì nữa. Nhưng để càng tăng nhiều sức thuyết phục cho mọi người, chắc chắn chúng ta vẫn phải đưa ra chứng cứ!"
Hạ Thiên Hạ ở phía sau lắc đầu.
Ai không nhìn ra đây là một màn kịch mà bọn họ diễn chứ, một màn giá họa cho Diệp Thiên Dật. Cứ coi như Diệp Thiên Dật thật sự là kẻ đầu sỏ thì mấy thứ chứng cứ này mà bọn họ đưa ra nhất định không phải là do bọn họ điều tra ra!
"Hiện tại, chắc ngươi nên phơi bày thân phận của mình rồi chứ nhỉ." Trong lòng Hạ Thiên Hạ lẩm nhẩm một tiếng.
Ngay tại lúc này, vài người từ trên tầng chạy xuống.
"Bệ hạ, chúng ta tìm thấy Thực Tâm Thảo ở trong phòng của phò mã!"
Một người đưa Thực Tâm Thảo cho Bắc Hạo Nhiên.
Bắc Hạo Nhiên nhận lấy, sau đó nhìn Diệp Thiên Dật.
"Diệp Thiên Dật, bây giờ ngươi còn có gì để nói không? Trong người của tên lính kia chính là độc của Thực Tâm Thảo, giờ đây trong phòng của ngươi lại có Thực Tâm Thảo. Điều này đã chứng minh rằng lúc trước ngươi đã dùng Thực Tâm Thảo để hạ độc người binh sĩ kia. Thật ra, người binh sĩ kia đã chết dưới rượu độc của ngươi! Đúng chứ?"
Bắc Hạo Nhiên nhìn Diệp Thiên Dật nói.
Diệp Thiên Dật cũng lười giải thích. Hiện giờ hắn có biện giải cũng không có tác dụng, Thực Tâm Thảo chắc chắn không phải bọn họ tìm được ở phòng của hắn. Diệp Thiên Dật mẫn cảm với độc như vậy, đừng nói đến phòng, cho dù là có Thực Tâm Thảo ở đâu trong biệt thự thì Diệp Thiên Dật đã sớm phát hiện ra rồi. Điều này rõ ràng cho thấy bọn họ mượn danh nghĩa lục soát, nói rằng tìm được thứ đó ở phòng Diệp Thiên Dật, nhưng thật ra là tự mình mang lên rồi mang xuống!
Diệp Thiên Dật muốn giải thích, chẳng hạn hắn có thể trực tiếp làm một câu là các thứ như bình rượu đều nằm trong tay bọn họ, bọn họ tự mình hạ độc để hại mình. Hoặc nói là hắn là một thầy thuốc, có Thực Tâm Thảo là điều rất kỳ lạ sao?
Nhưng nói ra những thứ này, dù cho bọn họ không cách nào phản bác lại được, cũng nhất định sẽ tiếp tục định tội cho Diệp Thiên Dật, bởi vì bọn họ đã nắm giữ quyền chủ động.
Diệp Thiên Dật sớm đã nghĩ đến những thứ này rồi.
"Phải cái con mịa nhà ngươi ấy!"
Diệp Thiên Dật tiếp tục nói tục!
Đôi mắt Bắc Hạo Nhiên ngưng lại, sau đó lạnh lùng liếc mắt nhìn Diệp Thiên Dật: "Ngươi cũng chỉ có thể nhanh mồm nhanh miệng trong chốc lát thôi. Người đâu! Bắt Diệp Thiên Dật lại cho bản đế! Manh Manh, nếu ngươi dám ngăn cản, bản đế sẽ bắt cả ngươi luôn!"
Sau đó, vài tên cường giả xông về phía Diệp Thiên Dật.
Khóe miệng Diệp Thiên Dật hơi cong lên, sau đó lấy ra một tấm phù từ trong tay!
Trong chớp mắt, một trận pháp xuất hiện dưới chân của Diệp Thiên Dật!
"Biết đâu chúng ta sẽ còn gặp lại, đến lúc đó, hy vọng ngươi còn có thể lớn lối như vậy, ngoài ra thì đậu con mọe nhà ngươi!"
Diệp Thiên Dật nói xong, bóng dáng hắn biến mất tại chỗ!
Mặc dù thực lực của những cường giả kia không yếu, thế nhưng... Bọn họ căn bản không kịp ngăn cản hắn!
"Đây là...định điểm truyền tống đại trận! Vậy mà hắn đã sớm có chuẩn bị!"
"Mau! Mau đi tìm Diệp Thiên Dật, bản đế không tin chúng ta còn có thể để hắn trốn thoát!"
Trong phút chốc, mọi người ào ào tản đi!
Cái miệng nhỏ của Bắc Manh Manh hé mở.
Diệp Thiên Dật đã thiết lập trận pháp trong nhà mình từ lúc nào vậy?
"Manh Manh, ngươi có biết chuyện này hay không?"
Bắc Hạo Nhiên nhìn Bắc Manh Manh, sau đó Bắc Manh Manh lắc đầu.
Nhưng mà trong lòng nàng cảm thấy vui vẻ, không sao là tốt rồi!
"Tìm cho ta! Nhất định phải tìm được Diệp Thiên Dật! Bao vây toàn bộ thành Bắc Đẩu Thiên!"
...
Không sai, thật ra ngay từ khi bắt đầu, Diệp Thiên Dật cũng đã âm thầm ngưng kết đại trận này rồi. Hắn biết rằng sẽ có một ngày như vậy, hắn cũng biết khi những người này lại tới bắt mình lần nữa, tất cả những giải thích tưởng chừng như rất có lý của mình cũng sẽ không có bất kỳ tác dụng nào. Vậy Diệp Thiên Dật có thể làm gì được? Đánh ư?
Bọn họ có quá nhiều người, hắn sẽ đánh mãi không xong, cũng đánh không lại bọn họ! Vậy thì hắn chỉ có thể chạy thôi!
Thế nhưng tại sao Diệp Thiên Dật không phơi bày thân phận của mình ra?
Bởi vì hắn cảm thấy cũng không nhất thiết! Đây cũng không phải lúc!
Hơn nữa, Diệp Thiên Dật còn cần làm một vài việc.
Mà hiện tại, Diệp Thiên Dật đang ở đâu?
Yên Vân Các.
Yên Vân Các là nơi nào? Là một biệt thự tư nhân nhỏ của Kỷ Điệp ở thành Bắc Đẩu Thiên. Biệt thự có hai tầng kèm theo một vườn hoa ở đằng sau, là một nơi rất yên tĩnh!
Khi Diệp Thiên Dật chuẩn bị chạy đi, cũng đã nhờ Kỷ Điệp giúp mình xác định một vị trí khác của định điểm truyền tống sang một nơi tương đối an toàn, đương nhiên chính là Yên Vân Các này!
Diệp Thiên Dật không dám tự mình đi, bởi vì Diệp Thiên Dật biết rằng mấy ngày nay, dù mình đi đến bất cứ nơi nào thì nhất định cũng bị người ta bám đuôi. Nhưng Kỷ Điệp lại không giống vậy, nàng có thể tuỳ ý đi tới một nơi nào đó, nhưng chắc chắn nàng không thể đưa Diệp Thiên Dật đi cùng!
Không cần nói nhiều nữa, Kỷ Điệp còn giúp Diệp Thiên Dật rất nhiều thứ! Nói về điểm tốt của nàng thật đúng là nhiều! Nếu không thì Diệp Thiên Dật thật đúng là không biết mình có thể chạy đi đâu, Hạ gia sao? Không thể được, trái lại Hạ gia nhất định là nơi mà bọn họ phải điều tra.
"Cậu Diệp."
Một cô gái xinh đẹp trong Yên Vân Các rót một chén trà cho Diệp Thiên Dật.
Nàng là thân tín tuyệt đối của Kỷ Điệp!
"Cám ơn."
"Điều nên làm thôi, cậu Diệp còn có dặn dò gì không? Cô chủ đã nói qua rồi, chỉ cần có khả năng thực hiện những gì cậu Diệp dặn dò, chúng ta sẽ cố gắng hết sức."
Hiện nay Diệp Thiên Dật không có những hệ thống bá đạo đó, nếu có thì sợ bọn họ làm gì? Nhưng không có hệ thống bá đạo không có nghĩa là Diệp Thiên Dật hắn yếu đuối!
Đúng, quả thật hắn chỉ là Lĩnh Vực cảnh, nhưng Lĩnh Vực cảnh cũng có thể rất lợi hại, kể cả không nhờ vào sức mạnh của hệ thống cũng có thể rất lợi hại!
Dùng cái gì ư?
Độc chứ còn gì nữa!
Vô số kiến thức trong đầu chẳng nhẽ Diệp Thiên Dật chỉ để làm cảnh chắc?
Có lẽ đối thủ mạnh nhất lúc đó là Thần Vương cảnh, dự đoán là Thiên Đạo gì gì đó sẽ càng nhiều, các loại Thần Đạo cũng không ít, cho nên tối thiểu hắn phải đảm bảo độc của mình có tác dụng với những kẻ dưới Thần Vương cảnh. Về phần Thần Vương cảnh, Diệp Thiên Dật sẽ tự có những biện pháp khác.
Hơi đáng tiếc là giá trị cuồng ngạo của hắn không còn nhiều lắm, thậm chí chưa đầy năm mươi triệu. Trong trận đại chiến ở Thiên Hồ Sơn lần đó, hắn đã tiêu hao không biết bao nhiêu giá trị cuồng ngạo rồi. Có điều nếu không có nhiều giá trị cuồng ngạo như vậy, Diệp Thiên Dật cũng không kéo dài được thời gian lâu như thế.
Hắn phải khuấy động phong vân này lên!
Diệp Thiên Dật suy nghĩ một chút, nói: "Có thể tìm Thâm U Diêm Linh, Tử Khỉ Quỷ Đằng, Cực m Thiên Vẫn La giúp ta được không?"
"Chuyện này..."
Nghe Diệp Thiên Dật nói vậy, cả người cô gái kia đơ ra.
Nàng biết đến ba thứ này, bởi vì ba thứ này...đều là độc vật thiên địa Thánh giai! Thánh giai đó!