Diệp Thiên Dật cũng không biết làm sao, mẹ nó là ai đặt ra quy định này? Muốn tỷ võ với học viện Thiên Tinh còn phải là nhân tài có tư cách tham gia dạ tiệc?
"Anh Diệp, xem kìa, coi như anh không muốn tham gia, ông trời cũng phải làm cho anh tham gia."
Sau đó Lý Bang nhìn về phía người trong lớp hỏi:
"Các ngươi có tin hay không tối nay anh Diệp nhất định sẽ lực áp quần hùng?"
Diệp Thiên Dật: ???
Mọi người: ???
Họa Thủy: ???
Đại ca, ta không thể làm được như thế! Người anh em à, mặc dù ta thật sự rất ưu tú, nhưng mà ngươi có thể nào đừng tin tưởng ta một cách mất não như vậy chứ? Chúng phải chắc chắn những thứ thực tế.
Diệp Thiên Dật bất đắc dĩ thầm nói.
"Ta nói chứ Lý Bang, mặc dù Diệp Thiên Dật là lão đại của ngươi, nhưng ngươi cũng không thể tin tưởng hắn như vậy chứ? Diệp Thiên Dật là người nào chẳng lẽ chúng ta không biết? Đại thiếu gia quần là áo lượt, ngươi còn trông mong hắn học qua tài nghệ gì gì đó ư?"
Có người hỏi thẳng.
"Đúng vậy nha, Diệp Thiên Dật chúng ta không phải hạ thấp ngươi, Lâm Trường Thiên, Tần Triều bọn họ từ nhỏ mọi mặt đều rất xuất sắc, mỗi một lần dạ tiệc bọn họ nhất định làm tất cả mọi người kinh ngạc, so sánh với họ? Nói thật coi như là một vài minh tinh cũng không chắc chắn có thể vượt qua Đài Phong của bọn họ."
"Ái nè nè, lời này ngươi nói không đúng, Diệp công tử của chúng ta học tài nghệ thì làm sao? Ta cũng cảm thấy Diệp Thiên Dật khẳng định có học qua tài nghệ gì đó, có đúng hay không?"
Họa Thủy cong khóe miệng, nhìn Diệp Thiên Dật nói.
Chờ mất mặt đi!
Diệp Thiên Dật sờ sờ chóp mũi.
Được, muốn hắn mất mặt đúng không? Như vậy tối nay tiểu gia sẽ trở thành chàng trai đẹp trai nhất học viện Thiên Thủy này, mấy cô em xinh đẹp, đã chuẩn bị gào thét lên chưa?
Sau đó, Diệp Thiên Dật thở dài một cái nói:
"Đúng vậy, một đại thiếu gia quần là áo lụa như ta thì làm sao có tài nghệ gì gì đó, em gái ngực nhỏ, ngươi nói xem, nếu như ta ngâm thơ thì có tính là tài nghệ hay không?"
"Tùy ngươi."
Dạ tiệc mà ngươi ngâm thơ? Haha haha, đến lúc đó nàng nhất định phải mua bắp rang với coca.
"Coi như là ngâm thơ anh Diệp cũng nhất định có năng lực đàn áp tất cả mọi người."
Lý Bang vô cùng tự tin nói.
Diệp Thiên Dật vỗ vai hắn một cái bốp, nói:
"Thanh niên cứng à , có một số việc mặc dù là sự thật, nhưng chúng ta phải khiêm tốn một chút, phách lối quá cũng không tốt."
Lý Bang cẩn thận suy nghĩ một chút...
"Anh Diệp ta biết ngươi có ý gì! Ta sẽ làm thật tốt!"
Lý Bang nói xong hưng phấn chạy ra ngoài.
Diệp Thiên Dật: ???
Không phải chứ, người anh em này lại biết cái gì chứ? Hắn phải đi làm gì vậy? Hắn chỉ muốn nói với Lý Bang là chúng ta đừng nên thổi phồng quá nhiều, người anh em à ta thật sự chịu không nổi.
Diệp Thiên Dật vô cùng miễn cưỡng đi báo danh tham gia chương trình, cụ thể là tiết mục gì thì trên đường đi hắn sẽ từ từ suy nghĩ.
Trong khi đó, Thi Gia Nhất đã đưa danh sách tên cho Lý Bác Nhân, Lý Bác Nhân đột nhiên nhìn thấy tên của Diệp Thiên Dật trên đó, có chút không tin vào mắt mình, hắn ta tháo kính ra.
"Cô giáo Thi, thế này là sao vậy? Diệp Thiên Dật? Không phải là Họa Thủy sao?"
"Sao nào? Học sinh của ta vừa tài năng, lại năng động, đẹp trai, có chí tiến thủ. Hắn muốn tham gia chương trình này là sai sao?"
Thi Gia Nhất ngồi xuống bàn, nàng thuận tay cầm một quả táo lên, vừa nói vừa rung chân.
"Không sai, không sai, nhưng để có thể tham gia bữa tiệc này, hắn còn phải tham gia một cuộc tranh đấu với Học viện Thiên Tinh. Nàng làm như vậy đồng nghĩa với việc thiên vị hắn ta, khiến cho Học viện Thiên Thủy của ta bị thua thiệt mất một điểm. Ta không đồng ý.”
Lý Bác Nhân thở hắt ra và nói.
"Ồ, đúng thật nhỉ, Diệp Thiên Dật nói với ta rằng gần đây hắn ta dường như khá thân thiết với con dâu của người nào đó. Ai da, hắn ta muốn biểu diễn một tiết mục. Nếu ngươi vẫn không đồng ý, làm hắn ta không vui thì..."
Thi Gia Nhất thở dài, rồi lắc đầu.
"Gì cơ!"
Lý Bác Nhân nhảy dựng lên!
Cái tên Diệp Thiên Dật này ... con dâu của ông ta ...
Không được rồi! Nguy hiểm!
Sau đó Thi Gia Nhất lại thở dài nói tiếp: "Nếu hắn ta khó chịu, ta không biết hắn ta sẽ có thể làm ra những trò lố bịch gì đâu. Thôi bỏ đi vậy. Nếu ngươi không đồng ý thì ta đành để Họa Thủy tham gia vậy." Nói rồi Thi Gia Nhất nhảy khỏi bàn và định bỏ đi.
"Đợi một chút!"
Lý Bác Nhân ngăn cô lại.
"Còn chuyện gì nữa sao thưa trưởng khoa?"
"Được rồi! Để hắn ta tham gia, để hắn ta tham gia!"
Lý Bác Nhân nghiến răng nghiến lợi nói.
"Thôi không cần đâu, trưởng khoa có vẻ không muốn như vậy cho lắm, tốt hơn hết là ta nên để Họa Thủy tham gia vậy."
Thi Gia Nhất lắc lắc đầu nói.
"Để Diệp Thiên Dật tham gia đi!"
Giọng của Lý Bác Nhân trở nên to hơn một chút.
"Thôi hãy cứ để Họa Thủy tham gia đi. Viện trưởng nói rất đúng. Thực lực của Họa Thủy rất mạnh. Đến lúc đó Diệp Thiên Dật làm sao có thể đấu lại với người của học viện Thiên Tinh được, khác gì tặng không điểm cho người ta. Là do ta sơ sót chưa suy nghĩ thấu đáo. Ta đi tìm Họa Thủy đây.”
"Để Diệp Thiên Dật đi!"
Lý Bác Nhân nói lớn.
Thi Gia Nhất khẽ nhếch khóe miệng, rồi nói: "Được rồi, Diệp Thiên Dật thì Diệp Thiên Dật. Ai da, hình như tiền lương trả ngày hôm qua có chút hơi ít thì phải ... Hiệu trưởng à, hôm qua ngươi quên mất không đưa tiền thưởng cho ta sao?”
Lí Bác Nhân: "..."
" Thi Gia Nhất, nàng..."
Lý Bác Nhân chỉ tay vào Thi Gia Nhất.
"Hả? Viện trưởng, sao ngươi lại chỉ tay vào ta vậy?”
Lý Bác Nhân hít một hơi thật sâu, sau đó ngồi xuống, đeo kính vào, nói: "Ta nghĩ cô giáo Thi đã tận tâm, siêng năng và tận tâm trong suốt thời gian giảng dạy, luôn nghĩ đến thành tích của học viện chúng ta, lại còn đã đích thân chủ trì buổi dạ tiệc. Những người như nàng còn có thể tìm ở đâu được nữa? Tiền thưởng quả thực phát chưa đủ. Ngày mai ta sẽ bổ sung cho nàng vào cuối bữa tiệc. "
"Cảm ơn viện trưởng, ngài thật là rộng lượng."
Đôi mắt xinh đẹp của Thi Gia Nhất sáng lên, và sau đó bước ra ngoài với mái tóc dài lủng lẳng một chút điệu đà.
----------------
Đọc rẻ và nhanh nhất tại truyenyy(.com)