Nhưng mà hắn vẫn rất tò mò, người được xưng đệ nhất mỹ nhân, đến cùng xinh đẹp như thế nào? Có xinh đẹp bằng hai cô gái vừa nãy hắn mình thấy không? Vừa vặn, có thể tranh thủ lúc này bắt chuyện với các nàng một chút.
Diệp Thiên Dật cũng theo đám người đi ra.
"Hai vị, ta là Tần Mạch Thiếu chủ Tà Hoàng tông, làm quen một chút được không?."
Tần Mạch đuổi kịp Bắc Manh Manh và Kỷ Điệp.
"Chào cậu Tần, nghe danh đã lâu!"
Kỷ Điệp mỉm cười.
Nhìn Kỷ Điệp với hoảng cách gần như vậy, khiến hắn choáng váng!
Cô gái này... thật là mị hoặc!
"Không biết quý danh của quý cô đây là gì?"
"Kỷ Điệp."
Kỷ Điệp thản nhiên nói.
"Kỷ Điệp?"
Hắn nghe được cái tên này thì nhướng mày.
"Hóa ra là Điệp phi của quý quốc."
Tần Mạch không cam lòng ôm một quyền!
Đáng ghét thật! Bị đế vương đế quốc này đi trước một bước!
Làm sao một đế vương nho nhỏ mới vừa lên ngôi lại có thể nạp nàng làm phi được cơ chứ? Kỷ Điệp này cũng có thanh danh là không nhỏ trên đại lục, vì sao ư?
Ba năm trước hắn có từng tham gia một lần luận võ, người đạt được hạng nhất, cũng chính là người đã đánh bại hắn, tên là Kỷ Điệp! Chẳng qua là lúc đó nàng mang khăn che mặt, hắn cũng không ngờ nàng lại chính là người đang đứng trước mặt mình lúc này!
Nếu sớm biết nàng đẹp như thế, hắn đã sớm để tông môn đi cầu hôn rồi!
"Vậy còn cô đây là…."
"Bắc Manh Manh Thất công chúa của đế quốc."
Kỷ Điệp cười nói.
Tần Mạch: "..."
Hắn không biết nàng, nhưng hắn có nghe nói chuyện hôn sự của Thất công chúa, đồng thời bao gồm chuyện phò mã bị truy nã.
Làm sao mấy cô gái xinh đẹp này hắn lại toàn gặp được muộn như vậy chứ?
"Vinh hạnh vinh hạnh!"
Tần Mạch khẽ gật đầu sau đó bước nhanh về phía trước.
Ngoài cổng, Hạ Thiên Hạ, mẹ Hạ Ngữ Hàn và cả mấy vị cường giả của Hạ gia vừa bước xuống xe, sau đó Hạ Ngữ Hàn mặc bộ váy cưới màu đỏ chậm rãi từ trong xe bước ra!
Đám cưới của hoàng thất và đám cưới của các đại gia tộc cũng không giống nhau, cũng không cần bọn họ tặng quà cáp gì cả, chỉ cần mang được cô dâu về nhà là được rồi!
Mà nơi này cũng không có mấy chuyện cô dâu phải trùm khăn hỉ đội đầu, cho nên, lúc Hạ Ngữ Hàn xuống xe, chung quanh trực tiếp đều hít thở không thông!
"Thật... Thật là đẹp! Đây chính là Hạ Ngữ Hàn sao? Ta... Ta đây là lần đầu tiên nhìn thấy! Thật sự không hổ là đệ nhất mỹ nhân!"
"Tê ——Hạ Ngữ Hàn này, quá, quá quá đẹp rồi! Định mệnh! Khí chất này, làn da này, gương mặt này, dáng người này... Mấu chốt còn đang mặc váy cưới, thật sự là đẹp hơn cái chữ đẹp luôn á!"
"Đậu móe! Ta cmn hâm hộ tên Diệp Phong này quá! Thật hâm mộ phát khóc luôn rồi! Sao hắn lại tốt số kiếm được cô vợ quá đẹp như này chứ, ôi, tim ta đau quá man!"
"..."
Sau đi Hạ Ngữ Hàn xuống xe thì yên lặng đứng ở đó, Tiểu Vũ ở bên cạnh đỡ một tay của nàng, thật sự, khi bọn họ nhìn thấy Hạ Ngữ Hàn, chính là bị sắc đẹp của nàng kinh diễm chết đứng hết rồi.
Lúc Diệp Phong nhìn thấy Hạ Ngữ Hàn, hắn đã kích động tới mức tay chân cũng run lên!
Nàng... nàng... đơn giản mà nói là quá vô địch! Quá hoàn mỹ! Nhất là khí chất và ánh mắt lạnh lùng đến mức bạc tình của nàng, khiến cho người khác không dám đến gần, nhưng vừa nghĩ tới đêm nay sẽ được đè một người con gái như thế ở dưới người mình hắn đã có cảm giác rồi! Thậm chí hoàn toàn ép không được loại cảm giác này, may mà có thể dùng linh lực để áp chế, bằng không thì hắn xấu hổ chết mất.
"Ha ha ha, ông thông gia."
Diệp Ngạo Vân cười ôm Hạ Thiên Hạ một hồi lâu.
Hạ Thiên Hạ cũng là tươi cười hớn hở, mặc dù phía sau nụ cười này là rất bất đắc dĩ! Hắn thật hi vọng sáng hôm nay đi đến chỗ con gái sẽ phát hiện nàng đã bỏ đi rồi, nhưng nàng vậy mà còn thay đồ xong rồi...
Diệp Vân nhìn cô gái xinh đẹp xuất hiện trước mắt mình, thật sự, hâm mộ phát khóc!
Đám người ở phía trong cũng đã đi ra tới!
"Wowww, thiên kim Hạ gia quả thật là xinh đẹp, còn xinh đẹp hơn Thất công chúa nhiều!"
"Nói thế nào nhỉ? Mỗi người một vẻ, chỉ riêng khí chất này của thiên kim Hạ gia đã là sức hấp dẫn khơi gợi ước muốn chinh phục của cánh đàn ông quá mạnh mẽ! Mà Hạ Ngữ Hàn lại còn có vóc dáng cùng vẻ ngoài xinh đẹp tuyệt đỉnh nữa, đún là một cô gái cực phẩm! Diệp Phong Diệp gia đúng là nhặt được bảo vật!"
"..."
Lúc Tần Mạch đi tới, ánh mắt đầu tiên của hắn cũng bị Hạ Ngữ Hàn hấp dẫn, khi hắn nhìn sang, cả người đều rơi vào cảm giác kinh diễm!
Vị này...
Vị đệ nhất mỹ nữ thành Bắc Đẩu Thiên này, quả là danh bất hư truyền! Hắn mới chỉ nhìn thồi mà... đã có cảm giác rồi, không thể tự kiềm chế ‘thằng em’ của mình được!
Kiểu phụ nữ như Kỷ Điệp mặc rất xinh đẹp, rất có sức hấp dẫn, nhưng hắn cũng không thích lắm, vì sao ư? Bởi vì hắn thích những cô gái lạnh lùng như thế này! Loại phụ nữ này mới là cực phẩm nhất! Mới là kiểu con gái mà hắn muốn chinh phục nhất!
Thậm chí suốt bao nhiêu năm qua, ở trong tông môn hắn chưa từng gặp cô gái nào xinh đẹp như thế này! Thật sự chưa từng gặp dù chỉ một người!
Mà bây giờ, cô gái tuyệt vời như vậy lại sắp làm vợ của người khác? Mà người đàn ông kia thì sao...
Hắn nhìn thoáng qua!
Diệp Phong mà thôi, loại người này cũng xứng đáng có được một cô gái hoàn mỹ như vậy sao? Người như vậy chẳng phải là nên dành cho Tần Mạch hắn sao?
Tần Mạch âm thầm nắm chặt nắm đấm!
Không được! Tuyệt đối không được, phải tranh thủ lúc này nàng chưa bị hắn chạm vào, hắn phải nghĩ cách để có được nàng mới đươc!
"Nào nào nào, mau mời vào, chỉ còn chờ các ngươi thôi đấy, hôm nay Ngữ Hàn thật là xinh đẹp nha!"
Diệp Ngạo Vân cười tươi rói nhìn Hạ Ngữ Hàn, sau đó nhanh nói với Diệp Phong đang đứng bên cạnh mình: "Phong nhi, còn không mau dẫn Ngữ Hàn vào?"
"Dạ!"
Sau đó Diệp Phong đi tới bên cạnh vươn tay ra muốn nắm tay Hạ Ngữ Hàn.
Hạ Ngữ Hàn hơi chần chờ một chút, cuối cùng không đưa tay ra, nếu như tay của nàng không bị Tiểu Vũ nắm lấy, nàng chắc chắn phải đưa tay ra để hắn nắm tay mình, nhưng tay của nàng đang bị Tiểu Vũ nắm, nàng cũng thuận thế coi như mình không nhìn thấy.
Diệp Phong hơi lúng túng một chút, trong lòng hừ lạnh một tiếng!