“Rốt cuộc là lĩnh vực gì vậy! Lĩnh vực của hắn đến cùng là cái gì thế? Hai mươi lăm giây hạ gục Thánh Quân cảnh bát giai, đây...”
“........”
Quần chúng nhìn chăm chăm Diệp Thiên Dật như nhìn thấy quỷ.
Cả người Lâm Khoát bên kia đều run lên vì tức giận!
Đây rốt cuộc là cái quỷ gì thế?
Chẳng lẽ Thánh Quân cảnh đều không làm gì được một Thiên Tôn nhỏ bé sao? Từ khi nào thì Thiên Tôn lại trở nên mạnh như vậy chứ?
Người của Tà Thần Tông, thật sự nghịch thiên như vậy sao? Cùng bọn họ thật sự không phải người cùng một thế giới sao?
Diệp Ngạo Vân nhíu chặt chân mày!
Là lĩnh vực của hắn!
Lĩnh vực đó khiến hắn có thể nhẹ nhàng giả quyết một Thánh Quân cảnh bát giai! Nhưng mà, rốt cuộc là lĩnh vực gì? Lại có thể gọn gàng, linh hoạt như vậy!?
Lợi hại!
Khóe miệng Kỷ Điệp khẽ nhếch.
Mặc dù nàng không biết là lĩnh vực gì, nhưng trong hai mươi lăm giây, lấy lực lượng của Thiên Tôn giải quyết Thánh Quân, có thể thấy mức độ kinh khủng của lĩnh vực này!
Miệng nhỏ của Bắc Manh Manh hơi há ra.
Đều là võ giả, sao khác biệt lại lớn vậy chứ? Nàng là Thiên Tôn cảnh thập giai, luận thiên phú, xác thực nàng kém Hạ Ngữ Hàn một chút, nhưng thiên phú của nàng cũng tuyệt đối là đỉnh cao đó! Đây là không thể nghi ngờ, mà mặc dù nàng thích đánh nhau, nhưng nàng không có kiên nhẫn, nàng đối với huấn luyện gì đó cũng chẳng thích thú gì, bằng không, nàng bây giờ ít nhất cũng là Thánh Quân cảnh ngũ giai rồi.
Cho dù như vậy, nàng cũng không dám nói nàng Thiên Tôn cảnh thập giai có thể đánh thắng Thánh Quân cảnh tam tứ giai đâu, mà Diệp Thiên Dật này.... Hắn không chỉ nắm chắc phần thắng, thậm chí còn là nghiền ép! Tuy không thấy được gì, nhưng mà hắn.... mạnh quá đi!
Chẳng trách chị Kỷ Điệp lại ‘ngoại tình’ với hắn.
“Ta nói rồi, cùng lên đi! Còn chờ đợi gì nữa?”
Diệp Thiên Dật đứng đó, dư quang liếc nhìn đám người Đế quốc Thiên Lâm, khóe miệng khẽ nhếch!
Rắc rắc rắc___
Lâm Khoát siết chặt nắm đấm!
Cùng lên?
Tại sao tên nhóc này lại dám càn rỡ như vậy? Không lẽ hắn nắm chắc rằng tất cả Thánh Quân cùng lên đều có thể giết hết? Dù sao bây giờ cũng đã như vậy, hai trận mà hắn ta cho rằng thắng chắc rồi, thì cả hai người đều chết trong tay Diệp Thiên Dật! Mặt mũi của hắn, thật sự là mất hết rồi! Mà, đây còn là thể diện của Đế quốc Thiên Lâm!
Lời của Diệp Thiên Dật, như thể đang vả bốp bốp vào mặt của đám người Đế quốc Thiên Lâm vậy.
Thánh Quân cảnh, hai người rồi, đều không làm gì được hắn, thậm chí hình như còn bị hắn giải quyết một cách vô cùng nhẹ nhàng nữa, mà hắn còn đang nghêng ngang bảo Thánh Quân cảnh của Đế quốc Thiên Lâm cùng lên đi, đậu móe....
“Đáng chết!”
Lâm Khoát siết chặt nắm đấm!
Trận sau, tuyệt đối không thể thua được! Cũng không thể lấy nhiều đánh ít! Nếu như vậy, sau khi giết chết Diệp Thiên Dật thì không có lí do để nói với Tà Thần Tông rồi, ngươi lấy nhiều đánh ít, vậy còn không đủ để Tà Thần Tông tìm ngươi tính sổ sao? Cho nên, bắt buộc phải đánh một một! Mà tuyệt đối không thể thua!
“Phó Tướng, ngươi lên đi!”
“Tuân lệnh!”
Sau đó một người đàn ông trung niên bước tới, đứng trước mặt Diệp Thiên Dật!
Thiên Đạo cảnh!
“Đây là Phó Tướng Trấn Tây Cương của Đế quốc Thiên Lâm đúng không? Phàm là có thể trở thành Phó Tướng thì thấp nhất cũng là Thiên Đạo cảnh đó! Đế quốc Thiên Lâm này đã nâng đến Thiên Đạo rồi?”
“Thì cũng hết cách rồi, Thánh Quân cảnh bát giai bị diệt trong vòng hai mươi lăm giây, không nâng thành Thiên Đạo không lẽ nâng lên Thánh Quân cảnh thập giai? Thập giai thắng nổi sao?”
“Woa! Diệp Thiên Dật này mạnh thật đấy! Quá khoa trương rồi! Nhưng mà Thiên Đạo.... đây là một cảnh giới khác rồi! Hắn coi như xong rồi! Haizzz, trừ khi có người giúp hắn!”
“.......”
“Thú vị đấy!”
Cách đó không xa, thanh niên đang ngồi uống rượu quan sát ánh mắt chợt lóe, khóe miệng khẽ nhếch!
Năng lực này, hắn nên nói sao nhỉ? Không tính là yêu nghiệt lắm, nhưng cũng có thể tạm chấp nhận được, mà hắn cảm thấy tên nhóc này còn có những thủ đoạn khác nữa, nếu không cũng không nghênh ngang kêu tất cả Thánh Quân cùng lên như vậy!
Sau đó, hắn mở đồng hồ công năng, tìm danh mục bạn bè, nhấn gọi cho một người được hắn lưu là ‘Sư Tôn’.
Rất nhanh, thông qua tính năng trò chuyện cá nhân của đồng hồ, chỉ có hắn có thể nghe thấy âm thanh truyền vào tai hắn.
“Nói đi.”
Đây là một giọng nói rất thanh khiết, rất cao quý, lại có chút lãnh đạm! Khá giống với... ừm... Hoàng Nguyệt, Thường Hi bọn họ!
Thật ra các cô gái như vậy không nhiều, bởi vì để có được ngữ khí, khí chất như vậy, bản thân họ phải là một cao thủ, mà còn là loại khí chất tích lũy qua năm tháng mới có được! Nhưng mà phải nói, các loại cô gái khác đều không thể kích thích dục vong chinh phục của đàn ông! Chỉ có những nữ thần lạnh lùng như này mới có thể khiến đàn ông có dục vọng chinh phục mạnh nhất!
“Khụ khụ __ __ Sư tôn, vị đồ đệ thứ năm của ngài có vẻ như xuất hiện rồi đó.”
Hắn nói xong thì cười nhẹ, ngửa cổ uống một ngụm rượu.
Bên kia trầm mặc một giây, rồi nói: “Như thế nào?”
“Thiên Tôn cảnh thất giai nháy mắt giết chết Thánh Quân cảnh bát giai.”
Hắn tiếp tục nói.
Bên kia đáp lại: “Không đủ.”
“Hắn còn bảo mười mấy Thánh Quân cảnh cùng lên nữa.”
Hắn lại nói.
Bên kia lại trầm mặc một lúc.
“Cho ta xem xem.”
“Được thôi.”
Sau đó hắn đổi từ trò chuyện giọng nói thành trò chuyện video, để video quay về phía Diệp Thiên Dật.
“Sư tôn, bây giờ hắn đang đấu với một người là Thiên Đạo cảnh ngũ giai.”
“Thiên Tôn cảnh thất giai đấu với Thiên Đạo cảnh nhất giai? Nếu mà làm được, đưa hắn tới Yêu Tâm Phong.”
Bên tai hắn truyền đến một giọng nói lạnh nhạt.
“Ha ha, vậy.... sư tôn, nếu làm được thật, nếu ta mà tìm được vị đồ đệ thứ năm này của ngài, ngài xem.... linh khí Thần Hư kia....”
“Ừ, cho ngươi.”
“Oh yeah, đa tạ Sư tôn!”
Ánh mắt người thanh niên đang uống rượu vốn có vẻ ủ rũ bỗng sáng lên, khôi phục tươi tắn.