Bắc Hạo Nhiên không yên tâm!
Diệp Thiên Dật nói giải độc cho hắn thì đã giải rồi? Cho dù hắn thề rồi thì sao? Trên đời này mẹ nó ai sẽ tin vào thứ như lời thề cơ chứ? Ngươi có thề độc thế nào đi nữa, cũng chỉ là một câu nói mà thôi, ngươi còn thật sự tin trời phạt hả, cho dù thật sự có, vậy cũng nhất định là phần sau nhé!
Diệp Thiên Dật động động tay, lực lượng gì cũng không phóng thích, sau đó nói với Bắc Hạo Nhiên độc của hắn được giải rồi, Bắc Hạo Nhiên tin không? Hắn chắc chắn không tin!
Hắn biết Diệp Thiên Dật này khẳng định biết rõ mình muốn giết hắn ta, lại thêm tình cảnh này, hắn càng không tin tên nhóc này thật sự giúp hắn giải độc!
"Không thỏa đáng? Chỗ nào không thỏa đáng? Bệ hạ đã không sao rồi."
Diệp Thiên Dật lôi kéo tay thon ngọc của Hạ Ngữ Hàn nhếch miệng cười với Bắc Hạo Nhiên.
“Ý của bản đế là, bản đế một chút cũng không cảm nhận được cảm giác độc này đã biến mất.”
Bắc Hạo Nhiên tiếp tục mỉm cười nói.
“Độc này chính là như vậy, giống như khi bệ hạ trúng độc, ngài không phải không có một chút cảm giác đã trúng độc sao?”
“Ha ha ha.” Bắc Hạo Nhiên cười cười, nói: “Cũng đúng, chẳng qua hay là ngươi đem cách giải độc nói cho ta biết? Bản đế cảm thấy độc này rất kỳ diệu, nếu như có thể hiểu một chút độc tính của độc này cũng coi như là một loại thu hoạch! Thế nào?”
Bắc Hạo Nhiên cười hỏi.
"Vậy không được, loại độc này cũng giống như đơn thuốc của một người thầy thuốc, đó chính là thứ quý báu nhất của thầy thuốc, làm sao có thể dễ dàng nói cho người khác biết được? Cho dù là bệ hạ cũng không được đâu." Diệp Thiên Dật cười nói.
Bắc Hạo Nhiên âm thầm nắm chặt hai nắm đấm!
Diệp Thiên Dật càng như vậy hắn càng cảm thấy độc của mình không được giải, thế nhưng hắn cũng không thể trở mặt?
“Ha ha ha, cũng có lý, vậy bản đế đi trước!”
Sau đó Bắc Hạo Nhiên mỉm cười quay người, ngay tại thời khắc quay đầu sắc mặt liền âm trầm xuống sau đó rời đi.
Hạ Ngữ Hàn quả nhiên không đoán sai, nàng biết Bắc Hạo Nhiên này tuyệt không có khả năng giúp Diệp Thiên Dật, hắn nhất định là trúng độc! Diệp Thiên Dật này cũng thật lợi hại.
Chẳng qua bây giờ Diệp Thiên Dật không có tâm trí làm chuyện này, hắn nhanh chóng hỏi Hạ Ngữ Hàn: “Tiểu Ngữ Hàn, hỏi ngươi một chuyện, thế lực nào ở thành Bắc Đẩu Thiên có thể có linh khí thời gian?"
"Linh khí thời gian? Ngươi đại khái muốn linh khí thời gian mức độ nào?" Hạ gia cũng có."
Diệp Thiên Dật hơi trầm ngâm: "Một ngày hóa một tháng, có không?"
Hạ Ngữ Hàn cũng có: "Linh Khí thời gian của Hạ gia chỉ có thể làm được ở trong một ngày làm bảy ngày, muốn đạt đến một tháng quá khó.”
“Bảy ngày à?”
Diệp Thiên Dật hơi trầm ngâm.
Tà Hoàng Môn có lẽ cũng sẽ đến trong khoảng thời gian hai ba ngày nữa, bảy ngày cũng chính là nói hắn có thể chỉ có thời gian nửa tháng, nửa tháng căn bản không đủ! Bởi vì luyện chế đồ vật rất tốn thời gian!
“Ta trở về sẽ hỏi giúp ngươi một chút.” Hạ Ngữ Hàn nhìn thấy biểu hiện của Diệp Thiên Dật nói.
"Được! Vậy ta cũng về hỏi một chút!"
Sau đó hai người rời khỏi Diệp gia liền tách ra, sau khi tách ra Diệp Thiên Dật đi tìm Bắc Manh Manh, nếu như hoàng thất có, Diệp Thiên Dật cũng không ngại dùng một chút.
Ánh mắt Bắc Manh Manh nhìn Diệp Thiên Dật đều đã u oán lắm rồi.
“Ngoan nhé ngoan nhé.”
Diệp Thiên Dật cười xoa xoa mái tóc của nàng.
“Hừ!”
Bắc Manh Manh nhăn mũi, nói: “Ta không biết, hoàng thất ta biết không có Linh khí thời gian, Linh khí thời gian rất hiếm, bình thường mà nói có thể nắm giữ Linh khí thời gian lợi hại một chút là tông môn lớn, Tà Hoàng tông nhất định có."
Diệp Thiên Dật:"... "
"Ta nghi ngờ ngươi muốn hại chồng ngươi."
Diệp Thiên Dật trợn mắt.
"Hì hì."
Bắc Manh Manh lè lưỡi.
“Ta đi tìm Kỷ Điệp hỏi chút.”
“Lại đi tìm chị Kỷ Điệp, chỉ sợ không phải ngươi đi hỏi chuyện, mà là đi làm chuyện xấu á.” Bắc Manh Manh hừ một tiếng.
“Bà chị à, lần này ta thật sự là đi hỏi nàng, lần này liên quan đến chuyện của Tà Hoàng tông, đó cũng là liên quan đến tính mạng của ta, ngươi cho rằng ta đang đùa giỡn à." Diệp Thiên Dật trừng mắt nhìn nàng.
“Hả? Ừ.”
Bắc Manh Manh gật đầu nhỏ.
“Đi đây!”
Sau đó Diệp Thiên Dật vội vàng bước đi.
Bắc Manh Manh đứng đó nhìn bóng lưng của Diệp Thiên Dật, nàng cắn môi.
Nàng không ngốc, tối hôm qua Bắc Hạo Nhiên đã giúp Diệp Thiên Dật đi tìm thiên địa thần vật cấp Thánh Đạo của Diệp gia, nàng liền đoán được nhất định là Bắc Hạo Nhiên bị Diệp Thiên Dật uy hiếp, nàng cũng biết, giữa Diệp Thiên Dật và hoàng thất của đế quốc Bắc Đẩu nhất định không yên ổn được.
Cho nên vấn đề đến rồi, nàng là người của hoàng thất, nàng là vợ của Diệp Thiên Dật, nàng… đến lúc đó thật sự không biết phải làm sao.
Một bên khác Diệp Thiên Dật đến chỗ Kỷ Điệp!
“Chồng ơi, ôm một cái nào.”
Kỷ Diệp Thiên vui vẻ dang tay với Diệp Thiên Dật.
“Đi đi.”
Diệp Thiên Dật đẩy nàng, rất giống ngươi đang nằm trên giường đọc sách, bạn gái muốn ân ái, sau đó ngươi đẩy nàng ra nói một câu: Cút ra, đừng cản trở ta đọc sách.
Kỷ Diệp tủi thân vểnh miệng nhỏ, quả là làm tan chảy trái tim của người đàn ông.
"Ngươi biết nơi nào có Linh khí thời gian không? Lợi hại một chút."
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Ngươi ôm người ta một cái, người ta sẽ nói cho ngươi.”
Kỷ Diệp tủm tỉm cười nói.
Diệp Thiên Dật trợn mắt, có điều ngược lại hắn cảm thấy có chút thú vị, Kỷ Điệp đã nói vậy, chứng tỏ nàng có? Sau đó Diệp Thiên Dật quả quyết ôm nàng một cái.
"Ha ha ha- -"
Kỷ Điệp nhịn không được cười ra tiếng, sau đó rúc vào trong ngực Diệp Thiên Dật, nói: "Linh khí thời gian, ta có nha."
Diệp Thiên Dật: "..."
"Cường độ gì đó?"
"Trong linh khí thời gian, bên ngoài một ngày, bên trong một tháng."
Diệp Thiên Dật; "..."
"Nhanh nhanh nhanh, cho ta."
Hai mắt Diệp Thiên Dật sáng lên!
Woaaa! Cũng quá trùng hợp đi.
"Ngươi ở chỗ này của ta, cũng an toàn." Kỷ Điệp nói.
“Được!”
Sau đó Kỷ Điệp dẫn Diệp Thiên Dật đến nơi tu luyện bí mật của nàng, lấy linh khí thời gian ra!
“Bàn chuyển đổi thời gian, linh lực trong đó có thể cho ngươi ba ngày.”
Kỷ Điệp lấy ra một Linh khí đặt trên mặt đất, đồng thời mở ra nói với Diệp Thiên Dật.
“Đủ rồi!”
“Đi đây!”
Sau đó Diệp Thiên Dật bước vào trong không gian bên trong được mở ra bởi bàn chuyển đổi thời gian trước mặt này!
...
Bên ngoài, ba ngày rất nhanh trôi qua!
Khiến mọi người không hiểu chính là, ba ngày này, Diệp Thiên Dật đi đâu rồi?
Cả thành Bắc Đẩu Thiên yên tĩnh đến lạ thường, nhưng càng yên tĩnh lại càng khiến những người đó cảm thấy không ổn, giống như yên tĩnh trước cơn giông bão!
Vào lúc này, ban đêm, Diệp Ngạo Vân đang cùng Tam trưởng lão Bách Bất Hối của Tà Hoàng tông nói chuyện với nhau.
“Bất Hối tôn giả, khi nào thì Tà Hoàng Tông động thủ?”
Diệp Ngạo Vân thật sự không thể chờ thêm được nữa! Nhất là thần vật thiên địa cấp Thánh Đạo mất rồi, hắn thật sự… hận thấu Diệp Thiên Dật!
"Ngày mai! Tà Hoàng tông đã thương nghị xong, sáng sớm ngày mai sẽ tiến đến Diệp gia!"
Hai mắt Diệp Ngạo Vân đột nhiên sáng lên!
"Tốt rồi! Tốt rồi! Ngày mai thì ngày mai!"
Sau đó hắn cúp máy, mắt lóe lên sát khí!
Diệp Thiên Dật, ngày mai hắn hoàn toàn xong đời!