Mọi người cảm thấy mọi chuyện coi như xong rồi!
Tại sao?
Trước đây hắn có thể sống sót là nhờ có sương độc, mà giờ đây sương độc không còn nữa, cho dù vẫn còn thì đây cũng là sức mạnh của Thần Hư cảnh, hắn có thể giữ được bao nhiêu?
Lẽ nào hắn còn có thể giết Thần Hư cảnh sao? Thật là một câu chuyện nực cười!
“Bây giờ, để ta xem ngươi có chết không!”
Hai mắt của Tần Mạch tối sầm lại.
“Ra tay không?”
Ở phía xa, người con gái của Hạo Thiên Điện đang đeo khăn che mặt hỏi cha của nàng.
“Khoan đã.”
Người đàn ông nhẹ nhàng nói.
Sau đó hắn không có thêm biểu hiện nào khác rồi vô tư đứng đó.
“Tên nhãi ngu dốt, mau chết đi!”
Lão tổ Tà Hoàng tông trực tiếp ra tay, rõ ràng hắn là một người thông minh, giết chết hắn có thể sẽ có được linh khí, cho dù không lấy được thì cũng phải giết hắn. Hắn sẽ không vì một linh khí mà lãng phí thời gian ở đây, không đời nào!
Diệp Thiên Dật có thể ngăn chặn sức mạnh của Thần Hư cảnh sao?
Nếu hắn đủ giá trị cuồng ngạo thì đương nhiên là có thể!
Hắn có thẻ khống chế tuyệt đối, hắn còn có thẻ vô địch, tất cả đều có thể hạ gục đối phương! Diệp Thiên Dật không dám sử dụng thẻ vương bát, tại sao chứ?
Thật là khoa trương!
Thẻ vương bát này thực sự quá khoa trương, ở nơi nhiều người như vậy, ở một thế giới mới, Diệp Thiên Dật mới chỉ là tồn tại ở tầng thấp nhất trong thế giới này, hắn thật sự lo rằng sẽ tạo ra chấn động nếu hắn sử dụng thẻ vương bát, sau đó hắn sẽ không tồn tại nữa!
Còn độc….
Nói thế nào nhỉ, tuy cũng rất là nghịch thiên, nhưng thực sự mà nói, Diệp Thiên Dật vốn không biết thứ hạng của Huyền Thiên Độc Khí, đây chỉ là thứ mà Diệp Thiên Dật đã lục tìm được trong trí nhớ của mình trong Càn Khôn Thánh Thuật. Trong ký ức của hắn, thứ này được luyện chế như vậy, Diệp Thiên Dật còn biết nó có thể đạt được hiệu quả như thế nào, nhưng trong ký ức lại hoàn toàn không nói nó là Huyền Thiên Độc Khí xếp hạng nào!
Đây cũng là chuyện bình thường, cho dù là thứ ở đại lục này hay là ở Càn Khôn Thánh Thuật, cũng có thể là y thuật của nhiều năm trước, lúc đó có thể cũng không có cái gọi là xếp hạng Huyền Thiên Độc Khí, vậy nên không có trong ký ức cũng là chuyện bình thường!
Huyền Thiên Độc Khí của ngươi ít nhất phải trúng đích mới được đúng không? Nếu ngươi đã dùng thẻ vương bát thì việc ngươi biến Thần Hư cảnh, Thần Vương cảnh thành con rùa thật là đáng sợ.
Và Diệp Thiên Dật phải làm gì bây giờ?
Diệp Thiên Dật đã phải mất một tháng để chế tạo ra loại độc khí mạnh nhất, cũng không thể nói là mạnh nhất, trong ký ức của hắn vẫn còn thứ mạnh hơn, nhưng Diệp Thiên Dật biết rằng nhất định sẽ có Thần Hư cảnh, vì vậy hắn phải chế tạo ra thứ này, bởi vì thứ này mới có thể gây ra kích chí mạng cho Thần Hư cảnh!
Cái mạnh hơn Diệp Thiên Dật lại không thể làm được, tại sao chứ?
Fuck, những món đồ độc vật thiên địa kia có độc lực quá cao, quá cao, khả năng miễn nhiễm với cả trăm loại chất độc của Cửu Thải Kì Dị hoa đã không còn tác dụng nữa, suy cho cùng thì một linh vật thiên địa Thần giai làm sao có thể so sánh với cấp Thánh đạo được?
Trong một tháng tinh luyện thứ đồ vật này, Diệp Thiên Dật đã sử dụng ba độc vật thiên địa cấp Thánh đạo, trong đó thì hắn đã làm gì trong hai mươi ngày? Hai mươi ngày để luyện chế thứ khác, luyện chế những đan dược có thể khiến hắn chống đỡ được độc vật thiên địa cấp Thánh đạo!
Lúc này, Diệp Thiên Dật nhìn đường kiếm xuyên tới ngay trước mắt, ánh mắt như ngưng lại.
“Ta muốn xem xem liệu uy lực của ngươi hay uy lực của ta lớn hơn!”
Soàn soạt—
Diệp Thiên Dật đưa tay ra, trong lòng bàn tay xuất hiện hai quả cầu nhỏ màu đen.
Không to, mỗi cái không to bằng quả óc chó.
Khi hai quả cầu nhỏ xuất hiện trong tay Diệp Thiên Dật, mọi người đều nhìn thấy, nhưng nói sao đây, phản ứng đầu tiên của mọi người là mong đợi , liệu thứ này có thể giúp hắn sống sót dưới tay Thần Hư cảnh không? Đây có phải là một độc khí rất mạnh không?
Phản ứng tiếp theo là dường như không có gì đặc biệt!
Soàn soạt—
Tiếp theo, Diệp Thiên Dật nhằm vào lão tổ tông của của Tà Hoàng tông đang ở trên hư không, vận toàn bộ sức mạnh của mình!
Đúng vậy, ngươi đừng tưởng hai quả cầu nhỏ này có vẻ rất đơn giản, toàn bộ sức mạnh Thánh Quân cảnh thập giai của Diệp Thiên Dật cũng không thể ném ra ngoài được, ngươi có tin không?
Nhưng….
“Phép tạo hóa! Lực lượng phiên bội!”
Toàn bộ linh lực của Diệp Thiên Dật bị hút sạch trong phút chốc, sau đó hắn đột nhiên ném hai quả cầu nhỏ ra ngoài bằng một loại thủ pháp vô cùng đặc biệt!
Vào thời điểm ném ra ngoài, ngươi không thể tưởng tượng được mặt đất dưới chân Diệp Thiên Dật một trăm mét bị nứt ra ngay lập tức!
Ngay sau đó, hai quả cầu nhỏ dựa sát vào nhau, vòng lấy nhau rồi bắn ra xa theo hình xoắn ốc, tốc độ còn thậm chí còn nhanh hơn cả đường kiếm của Thần Hư cảnh!
Theo sau đó là một luồng sức mạnh không thể tưởng tượng nổi.
“Đây là…. Huyền Thiên Độc Khí gì vậy?”
Kiếm Cổ cau mày.
Không thể nhận ra! Bởi vì loại Huyền Thiên Độc Khí tương tự kiểu này có hẳn bốn cái cơ!
“Huyền Thiên Độc Khí, Chỉ Xích Thiên Nhai!”
Ở phía xa, người đàn ông Hạo Thiên Điện bỗng nhiên co rụt lại!
Hắn không thể nhìn rõ rốt cuộc đây là cái gì, nhưng tại sao hắn lại có thể nhận ra? Chỉ vì một điểm, đó là vì thủ pháp đặc biệt mà Diệp Thiên Dật đã ném Chỉ Xích Thiên Nhai ra lúc nãy, đó chính là Huyền Thiên Độc Khí xếp hạng thứ năm!
Là người Hạo Thiên Điện, hắn hiểu rất rõ về Huyền Thiên Độc Khí, cho dù hắn không luyện chế ra được Huyền Thiên Độc Khí đó thì hắn vẫn có hể hiểu được một số đặc tính!
“Đây là..... Chỉ Xích Thiên Nhai sao? Khuôn mặt của cô gái sau tấm khăn che cũng khẽ động.