Dịch: Cỏ Dại Team
Lúc hai lực lượng va vào nhau, độc lực màu xanh lục của Chỉ Xích Thiên Nhai nháy mắt mạnh lên, một hơi nuốt chửng lực lượng đáng sợ đó!!
Mọi người đều lộ ra vẻ hoảng sợ!
Thần Hư cảnh, đó là đại chiêu của Thần Hư cảnh phóng thích đấy, lực lượng này lại bị hai quả cầu đó…… đánh tan trong nháy mắt?
“Chỉ Xích Thiên Nhai! Đến cùng thì hắn là người gì vậy!!”
Kiếm Cổ cũng nhận ra vật này!!
Một người hơn hai mươi tuổi, đến cả Chỉ Xích Thiên Nhai cũng có!
Tuy rằng không nhất định là hắn luyện chế, khả năng này không cao, nhưng hắn chắc chắn quen biết người luyện chế thứ này!
Hơn nữa, nói không chừng hắn cũng quen! Nói không chừng lại là sư tôn của hắn
Vèo——
Cường giả Thần Hư cảnh của Tà Hoàng tông bị Chỉ Xích Thiên Nhai đuổi theo biến mất trong mắt mọi người, bọn họ cũng không biết bên đó xảy ra chuyện gì, bởi vì không nhìn thấy!
“Diệp Thiên Dật! ”
Tần Lãng chỉ vào Diệp Thiên Dật phẫn nộ hét lên một tiếng
“Đây rốt cuộc là yêu thuật gì chứ?”
“Yêu thuật?”
Khoé miệng Diệp Thiên Dật cong lên, tỏ vẻ trêu tức
“Quỳ xuống! Gọi một tiếng cha, ta sẽ nói cho ngươi biết!”
Tạch tạch tạch——
Tần Lãng gắt gao nắm chặt nắm đấm không dám động thủ.
Nhưng mà đây cũng đã là cực hạn của Diệp Thiên Dật rồi, Thần Vương cảnh hắn còn có thể đối phó, nhưng nếu lại thêm một Thần Hư cảnh nữa, thì hắn cũng hết cách!
Mọi người âm thầm líu lưỡi!
Tà Hoàng tông này cũng quá thảm rồi!
Không, không phải là Tà Hoàng tông thảm, là Diệp Thiên Dật quá nghịch thiên!
Đại khái giằng co mất một phút, lão tổ tông Tà Hoàng tông lại xuất hiện trong tầm mắt mọi người!
“Quá tốt rồi! Lão tổ tông!”
Thấy lão tổ tông Tà Hoàng tông xuất hiện, mấy người Tà Hoàng tông tỏ vẻ vui mừng!
Thật sự, bọn họ không nhìn thấy hắn thật sự cảm rất lo lắng, mà bây giờ, hắn xuất hiện rồi, có phải là đã thoát khỏi nguy hiểm rồi không?
Nhưng giây tiếp theo, sắc mặt bọn hắn hoàn toàn thay đổi! Bởi vì, hai quả cầu Chỉ Xích Thiên Nhai vẫn đang đuổi theo sau lưng hắn!
Mọi người: “……”
“Tới đây!!”
Lão tổ tông Tà Hoàng tông vươn tay ra, bên dưới, một cường giả Thần Đạo cảnh đơn thuần xem kịch vui biến mất, bị hắn cách không bắt được, sau đó ném về phía Chỉ Xích Thiên Nhai phía sau!
Xuỳ——
Đụng vào, sau đó……
Thần Đạo cảnh nháy mắt bị xuyên thấu, kêu thảm một tiếng, thân thể lập tức tan biến mất. Nhưng mà, Chỉ Xích Thiên Nhai vẫn không dừng lại.
Đồng tử lão tổ tông Tà Hoàng tông đột nhiên co rút!
Cái thứ này, độc lực này, hắn cảm nhận được một cỗ lực lượng đáng sợ vẫn đang đánh về phía hắn!
“Ranh con, nhanh thu lại! Bản tôn đáp ứng tuyệt đối không động đến ngươi.”
Lão tổ tông Tà Hoàng tông vừa chạy thục mạng vừa hét lên.
Hắn, xin tha rồi!
“Gọi cha thì ta sẽ tha cho ngươi!”
Khoé mội Diệp Thiên Dật cong thành một nụ cười.
Một người khi đang ở trong thời điểm tuyệt vọng, có mấy ai còn giữ vững được sự kiêu ngạo của bản thân.
Đơn cử một ví dụ đơn giản nhất, khi ngươi bị bắt làm tù binh, bọn họ dùng những phương pháp kinh dị nhất hành tinh đến tra tấn ngươi, rốt cuộc có bao nhiêu người có thể chịu đựng được mà không tiết lộ bí mật.
Rất hiếm rất hiếm!
Và điều này, không phải giống như một đạo lý rồi sao?
Chỉ Xích Thiên Nhai ở đằng sau có sức mạnh đáng sợ uy hiếp đến mạng sống của hắn. Hắn có thể cảm thấy được là nó đang đến, sức mạnh không gian hắn sử dụng qua rồi, hắn sử dụng tới linh khí không gian rồi, thế nhưng mà... Đậu móe, thứ này vẫn cứ đuổi theo hắn không thôi. Hắn biết bản thân bây giờ có làm gì cũng khó có thể chạy thoát được, hơn nữa tốc độ đang ngày càng nhanh hơn, thậm chí tốc độ của Thần Hư cảnh của hắn sử dụng bây giờ cũng không thể bì với Chỉ Xích Thiên Nhai đang đuổi theo phía sau.
Mà bây giờ, Diệp Thiên Dật bắt hắn gọi cha thì hắn sẽ thu thứ này lại, và hắn có thể giữ được mạng sống của mình.
Danh dự? Vào thời khắc này không còn quan trọng nữa rồi!
Nhất là khi hắn đã đạt tới Thần Hư cảnh, nhất là khi tương lai hắn không chỉ đứng mãi ở vị trí Thần Hư cảnh, hắn càng thêm quý trọng sinh mệnh của chính mình.
“Cha”
Sau đó lão tổ tông của Tà Hoàng tông vừa chạy thục mạng vừa hét lên một tiếng.
Mọi người: “.....”
“Fuckk, ha ha ha, đậu móe, Thần Hư cảnh mà lại còn là kẻ địch của Diệp Thiên Dật, gọi hắn là cha rồi!”
“Ta phục rồi, ta thực sự phục Diệp Thiên Dật, hắn vô địch rồi.”
Người của Tà Hoàng tông lúc này, phỏng chừng..... đang bực bội phát chết rồi?
"..."
Đúng vậy, giờ khắc này bất luận là người nào của Tà Hoàng Tông, sắc mặt đều rất khó coi!
Lão tổ tông của bọn họ vì mạng sống mà gọi Diệp Thiên Dật là cha...
"Ha ha, cái tên này."
Bắc Manh Manh nhịn không được cười lên một tiếng.
Đôi mắt của Kỷ Điệp như phát sáng lên nhìn Diệp Thiên Dật
Nàng là người duy nhất biết được thân phận thật sự của Diệp Thiên Dật cùng nhiều bí mật khác, chuyện này thật ra không có gì quá ngạc nhiên, nhưng Huyền Thiên Độc Khí thứ mười ba, mười một, thứ tám, thứ năm... Sau khi mấy thứ này được lấy ra, nàng thật sự sốc!
"Hạo Thiên điện cũng không luyện chế được Chỉ Xích Thiên Nhai, vậy mà ngươi lại... Thật là mạnh."
Kỷ Điệp âm thầm tán thưởng một tiếng.
Diệp Thiên Dật nở nụ cười một tiếng.
"Con ngoan, vậy ngươi nói những người khác của Tà Hoàng tông cũng gọi ta là cha đi, không đúng không đúng, ngươi đều gọi cha ta rồi, mà ngươi là Lão tổ tông của Tà Hoàng Tông, vậy ngươi cũng bảo bọn họ gọi ta là lão tổ tông đi, nhanh lên!"
Mọi người: "..."
"Vô liêm sỉ!"
"Ái chà hư nhỉ, ngươi lại chửi bậy rồi!" Diệp Thiên Dật khóe miệng nhếch lên, sau đó phóng thích Phép tạo hóa, trực tiếp làm cho tốc độ của Chỉ Xích Thiên Nhai ở phía sau tăng vọt một lần nữa!
Đồng tử của lão tổ tông Tà Hoàng tông kia đột nhiên co rụt lại.
"Mau gọi!"
Một tiếng hét lớn của lão tổ tông của Tà Hoàng tông chật vật phát ra.
Mọi người của Tà Hoàng tông nắm chặt nắm đấm!
"Mau!"
Lão tổ tông Tà Hoàng Tông lại gầm lên một tiếng!
"Lão tổ tông!"
Làm Tông chủ, Tần Lãng là người thứ nhất nghiến răng nghiến lợi gọi!
Những người khác hắn có thể không cần, nhưng Lão tổ tông của Tà Hoàng Tông, kia thật sự là lão tổ tông của hắn!