Người phụ nữ này...
Luận về yêu mị thì không qua được Tô Mị Nhi, nhưng mà nàng có khí chất của riêng mình.
"Nhớ ngươi chứ sao."
"Xí... Nhớ ta cho nên trước ở chỗ Ngữ Hàn một ngày, lại ở chỗ Thất công chúa một ngày mới đến chỗ ta chứ gì?"
Diệp Thiên Dật đưa tay dùng sức nhéo một chút mông của nàng, Kỷ Điệp kêu nên.
"Như thế nào? Nhịn không được à?"
Diệp Thiên Dật cười nói: "Nhẫn được, ngươi là cảnh giới gì?"
"Thánh Đạo cảnh."
Diệp Thiên Dật;"..."
Diệp Thiên Dật vốn tưởng rằng nàng hoặc là Thiên Đạo, lợi hại hơn một chút thì phải là Thần Đạo, sau đó nàng là... Thánh Đạo?
Quả nhiên, nàng còn thần bí hơn so với trong tưởng tượng của Diệp Thiên Dật nhiều.
"Thánh Đạo cảnh, thuộc tính gì?" Diệp Thiên Dật hỏi.
"Phong, thời gian và hỏa."
Diệp Thiên Dật; "..."
Nàng che dấu cũng quá thâm sâu đi?
"Nếu là thuộc tính hỏa, cho ngươi một gốc Lạc Nhật Thánh Viêm Sơ."
"Thần vật thiên địa cấp Thánh Đạo?" Kỷ Điệp nhíu mày một cái.
"Đúng vậy! Đi! Tìm một nơi không người mang ngươi đi tu luyện."
Kỷ Điệp: "..."
Cái người này, tự dưng lại như vậy? Lúc trước không phải là còn bảo mình đi tìm thần vật cấp Thánh Đạo sao?
Tiếp sau đó, Kỷ Điệp cũng luyện hóa thần vật thiên địa cấp Thánh Đạo, rồi sau đó Diệp Thiên Dật lại đi một chuyến đến nhà Hạ Ngữ Hàn, đều để lại cho Hạ Thiên Hạ và Lâm Diệu những linh vật thiên địa phù hợp với hai người!
Bọn họ đều sợ ngây người ra!
Ở đâu ra mà có nhiều linh vật thiên địa cấp bậc cao như thế này?
Biết sao được, hệ thống này quá nghịch thiên .
Buổi tối, Diệp Thiên Dật ở chỗ của Kỷ Điệp, vốn dĩ còn định gọi cả Bắc Manh Manh tới, Diệp Thiên Dật cũng đã kêu rồi, lấy cớ là bảo nàng lại đây ăn cơm, sau đó...
Hình như là Bắc Manh Manh phát hiện ra cái gì đó, sống chết không chịu đến!
Sau khi làm xong chuyện kia, Diệp Thiên Dật ôm lấy Kỷ Điệp.
"Ta sẽ không động đến Đế quốc Bắc Đẩu."
Diệp Thiên Dật lấy ra một điếu thuốc rồi nói.
Kỷ Điệp đứng dậy cầm cái bật lửa châm thuốc giúp Diệp Thiên Dật.
Đây chính là lý do vì sao Diệp Thiên Dật rất thích Kỷ Điệp, nàng là một cô gái rất hiểu chuyện!
"Uhm, đều được."
Kỷ Điệp rúc vào trong lòng Diệp Thiên Dật nói.
"Ta tặng Đế quốc Thiên Lâm cho ngươi cũng không khác mấy."
Hai mắt Kỷ Điệp sáng ngời.
"Không có chuyện gì chứ?"
"Đương nhiên không thành vấn đề, ngươi hãy phát triển ở nơi này, đến lúc đó Bắc Manh Manh sẽ đi cùng với ngươi."
"Được."
Kỷ Điệp gật gật đầu.
"Chẳng qua..."
Diệp Thiên Dật nghĩ nghĩ, nói: "Thế lực sau lưng ngươi lớn như thế nào? Hoàng thất của Đế quốc Thiên Lâm hoặc là diệt trừ toàn bộ, hoặc là để cho bọn họ rời đi, như vậy ngươi mới có thể an ổn, nhưng mà ít nhất ngươi cũng cần phải có cường giả Thần Vương cảnh, hơn nữa còn cần phải có không ít người bên cạnh ngươi mới có thể bảo đảm an toàn."
Kỷ Điệp mỉm cười nói: "Ngươi yên tâm, thế lực sau lưng ta không hề nhỏ hơn so với nơi này, ta là..."
"Hửm?" Diệp Thiên Dật nhìn Kỷ Điệp muốn nói lại thôi.
"Được rồi, có một số việc vẫn là nói cho ngươi đi."
Ngón tay của Kỷ Điệp vẽ vòng tròn ở trên ngực Diệp Thiên Dật, nói: "Thật ra ta vốn dĩ là đang làm thử thách ."
"Ồ? Thử thách gả chính mình cho đế vương?"
Diệp Thiên Dật cười nói.
"Cũng không phải là thực sự gả nha, cũng không có đăng kí kết hôn hay gì, chỉ là một cái hình thức mà thôi, phải nói sao cho ngươi dễ hình dung nhỉ? Đây là thử thách tông môn đưa ra, tổng cộng có tám người, ta là một trong số đó, chúng ta bắt buộc phải xây dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng trong vòng năm năm, xem cuối cùng là ai có thể có được thế lực lớn hơn thì sẽ có thể tiếp nhận tông môn."
Kỷ Điệp nói.
Diệp Thiên Dật: "..."
Đệt! Còn có kiểu như vậy nữa sao?
"Cho nên, ta nghĩ tới một cách đơn giản nhất, thay vì chính mình chậm rãi dốc sức làm, chẳng bằng nhặt lấy cái đã có sẵn, suy cho cùng người ta lớn lên lại xinh đẹp như thế này, chính là tùy tiện hàn huyên cùng Bắc Hạo Nhiên một chút, để lộ một chút bối cảnh của ta, đạt được một vài vụ hợp tác!"
Diệp Thiên Dật nói: "Vậy ngươi cũng chỉ là phi tử thôi, ngươi có thể có được thế lực như thế nào?"
"Phi tử cũng không phải nhất định chỉ là phi tử nha, dựa theo kế hoạch của ta, vốn dĩ là muốn trong vòng ba tháng trở thành phi tử của Đế quốc Bắc Đẩu rồi xử lý Bắc Hạo Nhiên, trong một năm lại tiêu diệt Bắc Đẩu Thần Vương, trong lúc đó chậm rãi xúi giục người của hoàng thất, chính là không nghĩ tới lại gặp ngươi, lại xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn như vậy." Kỷ Điệp mỉm cười nói.
Diệp Thiên Dật; "..."
Cô gái này! Được lắm!
Hắn thích loại phụ nữ như thế này.
"Vậy theo như lời nàng nói, thế lực sau lưng của nàng cũng không thể giúp nàng?"
Kỷ Điệp nói: "Phải"
"Vậy nàng làm như thế nào để bản thân có đủ cường giả để lập nên hoàng thất?" Diệp Thiên Dật hỏi.
Kỷ Điệp cọ cọ trong lòng Diệp Thiên Dật, nói: "Chuyện này không phải có ngươi rồi sao, loại độc lần trước ngươi cho ta ăn..."
Diệp Thiên Dật cười nhéo nhẹ vào má phấn của nàng.
"Ngươi cũng thật thông minh."
"Hi..."
Diệp Thiên Dật hiểu được ý của nàng, nàng không nhất định phải giết hoàng thất của Đế quốc Thiên Lâm, chỉ cần có đủ sự đe dọa thì có thể khiến cho bọn họ phục tùng để nàng sử dụng.
Chuyện này thì dễ dàng.
"Tông môn của nàng là gì?" Diệp Thiên Dật hỏi.
"Không nói cho ngươi, dù sao cũng không ở trong khu vực của tám đế quốc, chờ lần sau chúng ta gặp lại sẽ nói cho ngươi, nếu như ngươi không đến, vậy cả đời cũng không nói cho ngươi."
"Ta đoán ra được." Diệp Thiên Dật nói.
Thế lực của tám đế quốc trong khu vực không tất yếu như thế! Phỏng chừng Tông môn của nàng ở Bát Hoang là không hề nhỏ.
Hơn nữa sau khi Kỷ Điệp làm đế vương, phỏng chừng nàng sẽ muốn thống nhất tám đế quốc, nàng có dã tâm này.
Cũng không tính là chuyện xấu gì.
Nàng càng mạnh, Diệp Thiên Dật càng yên tâm.
"Cho nàng."
Diệp Thiên Dật đưa cho nàng một cái Lạc Hoa Lệ.
"Đây là... Lạc Hoa Lệ?"
Kỷ Điệp nhịn không được run rẩy.