Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Dịch)

Chương 864 - Chương 862: Sống Chết Của Các Người, Do Ta Khống Chế

Chương 862: Sống chết của các người, do ta khống chế
Chương 862: Sống chết của các người, do ta khống chế

Mà sau lưng Diệp Thiên Dật và Kỷ Điệp, là hơn một trăm nghìn đại quân trong đế cung, bọn họ bao vây lấy nơi này, nhưng lại chẳng ai dám động thủ.

Hoàng thất không cho những binh sĩ này động thủ, bởi vì thật sự cũng không cần dùng đến.

“Ơ, các ngươi đang mở cuộc họp à?”

Diệp Thiên Dật ôm vòng eo mảnh khảnh của Kỷ Điệp nhìn lướt quanh một vòng rồi mở miệng hỏi.

Cũng tốt, đoán chừng cũng rất đầy đủ, mình đỡ phải đi tìm.

Lâm Khoát âm thầm nắm chặt nắm đấm!

“Ah ha ha, thì ra là cậu Diệp của Đế quốc Bắc Đẩu, không biết ngươi tới đây làm gì? Đến cũng không báo trước với ta một tiếng để ta phái người đi đón ngươi.”

Lâm Khoát cười nói.

Có thể nhìn ra được, ánh mắt mỗi người ở đây nhìn Diệp Thiên Dật đều là kiêng kỵ! Thậm chí ở đây có không ít đại quái vật Tiên Vương cảnh.

Thật vậy, Tiên Vương cảnh là một tồn tại vô cùng đáng sợ! Nhưng đứng trước mặt Diệp Thiên Dật, đừng nói là Tiên Vương cảnh, ngay đến Thần Vương cảnh cũng vô cùng nhỏ bé, nhưng mà mấy ngày này, Diệp Thiên Dật đã dùng hết Huyền Thiên Độc Khí rồi, hắn cũng chỉ là một Thành Quân cảnh mà thôi!

Nhưng mà, bây giờ Diệp Thiên Dật là Thành Quân cảnh, tuy rằng khoảng cách từ Thành Quân cảnh đến Thiên Đạo cảnh rất lớn, cho dù là Diệp Thiên Dật cũng không có khả năng đạt tới trong thời gian ngắn như vậy, nhưng hắn có hệ thống, trong hệ thống có thẻ thiên đạo! Có thể giúp hắn trực tiếp tấn cấp lên thiên đạo cảnh! Nhưng giá trị cuồng ngạo không đủ lắm!

Còn thiếu một chút nữa! Nhưng tạm thời Diệp Thiên Dật cũng không muốn tấn cấp lên Thiên Đạo cảnh, bởi vì hắn muốn giữ lại giá trị cuồng ngạo để đổi lấy thẻ vương bát, loại này so với Thiên Đạo cảnh nhất giai càng có giá trị giữ mạng sống hơn!

Lúc trước Diệp Thiên Dật cũng không trân trọng giá trị cuồng ngạo, về sau sẽ không như vậy nữa, bây giờ……

Liên tục khởi động nhiệm vụ lại không có thêm giá trị cuồng ngạo, cuối cùng cái hệ thống này cũng có thêm giá trị cuồng ngạo, nhưng đậu móe lại ít đến đáng thương!

Hệ thống mới này không phải chủ yếu là để cung cấp thêm giá trị cuồng ngạo cho Diệp Thiên Dật, mà là để cung cấp các loại linh vật thiên địa, kỳ thật thì không có giá trị cuồng ngạo thêm vào cũng rất có lời rồi.

Cho nên, bây giờ nhu cầu cấp bách của Diệp Thiên Dật là tăng thêm giá trị cuồng ngạo hơn là mở ra hệ thống mới, hắn cần giá trị cuồng ngạo, rất rất cần.

Diệp Thiên Dật cười cười nói: “Đón tiếp thì không cần, ta đã tự mình đến rồi.”

Sau đó ánh mắt Diệp Thiên Dật lướt nhìn qua tất cả mọi người, thời điểm mỗi người bắt gặp ánh mắt của Diệp Thiên Dật, trong lòng đều phát ra kiêng kị.

Má nó chứ!

Từ lúc nào mà bọn họ lại sợ một Thành Quân cảnh vậy?

“Không biết là có chuyện gì vậy?”

Tuy rằng trong lòng Lâm Khoát có chút muốn mắng chửi người nhưng ngoài mặt vẫn cứ phải tỏ ra thân thiện.

Diệp Thiên Dật ôm Kỷ Điệp đến chỗ vị trí thứ hai ngồi xuống, sau đó tự mình rót một chén trà nhấp một ngụm, cười đáp: “Chuyện nhỏ thôi, chính là tiễn ngươi lên đường!”

Đồng tử Lâm Khoát đột nhiên co rút lại!

Tiếp theo, một Châm Thiên Khiển trong tay Diệp Thiên Dật trực tiếp phóng đi!

Cảnh giới của Lâm Khoát không phải quá cao, Kỷ Điệp dùng Thời Gian Tĩnh Chỉ, hắn đã hoàn toàn không thể giãy giụa được! Nháy mắt tiếp theo, hắn kêu thảm một tiếng rồi chết trước mặt mọi người.

Xoạt——

Tất cả cường giả hoàng thất theo bản năng đứng hết lên, sau đó phóng ra khí thế của mình!

Tuy rằng không dám, nhưng công phu mặt ngoài bọn họ vẫn phải thể hiện chút!

“Diệp Thiên Dật, ngươi có biết ngươi đã làm chuyện gì rồi không? Ngươi đã giết đế vương của đế quốc Thiên Lâm rồi đấy!”

Một lão giả Tiên Vương cảnh căm tức nhìn Diệp Thiên Dật.

Diệp Thiên Dật cười cười, sau đó lấy một cây châm độc ra chơi đùa, đáp:“Đế vương của Đế quốc Thiên Lâm sao? Thần Vương của Thiên Lâm đế quốc ta còn tự tay giết rồi, giết một đứa con trai của hắn, không được sao.”

Nghe được lời nói của Diệp Thiên Dật, những người kia ngẩn cả người.

Hình như…… Con mẹ nó cũng rất có lý nha!

Đến Thần Vương của Đế quốc Thiên Lâm cũng bị giết rồi, hình như giết thêm hắn cũng không phải là chuyện gì to tát cả!

“Rốt cuộc ngươi muốn cái gì?”

Theo lẽ thường mà nói, đáng lẽ ra bọn họ nên trực tiếp động thủ giết Diệp Thiên Dật, nhưng mà bây giờ, bọn họ không dám! Thật sự là không dám! Thoạt nhìn thì dáng vẻ của họ thật sự rất hung dữ, nhưng kỳ thật trong lòng bọn họ đang suy nghĩ cái gì?

Tha cho bọn họ một mạng đi mà, ngươi mau nói xem muốn bọn họ làm cái gì, ngươi nhanh nói đi mà!

“Làm gì vậy?”

Sau đó Diệp Thiên Dật thoáng nhìn Kỷ Điệp, khoé môi Kỷ Điệp cong lên, đôi mắt xinh đẹp liếc nhìn tất cả mọi người, đáp: “Từ hôm nay trở đi, ta sẽ là đế vương Đế quốc Thiên Lâm, các người, có ai có dị nghị gì không?”

Bọn họ liếc nhìn nhau.

“Không phải ngươi là Điệp Phi, phi tử của Bắc Hạo Nhiên sao? Sao ngươi lại muốn làm đế vương của Đế quốc Thiên Lâm chứ? Quả thực……”

Hắn còn chưa nói xong, Kỷ Điệp đã vận khởi Châm Thiên Khiển của Diệp Thiên Dật, sau đó lại dùng Thời Gian Tĩnh Chỉ, trực tiếp lấy mạng người đó, một tiếng kêu thảm vang lên rồi hắn tiêu tán thành hư vô.

Kỷ Điệp nhìn thoáng qua tay nhỏ tinh tế của mình, hỏi một tiếng; “Ai có dị nghị gì không?”

Ực ực——

Những người đó nuốt nước miếng.

Vị Thần Vương còn lại duy nhất của Đế quốc Thiên Lâm đứng lên.

Hắn đánh không lại, hắn cũng không dám đánh, hắn chạy còn không được nữa sao? Cái hoàng thất này hắn không cần nữa còn không được sao? Tài nguyên hoàng thất hắn cũng không cần nữa có được không?

“Đừng tưởng bỏ chạy là không có chuyện gì nữa.”

Kỷ Điệp nhìn ra được tâm tư của hắn, sau đó khoé miệng cười lên nhẹ nhàng nói.

Thần Vương cảnh đó cùng rất nhiều người nữa dừng bước.

“Các ngươi cảm thấy tại sao Thiên Lâm Thần Vương của các ngươi lại chết bất đắc kỳ tử như vậy? Còn có Thập Tam hoàng tử, thiên sư, các ngươi cảm thấy tại sao họ lại vô thanh vô tức mà trúng độc? Mà các ngươi có cảm thấy bản thân mình bây giờ có trúng độc hay không?”

Lời nói của Kỷ Điệp rất rõ ràng!

Bởi vì lúc đó, Thần Vương cảnh, Tiên Vương cảnh chết bất đắc kỳ tử, mà trước lúc chết bọn họ còn không biết bản thân mình đã trúng độc, bọn họ cảm thấy là do rượu, nhưng đến cùng trong rượu có độc hay không, cũng rất khó nói!

Cái này không quan trọng, sau khi kết hợp với chuyện của Thiên Lâm Thần Vương chết bất đắc kỳ tử xong, bọn họ đã cảm thấy, có lẽ không phải do rượu!

Vậy bọn họ, bây giờ cũng trúng độc sao?

Không xác định!

Bọn họ cảm thấy thật khó nói, cứ như vậy, bản thân lại trúng độc rồi!

Không dám tin!

Nhưng mà, không phải Thiên Lâm Thần Vương cũng cứ như vậy mà chết bất đắc kỳ tử hay sao?

Kiêng kỵ! Không ai dám động!

Chủ yếu là Diệp Thiên Dật quá doạ người ……

“Hừ! Ngươi cho rằng bọn ta sẽ tin sao?”

Một người dò xét thử nói.

Bình Luận (0)
Comment