Tinh Bảo Bảo ngồi trên đùi Diệp Thiên Dật, nghiêng đầu suy nghĩ.
Sau đó, nàng lắc đầu.
“Anh Thiên Dật, Bảo Bảo thật muốn biết tại sao sư tôn lại nhận ta làm đồ đệ, trước đây, ba vị sư huynh nói ta có thể chất đặc biệt, nhưng từ trước đến giờ ta cũng không cảm nhận được gì, cũng không cảm thấy có chỗ nào lợi hại cả.”
Diệp Thiên Dật cũng đã nghe Kim Cát nói qua, thể chất của nàng là thể chất thuần khiết nhất, nhưng có tác dụng gì?
Bản thân Tinh Bảo Bảo cũng không biết tác dụng là gì, có phải là chưa bộc lộ ra không?
“Dù sao chắc chắn sẽ rất lợi hại, không ngờ rằng Bảo Bảo của ta lại lợi hại như vậy.”
Khuôn mặt Diệp Thiên Dật tựa lên vai nàng, tiếp đó hắn chạm vào mặt nàng, ngửi mùi hương trên cơ thể nàng.
Tinh Bảo Bảo cắn đôi môi đỏ mọng, mặt đỏ lên.
“Anh Thiên Dật... Nhỡ đâu sư tôn quay lại thì....”
Tinh Bảo Bảo xấu hổ nói.
Thật ra, nàng và Diệp Thiên Dật chưa có quan hệ thân mật, cho dù là kể cả trước khi Diệp Thân Dật xuyên đến thì bọn họ cũng chưa có gì cả. Sau này, Diệp Thiên Dật cũng không lợi dụng nàng, đến một cái hôn nhẹ cũng chưa hôn qua.
Nhưng nếu Diệp Thiên Dật muốn làm bất cứ chuyện gì với Tinh Bảo Bảo, nàng chắc chắn sẽ thuận theo.
“Bảo Bảo, thời gian dài không gặp, ta cảm thấy ngươi dường như đã trưởng thành hơn nhiều rồi.”
Diệp Thiên Dật cười nói.
Khuôn mặt đỏ hồng nhỏ nhắn của Tinh Bảo Bảo bị Diệp Thiên Dật giữ chặt.
Sau đó, bàn tay lớn của Diệp Thiên Dât tiến vào bên trong áo của nàng.
“Anh Thiên Dật...”
Tinh Bảo Bảo ôm lấy Diệp Thiên Dật.
“Sư tôn đến là xong đời đấy.”
Diệp Thiên Dật cười nói: “Yên tâm, lâu như thế mà nàng vẫn chưa tới, ta không tin trong một phút này nàng lại tới, chỉ một phút thôi.”
Yêu Hậu chậm rãi bước vào sân.
Nơi này cũng không phải là nơi nàng ở, bình thường, đây chỉ là nơi nàng gặp đồ đệ của mình. Nơi nàng sống là ở bên cạnh, nhưng không ai dám đến khi chưa có sự cho phép của nàng.
Sau khi nàng bước vào sân, đôi mắt đẹp sâu thẳm giống như tinh tú trong vũ trụ có chút thay đổi.
Nàng đã gặp rất nhiều chuyện, nhưng nói thật, vẫn chưa thực sự thấy một đôi tình nhân nào làm chuyện thân mật như thế này, nàng thấy nhiều nhất cũng chỉ là hôn môi mà thôi, tuy rằng họ không hôn, nhưng mà...
“Khụ.”
Yêu Hậu ho một tiếng, sau đó đi đến bên cạnh Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật: ???
“A...”
Tinh Bảo Bảo nhanh chóng đứng lên, khuôn mặt đỏ như máu, cúi đầu đứng ở đó.
Diệp Thiên Dật cũng rất xấu hổ.
Đệch! Không phải chứ? Đợi nửa giờ không thấy người đâu, hắn mới ôm Tinh Bảo Bảo nửa phút, một phút chiếm lợi, thì vừa đúng lúc nàng đến luôn?
“Sư... Sư tôn.”
Mặt Tinh Bảo Bảo đỏ lên, cúi thấp đầu xuống, gọi một tiếng.
“Đi ra ngoài đi.”
“Vâng.”
Sau đó, nàng ôm lấy mặt chạy ra ngoài.
Yêu Hậu cũng cảm thấy rất kỳ diệu, hai người họ đến từ trời nam biển bắc nhưng bọn họ vẫn là hợp thành một đôi được.
Chỉ là… Tinh Bảo Bảo nhu nhược như vậy, có khi sẽ bị Diệp Thiên Dật này bắt nạt mất.
Nàng không hiểu rõ về Diệp Thiên Dật nhiều lắm, Cổ Kiếm cũng không nói, nàng cũng lười hỏi. Nàng sẽ không thay đổi cách đối xử với người nào đó vì quá khứ của họ, cho nên nàng sẽ không hỏi, chỉ cần biết sơ qua một chút là được rồi.
Nàng chỉ dựa vào ấn tượng sau khi quen biết của bản thân để phán đoán một người.
“Sư tôn.”
Diệp Thiên Dật lúng túng cười trừ với Yêu Hậu.
Yêu Hậu hôm nay mặc một bộ váy màu xanh da trời, vẫn đeo một cái khăn che mặt, đôi mắt kia như trước nhìn thấu đến từng chân tơ kẽ tóc.
Rất cao quý! Giống như Hoàng Nguyệt.
“Có cảm giác thế nào?”
Yêu Hậu ngẩng đầu, rót cho mình một ly trà.
Diệp Thiên Dật nghiêng người cười, nhanh chóng cầm lấy ấm chà, tự mình rót trà cho nàng.
Đây là một người rất mạnh, mình nên nịnh nọt chút, với lại nửa tháng, một tháng sau hay là còn lâu hơn nữa? Là nàng dạy mình phải không? Vì vậy phải ngoan ngoãn nghe lời, nếu không bị nàng hành hạ cho thổ huyết giống như lúc trước, Diệp Thiên Dật không chịu được.
Sau đó, Diệp Thiên Dật cười nói: “Sư tôn, ta làm sao có cảm giác gì đâu.”
“Loại chuyện này bản tôn mặc kệ ngươi làm ở chỗ nào nhưng ở Yêu Tâm Phong thì ngươi không được phép.”
“Vâng! Đồ nhi đã biết!”
Diệp Thiên Dật nhanh chóng nói.
“Còn nữa, trong vòng năm năm, ngươi không được chạm vào nàng.”
Yêu Hậu nhận lấy ly trà của Diệp Thiên Dật rồi nói một câu, sau đó thổi nhẹ, nhấp một ngụm trà.
“Hả?”
Diệp Thiên Dật gãi đầu.
“Người hiểu ý của bản tôn chứ?”
Yêu Hậu nói.
Diệp Thiên Dật gật đầu.
“Có phải vì thể chất của nàng sao?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Ừ.”
Yêu Hậu đặt ly trà lên bàn rồi mới nhìn thẳng vào mặt của Diệp Thiên Dật.
“Ngồi xuống đi.”
Sau đó, Diệp Thiên Dật ngoan ngoãn ngồi xuống ghế đá ở trước mặt nàng.
Cũng không dám trêu ghẹo nữa, Diệp Thiên Dật sợ gần chết.
Hắn không có tư cách thả thính với Yêu Hậu.
Trước đây, thả thính ở trước mặt Thường Hi và Hoàng Nguyệt, là do Diệp Thiên Dật có tư cách. Hoàng Nguyệt thì Diệp Thiên Dật đã cứu mạng nàng, còn Thường Hi là bởi Diệp Thiên Dật có thể giúp nàng.
“Có mấy việc bản tôn muốn nói với ngươi một chút.”
“Sư tôn cứ nói đi.”
Diệp Thiên Dật cười nói.
Yêu Hậu khẽ cau mày, nhưng nàng cũng mặc kệ những thứ này.
Nàng thu nhận tổng cộng là sáu đồ đệ, trong đó có một tên vô lại, cũng khá đặc biệt. Nàng cũng cần phải có một đồ đệ bất chấp đạo lý, hơn nữa, diện mạo tuấn tú của hắn khiến nàng rất kinh ngạc.
Ừ, sau này nếu có gì cần dựa vào mỹ nam kế để hoàn thành nhiệm vụ, có thể để cho hắn thử, với khuôn mặt điển trai cộng thêm tính cách vô lại nữa, chắc chắn rất dễ hoàn thành nhiệm vụ.
“Về một số chuyện của Yêu Tâm Phong, Tà Tông, Tà thần điện, Cổ Kiếm đã nói qua với người rồi, bản tôn cũng không nói nhiều nữa. Sau này, ngươi sẽ ở Yêu Tâm Phong trong khoảng bốn tháng. Trong bốn tháng này, tại hai tháng đầu tiên, ngươi phải đi theo bản tôn và năm vị trưởng lão học một số năng lực. Đến hai tháng sau, vào tháng thứ nhất, bản tôn sẽ mở ra một bí cảnh, ngươi sẽ ở đó trong năm năm.”
Diệp Thiên Dật: “...”
“Năm năm sao?”
“Năm năm đó tương đương với một tháng ở bên ngoài.”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Đồ đệ đã biết, sư tôn là muốn nâng cao cảnh giới của đồ đệ để sau đó tham gia vào Trận chiến chư thiên phải không?”
Trong lòng Yêu Hậu khẽ cười.
Đúng là người trẻ tuổi.
Nàng không trả lời Diệp Thiên Dật mà nói: “Vào tháng thứ tư, ngươi vẫn tiếp tục ở trong bí cảnh, như cũ là năm năm.”
Diệp Thiên Dật: “...”
Ô!
Chính là đã qua mười năm?
Nhưng mà chẳng qua chỉ tương đương với hai tháng ở bên ngoài thôi...
Thời gian trong bí cảnh này thật diệu kỳ! Hai tháng ở bên ngoài là năm năm ở bên trong. Đệt! Diệp Thiên Dật quá là kinh ngạc!
“Đây đại khái là những gì ngươi sẽ phải trải nghiệm ở Yêu Tâm Phong trong bốn tháng, đã hiểu rõ chưa?”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Hiểu rồi ạ!”
Thời gian mười năm, cho dù hắn không dùng thiên địa linh vật, thì hắn chỉ tu luyện thôi cũng có thể đạt đến Tiên Vương cảnh chứ nhỉ? Nhưng mà, hắn cảm thấy Yêu Hậu không có gì đặc biệt, chính là chỉ dạy mình một số thứ, sau đó để năm đại trưởng lão dạy mình, còn lại là tự mình tu luyện nâng cao tu vi, không có gì cả.
Diệp Thiên Dật vẫn đánh giá cao nàng sao?
“Vậy vẫn còn hai tháng nữa?”
Yêu Hậu thản nhiên nói: “Ra ngoài rèn luyện, khuấy động phong vân.”
Diệp Thiên Dật hít một hơi thật sâu.
Sư tôn nhà người ta muốn đồ đệ của mình khiêm tốn một chút, còn Yêu Hậu này, khuấy động phong vân...
Rất hợp khẩu vị của hắn đấy!